Quan Hạ Nhi sợ Kim Phi ở kinh thành gặp phải nguy hiểm, ngay lập tức ra lệnh cho tiểu đoàn 1 và 2 của quân Trấn Viễn dừng việc tiêu diệt thổ phỉ, rút quân về trấn thủ huyện Kim Xuyên.
Mấy nghìn nhân viên hộ tống vốn dĩ phụ trách trấn thủ huyện Kim Xuyên nhanh chóng di chuyển đến kinh thành ngay trong ngày.
Trải qua thời gian dài dùng tốc độ nhanh nhất, cuối cùng họ cũng đến kinh thành.
Cùng đi với đoàn nhân viên hộ tống còn có mấy chiếc thuyền buôn lớn.
Kim Phi chia nhân viên hộ tống ra làm hai nhóm, một nhóm đi trấn áp tù binh Đông Man, xuôi theo sông Hoàng Hà, đưa bọn họ về Đông Man.
Nhóm nhân viên hộ tống thứ hai giao cho Cửu công chúa chỉ huy.
Cửu công chúa tiếp nhận nhân viên hộ tống để cho bọn họ bảo vệ kinh thành, sau đó bắt đầu chỉnh đốn cấm quân.
Việc này chỉ kéo dài hơn nửa tháng.
Cấm quân về cơ bản bị sa thải mất một phần ba, còn hai phần còn lại đều được tiến hành cải tổ lại.
Những người trước canh giữ ở cửa Đông đều bị điều sang cửa Tây, những người vốn dĩ phụ trách bảo đảm an ninh trong thành đều bị điều đi canh phòng trên tường thành.
Dẫu vậy, Cửu công chúa cũng phải chuẩn bị cho tương lai hai năm tới, một lần nữa tuyển chọn binh lính từ các nơi khác nhau, rồi lại thay đổi một số trong đó.
Tần Trấn cũng không phản đối việc này.
Giải quyết xong cấm quân, kinh thành xem như hoàn toàn được ổn định lại.
Đại Khang vào cuối mùa xuân năm Vĩnh An thứ 24, Trần Cát ban hành cáo thị ngự mệnh đầu tiên trong năm.
Cái gọi là cáo thị ngự mệnh là Hoàng đế tự mình ban hành, thông cáo thiên hạ thi hành mệnh lệnh chính trị, cũng là mệnh lệnh cao nhất ở thời phong kiến.
Mười mấy năm trước, một khi Hoàng đế đã ban hành cáo thị ngự mệnh, thì dân chúng đều biết sắp phải tăng thuế.
Cho nên khi thấy cáo thị, dân chúng đều đầy vẻ lo lắng.
Nhưng khi nghe nha dịch đọc xong nội dung, dân chúng đều trợn tròn mắt.
Nội dung trong cáo thị không giống như bọn họ tưởng tượng.
Sau đó, toàn bộ dân chúng đều sục sôi!
Nội dung cáo thị của triều đình rất đơn giản, chỉ có một số nội dung chính.
Điều thứ nhất, bắt đầu từ năm nay, tất cả các khoản thuế trừ thuế nông nghiệp sẽ được bãi bỏ đối với toàn bộ nông dân Đại Khang. Thuế nông nghiệp cũng giảm bớt 50%, chỉ thu bằng 50% thuế năm ngoái.
Trừ triều đình ra, quan phủ các nơi không được phép lấy bất kỳ lý do gì để thu thêm thuế của nông dân nữa, một khi bị phát hiện, quan lại địa phương đó sẽ bị cách chức và truy cứu trách nhiệm.
Điều thứ hai, bắt đầu từ năm nay, tất cả các nơi đều không được phép lấy lý do tiêu diệt thổ phỉ để thu tiền của người dân, công việc tiêu diệt thổ phỉ sẽ do huyện úy các huyện thực hiện, nếu lại có thổ phỉ đòi "lương thực" từ người dân, người có chức vụ huyện úy ở địa phương và đội trưởng phủ binh trở lên sẽ bị cách chức và điều tra.
Điều thứ ba, khuyến khích người dân khai hoang, tất cả ruộng đất đã được khai hoang có thể báo cáo với quan phủ, sau đó ruộng đất sẽ thuộc quyền sở hữu của người khai hoang.
Điều thứ tư, ân xá cho cả thiên hạ, tội phạm các nơi, trừ những kẻ phạm những tội ác vô cùng như diệt môn, còn lại toàn bộ tội giảm xuống một bậc.
Thổ phỉ và người dân lưu lạc chưa từng phạm tội giết người thì có thể đến quan phủ nhận lại thẻ ngà, trở về nhà làm ruộng.
...
Nội dung cáo thị của triều đình mặc dù không nhiều, nhưng mỗi điều đều có quan hệ mật thiết với người dân, mỗi điều là một tin tốt có lợi cho dân.
Cáo thị này vừa ra, toàn bộ Đại Khang lập tức trở nên náo nhiệt.
"Giảm thuế, thật sự giảm thuế rồi! Lại còn giảm nhiều như thế cùng một lúc!"
"Đúng vậy, trừ thuế nông nghiệp, những thứ thuế linh tinh khác đã bị cấm hết rồi, thuế nông nghiệp cũng chỉ phải đóng bằng một nửa lúc trước, thật tốt quá!"
"Không chỉ cấm mấy thuế linh tinh, còn cấm cả thuế diệt trừ thổ phỉ!"
"Bỏ thuế diệt trừ thổ phỉ, lỡ như thổ phỉ tới thì phải làm sao?"
"Vừa rồi ngươi không nghe thấy sao, cáo thị của Hoàng thượng đã nói rồi, sau này nếu chỗ nào có thổ phỉ tìm tới người dân chúng ta thu lương thực thì huyện úy ở địa phương sẽ bị cách chức và điều tra!"