Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Con ta có chú họ ở huyện phủ, trước đây cứ nói chỗ chúng ta nghèo khổ, bây giờ không nói vậy được rồi!”

“Nở mày nở mặt thì cũng có nhưng Kim ca nhi cũng phải chú ý sức khỏe chứ!”

“Ngài lo cái gì? Không phải có Ngụy tiên sinh sao?”

...

Kim Phi nhìn hai tẩu tẩu hi hi ha ha, lòng chỉ có một suy nghĩ.

Quả nhiên, y lại bị ban hôn rồi?

Thật ra vừa rồi nghe hai tẩu tẩu nói chuyện y muốn cưới công chúa Cao Nguyên thảo nguyên, Kim Phi còn cho rằng do Quan Hạ Nhi nói chuyện phiếm với các tẩu tẩu, tiết lộ nội dung đàm phán.

Kết quả ai ngờ lại được ban hôn, mà nghe ý của hai tẩu tẩu thì đã công khai trên báo chí rồi!

Cuối cùng Kim Phi cũng hiểu vì sao vừa rồi mấy người Thiết Chùy lại cười trộm.

Tình cảm tất cả mọi người đều biết, chỉ có mình không biết.

Nghĩ tới đây, Kim Phi quay đầu rẽ vào xưởng dệt.

Những làng khác muốn nghe báo cần chạy rất xa đi đọc báo địa phương, nhưng báo chí vốn do xưởng in ấn của làng Tây Hà in ra, không cần vận chuyển, mỗi ngày sau khi báo chí ra, xưởng in ấn đều sẽ đưa mấy phần cho mỗi nhà máy, dán trên cột thông báo trong xưởng.

Sau thời gian dài xoá nạn mù chữ, phần lớn nữ công nhân xưởng dệt đều biết một chút chữ, không ít người đọc thường ngày đã không thành vấn đề.

Kim Phi đến xưởng dệt, phát hiện có quá nhiều người ỏ cột thông báo, bèn quay đầu đi thẳng đến văn phòng trưởng xưởng của Đường Đông Đông.

Đường Đông Đông vừa mở xong hội nghị sáng, lúc này đang ăn cơm ở văn phòng, đột nhiên nghe thấy cửa lớn rầm một tiếng bị người ta phá vỡ.

Đang chuẩn bị nổi giận, nhưng phát hiện người tới là Kim Phi, lửa giận của Đường Đông Đông lập tức tắt ngúm.

Mấy ngày trước, Đường Tiểu Bắc vẫn luôn quấn lấy cô ấy, làm phiền Đường Đông Đông không chịu được, cô ấy bực bội đi công tác luôn.

Hiện giờ Kim Phi hung hăng đi tới, suy nghĩ đầu tiên của cô ấy chính là Kim Phi đến hỏi tội.

Trong lòng đang tính toán lát nữa phải giải thích thế nào với Kim Phi, thì thấy Kim Phi cầm tờ báo hôm nay từ trên bàn sách bên cạnh cô ấy lên.

Làm trưởng xưởng của xưởng dệt, sau khi người đưa thư giao báo chí tới, trợ lý đều sẽ để một tờ trên mặt bàn Đường Đông Đông.

Kim Phi đứng đấy, nhanh chóng xem tờ báo chí một lần, rồi cũng không nói chuyện với Đường Đông Đông, thả tờ báo trên mặt bàn, hung hăng rời đi.

Từ đầu tới cuối, vẻ mặt Đường Đông Đông đều ngơ ngác, sau khi Kim Phi rời đi, nghi hoặc cầm lấy tờ báo trên bàn.

Cô ấy mới từ xưởng trở về, còn chưa kịp xem báo hôm nay.

Cầm tờ báo lên nhìn một chút, Đường Đông Đông đã phun cơm trong miệng ra.

...

Kim Phi lúc này chạy tới xưởng dệt, những nữ công nhân đã xem báo kia nhìn thấy y, nhao nhao chào hỏi y, người hơi thân quen còn có thể trêu chọc vài câu như tam tẩu tứ tẩu.

Nếu như là bình thường, Kim Phi cũng sẽ trả lời lại, nhưng hiện tại tâm trạng của y cực kỳ không tốt, không để ý đến ai cả, giận đùng đùng rời khỏi xưởng dệt, thẳng đến ngự thư phòng.

Thiết Thế Hâm ôm một chồng tấu chương đi từ viện Khu Mật ra, định mang tấu chương đến ngự thư phòng cho Cửu công chúa phê duyệt, thế nhưng nhìn thấy Kim Phi thở phì phò tiến đến, bèn quay về viện Khu Mật.

Kim Phi liếc viện Khu Mật một chút, không để ý đến Thiết Thế Hâm, mà vọt thẳng vào ngự thư phòng.

Châu Nhi vốn đứng ở giữa bên ngoài, có lẽ lo lắng Kim Phi sẽ làm tổn thương Cửu công chúa, nên nhanh chóng đi theo Kim Phi cùng tiến vào phòng.

Kim Phi không ngờ mới vừa buổi sáng không thấy Quan Hạ Nhi đâu, vậy mà cô cũng ở đây.


"A, đương gia, chàng tỉnh rồi à?" Quan Hạ Nhi đứng lên: "Ta kêu Nhuận Nương phần cơm cho chàng, chàng ăn chưa?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK