Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửu công chúa từ nhỏ đã học cách ước đoán lòng người và thủ đoạn của bậc đế vương, thật ra, cô ấy hiểu rõ hơn Kim Phi rằng trên đời này không có ai có thể hoàn toàn tin cậy được.

Ví dụ như Quan Hạ Nhi, nhìn qua thì tuyệt đối trung thành với Kim Phi, nếu Kim Phi gặp nguy hiểm, cô ấy sẽ liều mạng đi cứu y.

Nhưng điều này phải dựa trên việc Kim Phi đối xử tốt với cô ấy.

Nếu Kim Phi đột nhiên bắt đầu hành hạ cô ấy, hành hạ Tiểu Nga và người nhà của cô ấy, chắc chắn Quan Hạ Nhi sẽ dần dần thất vọng và cuối cùng không còn tin tưởng Kim Phi nữa.

Trương Lương cũng vậy, anh ta trung thành với Kim Phi cũng dựa trên sự tin tưởng của Kim Phi dành cho anh ta.

Nếu một ngày nào đó Kim Phi không còn tin tưởng anh ta nữa, lấy đi tất cả quyền lực của anh ta, có lẽ Trương Lương cũng sẽ nảy sinh oán hận.

Đây là lòng người.


Đương nhiên, với tính cách của Kim Phi thì không thể nào làm ra chuyện như vậy.

Với tình hình trước mắt của Đại Khang, Trịnh Trì Viễn ngăn cản Thủy Oa gặp Kim Phi, có thể cũng không có ý gì khác, anh ta chỉ đơn giản cho rằng Thủy Oa là một người tài, muốn giữ cậu bé ở lại thủy quân để phát triển.

Cửu công chúa có thể hiểu được động cơ của Trịnh Trì Viễn, nếu Thủy Oa muốn đi đến các bộ phận khác, ví dụ như thương hội Kim Xuyên hay nhà trọ Kim Xuyên thì Trịnh Trì Viễn muốn giữ cậu bé lại, Cửu công chúa cũng không để ý đến.

Giống như xuất hiện một người đặc biệt tài năng trong đám nhân viên hộ tống, rất nhiều đại đội sẽ tranh giành, đây là một cuộc cạnh tranh cướp đoạt người tài rất bình thường.

Nhưng người mà Thủy Oa muốn gặp chính là Kim Phi, Trịnh Trì Viễn vẫn ngăn chặn như cũ, điều này khiến cho Cửu công chúa cảm thấy khó chịu.

Nhưng cô ấy cũng chỉ phàn nàn hai câu, thấy Kim Phi không thèm để ý thì cô ấy cũng không nói gì nữa.

Mấy người chậm rãi đi bộ về, đúng lúc Nhuận Nương và Quan Hạ Nhi vừa mới nấu cơm xong, đang bưng lên bàn.

"Mau đi rửa tay rồi về ăn cơm... Quan Tiểu Nga, sao muội lại biến quần áo thành thế này?”

Quan Hạ Nhi thúc giục mấy đứa trẻ đi rửa tay, sau đó phát hiện Lý Đậu Đậu không đến thì hỏi: 'Đậu Đậu đâu, lại bị thầy giáo giữ lại à?"

Có lẽ lúc trước quá áp lực, Lý Đậu Đậu đã từng trộn lẫn với mấy người Tiểu Nga, sau khi dần thoát khỏi trạng thái tự cô lập, mặc dù ít nói nhưng lại nghịch ngợm hơn hầu hết những đứa trẻ khác, mỗi lần mấy đứa trẻ gặp rắc rối, 70% trong số đó là do Lý Đậu Đậu gây ra.

Cho nên cô bé cũng thường xuyên bị thầy giáo trách phạt.

"Sư nương, không phải,' A Xuân vừa giúp Quan Hạ Nhi bưng cơm vừa giải thích: "Là Địch Địch ca ca đã về, Đậu Đậu tỷ tỷ đang nói chuyện với Địch Địch ca ca.

“Đúng rồi, Địch Địch đã về." Lúc này Quan Hạ Nhi mới nhớ ra, sau đó quay đầu nhìn về phía Kim Phi: "Sao không gọi Địch Địch đến nhà ăn cơm?”

Kim Phi đang định nói thì thấy Lý Địch đưa em gái vào cửa.

Không biết Lý Địch đã dỗ dành như thế nào, lúc này Lý Đậu Đậu đã ngừng khóc rồi, đi theo phía sau Lý Địch với vẻ mặt tươi cười, trông rất vui vẻ.

"Tiên sinh, phu nhân, làm phiền rồi!"

Sau khi Lý Địch bước vào nhà, cậu bé lại hành lễ thư sinh với mấy người Kim Phi một cách lễ phép.

"Được rồi, đi rửa tay rồi chuẩn bị ăn cơm thôi!" Kim Phi vẫy tay, ra hiệu cho Lý Địch đi rửa tay.

Đây không phải là lần đầu tiên Lý Địch đến nhà Kim Phi để ăn cơm, cậu bé đi rửa tay một cách quen thuộc, sau đó kéo Lý Đậu Đậu đến bàn dành cho trẻ em.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK