Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại đội trưởng dẫn đầu thỉnh thoảng liếc nhìn nén nhang, trong mắt toàn ý lạnh nhạt đùa giỡn.

Chỉ cần nén nhang cháy hết, anh ta sẽ ngay lập tức xông qua chiến hào bắt người.

Mấy thư sinh nhìn nhân viên hộ tống lạnh lùng nghiêm nghị lúc này mới nhớ ra, Kim Phi không chỉ là người có học mà còn là tướng quân giết người như rạ.

Tại chỗ này không lâu trước đó, chỗ dưới chân bọn họ đã từng máu chảy thành sông.

Hà Mệnh Khâm dẫn đầu đi rồi, thư sinh khác cũng kinh hãi, rối rít quay người rời đi.

Có vài người đi được mấy bước lại quay lại nhìn, sợ Kim Phi lại phái nhân viên hộ tống bắt họ lại.

Kim Phi trốn sau lều trại thấy vậy, thở phào một hơi.

Hôn quân Trần Cát cũng không làm ra chuyện vì một lời nói mà trị tội dân, Kim Phi đương nhiên cũng không làm thế.

Thật ra vừa nãy y chỉ hù dọa mấy thư sinh này, cho dù họ không rời đi, Kim Phi cũng không thể thực sự đánh gãy chân họ.

"Tiên sinh, lời không thể nói bừa được, người làm như vậy có phải quá độc đoán rồi không?”

Cửu công chúa đi ra từ bên cạnh, lo lắng nói: “Ngài cưỡng ép trấn áp họ như vậy, đợi sau khi họ trở về e là sẽ gây ra cuộc tạo phản lớn”.

“Nếu bọn họ thật sự có thể tạo nên sóng gió, ta sẽ coi trọng bọn họ hơn!”

Kim Phi nhìn bóng lưng đám thư sinh, khinh thường nói: “Điện hạ yên tâm, hương vừa cháy hết, đám người này đã chạy sạch, chỉ là một đám dân đen có tín nhiệm không vững, không làm được gì cả.”

“Nên tiên sinh nới cố ý tàn nhẫn để hù dọa bọn họ đúng không?”

Cửu công chúa lập tức hiểu ý của Kim Phi.

“Đúng vậy, ta muốn để bọn họ cảm thấy ta là người điên giết người không chớp mắt, tránh cho ngày nào cũng tới đây la hét, chọc tức người khác.”

Kim Phi cười nói.

Sự thật chứng minh quyết định này của Kim Phi là đúng.

Sau khi đám thư sinh kia trở về, không tránh khỏi lên án, chửi rủa, nhưng không ai dám đến dốc Đại Mãng gây chuyện.

Bọn họ thật sự sợ Kim Phi chặt đứt chân của bọn họ, hoặc bắt bọn họ đến trại lính.

Hơn nữa, Kim Phi còn bày mưu tính kế để mọi người khắp nơi tuyên dương hôn sự của Hàn Phong và Thạch Lăng Vân, sự chú ý của dân chúng dần bị chuyển hướng.

Bây giờ, hôn sự của hai người họ đang được bàn tán khắp nơi trên đường phố, người bàn tán chuyện thất tiết càng ngày càng ít.

Nên màn kịch này như sấm to mưa nhỏ nhanh chóng lắng xuống.

Dưới sự cố ý sắp xếp của Hàn Phong, tranh cãi nhanh chóng khắp trại tuyển chọn.

Các cô nương nghe nói đám thư sinh gây chuyện, lòng bình tĩnh vất vả khôi phục lại, lại bắt đầu thấp thỏm không yên.

Hiện tại biết đám thư sinh gây chuyện bị Kim tiên sinh mắng, rất nhiều cô nương đã bình tĩnh lại.

Các màn biểu diễn chiếm cứ giáo trường, cuộc tuyển chọn tạm dừng lại.

Rất nhiều cô nương đoán rằng đây là Kim Phi cố ý sắp xếp, nhưng trải qua lần mắng mỏ sau lần võ đài kịch này, các cô nương cũng không sốt ruột nữa, không có ai đi giục hỏi kết quả.

Thay vào đó, nhiều cô nương tập trung vào hôn sự của Hàn Phong và Thạch Lăng Vân.

Bây giờ nhắc đến người được yêu thích nhất trong trại tuyển chọn, không phải là Kim Phi mà là Thạch Lăng Vân.

Tất cả các cô nương đều coi cô ấy là thần tượng của mình, đều mong cô ấy có một kết thúc có hậu với Hàn Phong như trong truyện.

Kim Phi và Cửu công chúa, Khánh Hâm Nghiêu thương lượng, lại nói chuyện với Hàn Phong và Thạch Lăng Vân, quyết định tổ chức hôn lễ vào ngày tượng đài hoàn thành.

Bởi vì lực lượng lao động dồi dào nên tượng đài được xây dựng nhanh chóng và hôm nay đã được dựng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK