Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù trên đường bọn họ cũng bị xô đẩy mấy cái, nhưng quần áo vẫn ngăn nắp như cũ, trông vẫn ra hình người.

Còn tên thái giám không chỉ đầy bùn hôi, hai quai hàm cũng sưng cao lên, mui còn đổ máu, nhỏ giọt xuống dưới đất.

“Công công, sao ngài lại thành như vậy?”

Từ mập kinh ngạc.

Sắc mặt của các quyền quý khác cũng trở nên nghiêm trọng.

Nhóm quyền quý bị Khánh Hâm Nghiêu phái người tìm được, tuy bất ngờ, nhưng không hoảng loạn.

Bọn họ tin Khánh Hâm Nghiêu không dám động vào mình.

Cho dù sau đó nhìn thấy Cửu công chúa, bọn họ vẫn tin chắc vào điều này như cũ.

Bởi vì bọn họ đều là người đại diện cho từng gia tộc, cho dù Cửu công chúa có là con gái hoàng thất, cũng không dám xé rách mặt với nhiều gia tộc như vậy cùng một lúc.

Nhưng bây giờ, bọn họ không dám tự tin như thế nữa.

Thái giám được chính hoàng đế chỉ định, còn cầm cả kim bài do hoàng đế ban tặng.

Đã như thế, mà vẫn bị đánh thành đầu heo.

Người dám ra tay cũng chỉ có Cửu công chúa, không thể là những người khác!

Ngay cả thái giám mà Cửu công chúa cũng dám đánh, còn để ý tới bọn họ chắc?

“Chẳng lẽ Cửu công chúa đã lấy được thánh chỉ?”

Người của nhà họ Tạ nhíu mày hỏi.

“Cho dù có lấy được thánh chỉ, cũng không thể đánh quan lớn được!”

Sắc mặt lão già râu dê trở nên cực kì khó coi: “Chắc là Cửu công chúa bị ép cho nóng nảy, chuẩn bị được ăn cả ngã về không!”

“Được ăn cả ngã về không? Có ý gì?”

Từ mập trừng mắt hỏi: “Cô ta là công chúa, cũng không thể tạo phản cùng Khánh Hâm Nghiêu, Kim Phi chứ?”

“Chắc chắn không đến mức phải tạo phản, nhưng gần đèn thì sáng, gần mực thì đen. Kể từ mùa thu, Cửu công chúa đã rất gần gũi với kẻ điên Kim Phi kia rồi, ai biết được cô ấy sẽ làm ra việc gì chứ!”

Lão già râu dê nhắc nhở: “Tóm lại là sau khi đi vào, không ai được nói bậy, nhất là Từ đại nhân, giữ cái miệng oang oang của mình lại!”

Nếu là bình thường, Từ mập bị lão già râu dê mắng mỏ ở nơi đông người thế này nhất định sẽ không chịu nhượng bộ.

Nhưng lúc này gã cũng biết tình hình nghiêm trọng, gật đầu liên tục.

Một đám người quyền quý được dẫn vào trong sân, binh lính không thèm để ý đến họ, tự đứng sang một bên, để đám quyền quý đứng trong sân.

Việc này kéo dài hơn một nửa giờ.

Ngay khi sự kiên nhẫn của đám quyền quý sắp bị mài mòn, cuối cùng Cửu công chúa cũng dẫn đám người Kim Phi đến.

“Tiên sinh đã nói, thẳng thắn sẽ được khoan hồng, bổn cung cho các người thêm một cơ hội cuối cùng, nếu chủ động nhận tội ngay lúc này, bổn cung có thể tha mạng cho các người!”

“Tha mạng cho bọn ta? Sao cơ, điện hạ muốn giết bọn ta sao?”

“Điện hạ, chủ động nhận tội sao? Bọn ta đã làm sai gì nào?”

“Đúng đó, điện hạ đừng nói đùa!”

Trong thâm tâm đám người Từ mập, Cửu công chúa đối xử với bọn họ như với thái giám, đánh bọn họ một trận để trút giận là kết quả nghiêm trọng nhất.

Hoàn toàn không cho rằng Cửu công chúa sẽ dám giết họ.

Dù cho có nhìn thấy sự thảm hại của thái giám, đám người quyền quý vẫn nghĩ như vậy.

Bởi vì giữa đám người quyền quý cũng có quy tắc, bọn họ là người đại diện cho gia tộc mình, Cửu công chúa đánh bọn họ một trận thì xem như đã trở mặt với gia tộc sau lưng họ rồi.

Còn chuyện giết người thì sẽ dẫn đến một thế cục không chết không dừng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK