Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Quan Hạ Nhi lao đến đài quan sát nhìn về hướng đông, khói đen đã tản vào không trung, thành một mảng khói lớn.

“A Liên, nhanh lấy áo giáp cho ta, ta phải đến cứu đương gia!”

Quan Hạ Nhỉ xoay người đi xuống phía dưới đài quan sát, đi được mấy bước cô lại hét lên: “Đừng lấy áo giáp nữa nhanh đi dắt ngựa!”

“Ta đã bảo Cửu Nhi đi rồi! A Liên vừa chạy ra cửa với Quan Hạ Nhi vừa trả lời.

“Thông báo cho nhân viên hộ tống chưa?” Quan Hạ Nhi nói: “Thông báo cho. tất cả nhân viên hộ tống, lập tức đến cứu đương gia!”

“Ta vừa nghe thấy tiếng trống ở phía Bắc, chắc hẳn nhân viên hộ tống đã xuất phát rồi!”

A Liên nói xong, ở cửa đã vang lên tiếng vó ngựa, mấy nữ nhân viên hộ tống cưỡi ngựa chiến, mỗi người còn dắt theo hai con ở phía sau, dừng ở trước cửa sân.


Quan Hạ Nhi nhảy thẳng lên ngựa, không đợi nhóm người A Liên, cô đạp mạnh vào bụng ngựa, ngựa chiến lập tức chạy điên cuồng theo đường hẻm.

Nhuận Nương đến muộn hơn, khi cô ấy chạy ra, Quan Hạ Nhi đã chạy đến đầu hẻm rồi.

Nhuận Nương chạy đến con ngựa chiến cuối cùng, vừa chuẩn bị lên ngựa, đột nhiên có người kéo lấy quần áo của cô ấy.

Bắc Thiên Tầm vác theo cái bụng to, tay trái cầm kiếm, tay phải dùng lực nhẹ kéo Nhuận Nương lại.

“Thiên Tâm, tỷ làm gì vậy?” Nhuận Nương năm lấy ống tay áo của Bắc Thiên Tâm: “Tỷ sắp sinh rồi, sao có thể cưỡi ngựa được chứ?”

Nhưng cuối cùng Bắc Thiên Tầm lại không để ý đến cô ấy, thoát khỏi sự lôi kéo của Nhuận Nương, rồi nhảy thẳng lên ngựa.

Sau đó cũng không quan tâm đến Nhuận Nương giậm chân ở phía sau, cưỡi ngựa chạy đi.

Nhuận Nương đuổi theo mấy bước, sau đó chạy về phía chuồng ngựa,

Ở xưởng dệt, Đường Đông Đông đang làm việc trong xưởng, máy móc trong xưởng rất ồn ào, Đường Đông Đông không nghe thấy tiếng ồn bên ngoài.

Đến khi chủ nhiệm xưởng đến tìm cô ấy, Quan Hạ Nhi và Bắc Thiên Tâm đã chạy đến cửa làng.

Đường Đông Đông không chỉ là trưởng xưởng, còn là tướng quân của quân Nương Tử, không thể xem nhẹ lực lượng vũ trang dưới quyền cô ấy.

Phát hiện khói từ mũi tên lệnh lúc này đã tan hết, Đường Đông Đông mới biết chuyện xảy ra đã được một lúc, mà không ít thành viên của quân Nương Tử là nữ công nhân của xưởng dệt, khi chiến tranh thì ra trận, khi không có chiến tranh thì làm việc trong xưởng.

Lúc này triệu tập họ thì cũng không kịp nữa, nên Đường Đông Đông không gọi những người khác, cô ấy cũng giống Quan Hạ Nhi, dẫn đội cận vệ của mình xuất phát.

Lúc này đã có người dân trong làng nhìn thấy mũi tên lệnh, tin tức Kim Phi gặp đột kích dân được truyền ra trong làng.

Dân làng biết được tin cũng như nhân viên hộ tống, lập tức tạm gác việc trong tay, lấy các công cụ xông ra ngoài.

Đường Đông Đông vẫn chưa đi ra khỏi hẻm đã bị dân làng chặn lại.

Đang chuẩn bị bảo cận vệ mở đường ở phía trước, đột nhiên phát hiện Thiết 'Thế Hâm lao ra từ con hẻm bên cạnh, chặn giữa đường.

Đường Đông Đồng siết chặt ngựa chiến, kéo ngựa chiến dựng thẳng lên, lúc này mới không đụng phải Thiết Thế Hâm.

Vốn dĩ cô ấy nghĩ rằng Thiết Thế Hâm chỉ đi ngang qua, nhưng Thiết Thế Hâm lại đứng giữa đường, ôm đầu gối thở hổn hển, hoàn toàn không có ý định nhường đường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK