Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng người thân chết trên chiến trường, không đau buồn thì là giả.

Quan Hạ Nhi là vợ Kim Phi, cũng là người của làng Quan Gia, cộng thêm trời sinh tính tình hiền lành, nếu nói không đau buồn thì đều là giả.

Cho nên trong lòng cô cực kỳ bài xích chiến tranh.

Trên thực tế, thậm chí cô còn không biết Đông Man ở đâu, nhưng trong một lần trò chuyện với Khánh Mộ Lam, Khánh Mộ Lam nói đùa, chỉ cần Kim Phi chịu cưới công chúa Lộ Khiết, Đại Khanh và Đông Man sẽ không đánh nhau.

Sau lần nói chuyện đó, Quan Hạ Nhi luôn ghi nhớ điều này, nên mới cố ý kết hợp cho Kim Phi và công chúa Lộ Khiết.

Nghe được lời Quan Hạ Nhi nói, Kim Phi khẽ sửng sốt.

Y không ngờ xuất phát điểm của Quan Hạ Nhi sẽ là như vậy.

Mặc dù Quan Hạ Nhi nghĩ chuyện này quá đơn giản, thậm chí đơn giản đến mức buồn cười, nhưng Kim Phi không cười nổi.

Suy nghĩ của Quan Hạ Nhi không phải là suy nghĩ của dân làng Quan Gia sao?

Những suy nghĩ đơn giản nhất của con người, chính là những suy nghĩ công bằng nhất trên thế giới.

Mọi quyết định của người nắm quyền nếu đi ngược với giá trị quyết sách của người dân, thì đều bị xem là làm trái với thực tế khách quan!

Có lẽ lúc ấy có thể cưỡng ép thi hành, nhưng điều này cũng giống như con sâu ăn gỗ vậy, sẽ ngày càng mục nát, cuối cùng có một ngày không chịu nổi gánh nặng, ầm ầm sụp đổ.

Có người nói cậu bé giết rồng cuối cùng cũng sẽ biến thành rồng ác, nhưng Kim Phi không nghĩ như thế.

Y thật lòng muốn sát cánh cùng quần chúng nhân dân, để nhân dân có một cuộc sống thái bình.

Nhưng hai năm qua, người quen bên cạnh càng ngày càng ít...

“Hạ Nhị, thật xin lỗi!” Kim Phi ôm lấy Quan Hạ Nhi, tự trách nói: “Nếu không phải do ta, thì mọi người sẽ không chất...”

Nhưng còn chưa nói xong, đã bị Quan Hạ Nhi lấy tay che miệng: “Đương gia, không được nói như vậy.

Mặc dù ta không hiểu thứ gọi là tề gia trị quốc bình thiên hạ, nhưng ta biết, trận hạn hán năm trước, trận thiên tai năm ngoái, ngoài ra còn sự bóc lột của bọn thổ phỉ núi Thiết Quán, nếu không có chàng, người của làng Quan Gia sẽ chết nhiều hơn thết

Là chàng giúp mọi người có cuộc sống tốt hơn trước!

Không phải ta đang oán trách chàng, người làng Quan Gia cũng không oán trách chàng, mà ta chỉ không muốn đánh giặc nữa, cũng không muốn nhìn thấy có thêm nhiều người chết nữa mà thôi!”

“Ta hiểu.” Kim Phi ôm Quan Hạ Nhi nói: “Thật ra ta cũng không muốn giao chiến, nhưng có vị tiền bối đã từng nói với ta rằng, chân lý chỉ tồn tại trong phạm vi của một chiếc nỏ hạng nặng, tôn nghiêm cũng chỉ tồn tại trên mũi kiếm! Chỉ có quyền lực chính trị được đấu tranh, mới là quyền lực chính trị ổn định nhất!

Thông qua hôn nhân đổi lấy hòa bình, thì không bao giờ có hòa bình chân chính!

Đến bây giờ Lộ Khiết vẫn không chịu cúi đầu, nói rõ Đông Man còn chưa phục, nhất định phải đánh cho đến khi bọn họ cúi đầu, chỉ có như vậy, bọn họ mới thật lòng quy phục, chỉ như vậy mới có hòa bình, hòa bình đó mới là hòa bình lâu dài!”

“Ta hiểu.” Quan Hạ Nhi gật đầu: “Sau này ta sẽ không thân cận với Lộ Khiết nữa.”

“Thực ra cũng không phải như vậy.” Kim Phi xoa tóc Quan Hạ Nhi: “Nàng là vợ ta, nàng không cần trốn tránh ai cả, cũng không ai có tư cách trốn tránh nàng!”

“Dạ!” Quan Hạ Nhi gật đầu, hiếm khi chủ động ôm eo Kim Phi.

Tốc độ quật khởi của Kim Phi quá nhanh, khiến Quan Hạ Nhi cảm thấy không có cảm giác an toàn.

Đặc biệt là sau khi Kim Phi cưới Cửu công chúa, Quan Hạ Nhi càng cảm thấy tự ti, thậm chí còn đề nghị cùng cách với Kim Phi, hoặc nhường lại vị trí chính thê cho Cửu công chúa, nhưng đều bị Kim Phi từ chối.

Sau đó Quan Hạ Nhi phát hiện, mặc dù địa vị của Kim Phi tăng lên, nhưng vẫn đối xử với cô như trước, không tam cung lục viện như những bị hoàng đế trước đó, hoặc là tìm kiếm mỹ nhân khắp nơi để bổ sung hậu cung.

Không chỉ đối đối xử với mình như vậy, mà ở những phương diện khác cũng như vậy.

Kim Phi đã leo lên vị trí cao, nhưng vẫn giống như trước, lúc nào có thời gian sẽ chui vào phòng thí nghiệm, mấy ngày mấy đêm cũng không ra.

Mặc dù mỗi lần Kim Phi ra khỏi phòng thí nghiệm, trên người sẽ dính đầy dầu, nhưng Quan Hạ Nhi không ghét bỏ, mà thay vào đó, cô cảm thấy trước sau vẫn như một, không ngại dơ bẩn giúp Kim Phi tắm rửa, thay quần áo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK