Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tổ trưởng của bọn ta và tiểu đoàn trưởng của các ngươi rõ ràng đã rơi vào bẫy của người khác rồi, " Tổ phó đội Chung Minh nói: "Chỉ là trước mắt vẫn chưa biết, cái bãy này là kế liên hoàn hay là sau khi đồng bọn của tử sĩ phát hiện không ổn, tạm thời bố trí, nếu như là kế liên hoàn thì quá đáng sợi"

Trịnh Trì Viễn nghe xong cũng im lặng. Có vài tử sĩ không chỉ thân thủ tốt mà còn cực kì xảo trá.

Có thể được chọn tới trấn Ngư Khê ẩn nấp làm gián điệp thì phải là người xuất sắc trong nhóm đó.

Buổi sáng tử sĩ bị bắt gây ra động tĩnh lớn như vậy, đồng bọn của hắn nhất định sẽ nhận được tin tức.

Mặc dù cấp dưới của tiểu đội ám sát không biết tin tức của cấp trên, nhưng trấn Ngư Khê lớn như vậy, đồng bọn để đề phòng bất trắc, rất có thể đã đổi chỗ.

Trước khi đổi chỗ sắp xếp một ít mai phục cũng hợp tình hợp lý.

Nếu là như vậy, hy vọng bắt được đồng bọn của tử sĩ rất mong manh.

Nếu như là một tình huống khác: đây là kế liên hoàn kẻ địch thiết kế từ trước, vậy thì càng nguy hiểm hơn.

Điều này chứng tỏ đối phương đã sớm dự liệu được tử sĩ không thể xử lý được Cục tình báo, thế nên cố ý để tử sĩ thấy hắn ở nơi nào, thậm chí có thể việc tử sĩ này bị bắt, cũng là một bước trong kế hoạch.


Bởi vì việc số hiệu Kim Xuyên trở về cảng không hề được giữ bí mật, rất nhiều người dân trấn Ngư Khê đã nhìn thấy.

Lý do tử sĩ không biết, là vì đồng bọn của hän buổi sáng đột nhiên ném một tờ giấy qua tường viện, bảo tử sĩ cẩn thận kiểm tra nỏ lại lần nữa, chờ ở nhà họ Thẩm, chuẩn bị tiếp nhận nhiệm vụ bất cứ lúc nào.

Vì vậy hôm nay tử sĩ vẫn chưa đi ra ngoài, nghiêm chỉnh chờ ở nhà họ Thẩm, kết quả là không thấy nhiệm vụ đâu, mà lại thấy Thẩm Tú Tú về nhà.

Lý do tử sĩ lựa chọn nhà họ Thẩm làm hang ổ, nguyên nhân lớn nhất chính là nhà họ Thẩm là tòa nhà duy nhất ở trấn Ngư Khê không có người ở.

Hơn nữa đội tuần tra đều biết tình hình nhà họ Thẩm, sẽ không tới nhà họ Thẩm kiểm tra.

Đây chính là một kiểu bóng tối dưới chân đèn.

Nếu như không phải do cấp trên chỉ thị cho anh ta như vậy, tử sĩ nhất định đã biết số hiệu Kim Xuyên trở lại rồi, cũng biết Thẩm Tú Tú sẽ trở lại, cũng sẽ không bị bắt.

Lý do tử sĩ khai ra dễ dàng như vậy, ngoài thủ đoạn của Cục tình báo, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu.

"Ngươi nói như vậy, Cục tình báo, đội Chung Minh các ngươi, và tất cả hành động của tiểu đoàn trưởng bọn ta, đều nằm trong dự liệu của kẻ địch rồi?" Tiểu đoàn phó của nhân viên hộ tống hỏi.

Đúng vậy Tổ phó đội Chung Minh nói: "Tên tử sĩ chúng ta bắt được buổi sáng đó, cũng chỉ là do bọn họ vứt đi để dẫn dụ chúng ta vào bấy thôi!"

"Lòng dạ bọn chúng cũng độc ác quá rồi?" Tiểu đoàn phó của nhân viên hộ tống cau mày.

Tiêu cục Trấn Viễn vẫn luôn tuân thủ nguyên tắc không bỏ rơi không bỏ cuộc, cho dù chiến tranh lớn hay nhỏ, gần như đến hiện tại vẫn chưa từng xảy ra hành vi vứt bỏ chiến hữu.

Còn loại hành vi lấy đồng bọn làm mồi nhử thế này chưa từng xảy ra dù chỉ một lần.

Cho dù là Cửu công chúa muốn dụ kẻ địch ra, cũng dùng chính mình làm mồi câu, mà không dùng những người khác.

Thế nên tiểu đoàn phó không thể chấp nhận cách làm của tiểu đội ám sát.

"Không được lấy tiêu chuẩn của chúng ta để dự đoán kẻ địch, đặc biệt là kiểu kẻ địch hoàn toàn không có giới hạn như tiểu đội ám sát!"

Tổ phó đội Chung Minh nói: "Để đạt được mục đích, bọn họ sẽ sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào!"

"Đúng vậy, những gã mưu sĩ được quyền quý đào tạo kia, mỗi kẻ đều là hạng người có lòng dạ ác độc!" Trịnh Trì Viễn gật đầu đồng ý.

"Vậy làm sao bây giờ?"

Tiểu đoàn phó của nhân viên hộ tống quay đầu nhìn Đại Cường, bất lực nói: "Tiểu đoàn trưởng của bọn ta lần này chắc. là bị đả kích quá lớn rồi, Trịnh tướng quân, ngài quyết định đi?"

Tổ phó đội Chung Minh cũng nhìn theo.

Thân là người phụ trách thủy quân, sau khi Kim Phi dẫn đám người Tả Phi Phi trở về, Trịnh Trì Viễn vốn chính là người lãnh đạo cấp bậc cao nhất ở trấn Ngư Khê.

Nhưng tiêu cục Trấn Viễn và đội Chung Minh mới là thân tín của Kim Phi, thế nên dưới tình huống bình thường, Trịnh Trì Viễn chỉ để ý đến thủy quân của mình, gần như chưa từng hỏi thăm công việc của nhân viên hộ tống và đội Chung Minh.

Nhưng bây giờ Đại Cường cứ như bị mất hồn, Hách tổ trưởng của đội Chung Minh cũng bị đá đập trúng, bây giờ vẫn đang hôn mê, kinh nghiệm và trình độ của tiểu đoàn phó và tổ phó lại không đủ, tạm thời người có thể đảm nhận vị trí chỉ huy cũng chỉ có một mình Trịnh Trì Viễn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK