Mặc dù Cửu công chúa đã nhận được báo cáo, nhưng trọng tâm của báo cáo là Kim Phi không bị thương, còn cụ thể sự việc đã xảy ra như thế nào thì Cửu công chúa cũng không rõ lắm.
Kim Phi là người đã trải qua sự việc, người ám sát cũng nhắm vào y mà tới, không có ai biết rõ chuyện này hơn y.
Cửu công chúa cũng đã tới núi Thiết Quán mấy lần, hơn nữa cũng giống như Kim Phi, cô ấy cũng hiểu được khoảng cách gần như thế chắc chắn sẽ không điều động binh lực, các biện pháp an ninh rất đơn giản, chỉ là mang theo nhiều hơn một đội Ngự Lâm Quân so với khi ở trong làng mà thôi.
Chưa kể Quan Hạ Nhi và Tả Phi Phi thì càng không cần phải nói, hai người bọn họ thường xuyên ởi lại giữa làng Tây Hà và núi Thiết Quán, các biện pháp an ninh cũng giống hệt như ở trong làng.
Đặc biệt là Tả Phi Phi, thậm chí có mấy lần còn không mang theo cận vệ, chỉ mang theo hai trợ thủ vào trong làng.
Lần này là mai phục Kim Phi, nếu mai phục Cửu công chúa, Quan Hạ Nhi hoặc Tả Phi Phi thì chỉ sợ đối phương đã thành công rồi.
Cho nên Cửu công chúa cực kỳ quan tâm đến chuyện này, vẫn đứng chờ ở đây, một là lo lắng cho Kim Phi, muốn tận mắt xác nhận sự an toàn của Kim Phi, thứ hai là muốn hỏi một chút xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, để có thể kiểm tra và bổ sung những khoảng trống càng sớm càng tốt, tránh để những sự cố an ninh tương tự xảy ra lần nữa.
Kim Phi muốn đến phòng y tế, chỉ sợ một lúc cũng chưa về được, thế là Cửu công chúa nói: "Ta cũng đi một chuyến!"
Châu Nhi nghe thấy vậy thì vội vàng lấy một chiếc ghế cưỡi ngựa từ bên cạnh đến.
Nếu là bình thường, sau khi Cửu công chúa vào xe ngựa, Châu Nhi sẽ cưỡi ngựa đi theo phía sau, nhưng hôm nay Kim Phi đã xảy ra chuyện, Châu Nhi cũng hơi hoảng sợ nên ngồi ở phía trước với mã phu đánh xe.
Trong xe ngựa, Kim Phi ngồi ở giữa, đối diện với cửa xe, Tả Phi Phi ngồi bên trái, Quan Hạ Nhi ngồi bên phải.
Thấy Cửu công chúa bước vào, Tả Phi Phi nhanh chóng xê dịch tới cửa, nhường chỗ ngồi bên cạnh Kim Phi ra.
Cửu công chúa cũng không khách sáo, trực tiếp ngồi vào vào vị trí vừa rồi của Tả Phi Phi và hỏi: "Phu quân, đã xảy ra chuyện gì?"
Thế là Kim Phi nói với Cửu công chúa về những chuyện đã xảy ra một lần.
Sau khi Cửu công chúa nghe xong, giống như Ngụy Vô Nhai, phản ứng đầu tiên là việc công chúa Lộ Khiết và mấy người Băng Nhi xuất hiện ở ngã ba đường cũng quá trùng hợp, trùng hợp đến mức không bình thường.
Chỉ là lúc đó xung quanh tảng đá lớn có quá nhiều người, Ngụy Vô Nhai cũng không nhắc nhở Kim Phi, lúc này trong xe ngựa không có người ngoài, Cửu công chúa nói thẳng nghi ngờ của mình ra: “Sự xuất hiện của Lộ Khiết không phải là quá trùng hợp rồi à?”
"Ta cũng cảm thấy thết" Tả Phi Phi nói.
Quan Hạ Nhi rất biết ơn công chúa Lộ Khiết đã cứu Kim Phi, nghe thấy Cửu công chúa nghi ngờ công chúa Lộ Khiết, cô còn hơi tức giận, nhưng Tả Phi Phi cũng nói như vậy thì Quan Hạ Nhi không nhịn được mà cũng nhíu mày.
Nghĩ lại một cách cẩn thận thì Cửu công chúa nói như vậy hình như cũng có lý, công chúa Lộ Khiết đã có hai lần liên tiếp "vô tình gặp phải" Kim Phi, đúng là quá trùng hợp.
Hơn nữa, hai ngày nay công chúa Lộ Khiết vẫn đang tìm cơ hội đàm phán, điều này khiến cho Quan Hạ Nhi càng suy nghĩ nhiều hơn.
"Nàng cho rằng vụ ám sát lần này có liên quan đến Lộ Khiết ư2" Kim Phi hỏi.
"Tạm thời có hơi nghỉ ngờ." Cửu công chúa nhìn về phía Kim Phi: "Ta muốn sắp xếp người điều tra một chút, đến lúc đó có thể là cần hỏi Lộ Khiết và tỳ nữ của cô ta, phu quân cảm thấy thế nào?"
"Vũ Dương, Lộ Khiết muội muội ngăn chặn mũi tên thay cho đương gia, chúng †a không cảm ơn cô ấy, mà còn phái người đi điều tra cô ấy, có phải là không thích hợp lắm không?" Quan Hạ Nhi nhỏ giọng nói: “Hơn nữa vừa rồi đương gia cũng nói, nếu không phải Băng Nhi kịp thời phát hiện thì lần này đương gia đã dữ nhiều lành ít, nếu Lộ Khiết có liên quan đến vụ ám sát lần này, sao phải nhắc nhở chứ?”
"Tỷ tỷ, nhiều lúc, sự việc không phải như những gì chúng ta nhìn thấy." Cửu công chúa nói: "Nếu như lần ám sát này cũng không phải vì thật sự muốn ám sát phu quân, mà là để thúc đẩy cho việc đàm phán thì sao?"
Kim Phi là người đã trải qua sự việc, người ám sát cũng nhắm vào y mà tới, không có ai biết rõ chuyện này hơn y.
Cửu công chúa cũng đã tới núi Thiết Quán mấy lần, hơn nữa cũng giống như Kim Phi, cô ấy cũng hiểu được khoảng cách gần như thế chắc chắn sẽ không điều động binh lực, các biện pháp an ninh rất đơn giản, chỉ là mang theo nhiều hơn một đội Ngự Lâm Quân so với khi ở trong làng mà thôi.
Chưa kể Quan Hạ Nhi và Tả Phi Phi thì càng không cần phải nói, hai người bọn họ thường xuyên ởi lại giữa làng Tây Hà và núi Thiết Quán, các biện pháp an ninh cũng giống hệt như ở trong làng.
Đặc biệt là Tả Phi Phi, thậm chí có mấy lần còn không mang theo cận vệ, chỉ mang theo hai trợ thủ vào trong làng.
Lần này là mai phục Kim Phi, nếu mai phục Cửu công chúa, Quan Hạ Nhi hoặc Tả Phi Phi thì chỉ sợ đối phương đã thành công rồi.
Cho nên Cửu công chúa cực kỳ quan tâm đến chuyện này, vẫn đứng chờ ở đây, một là lo lắng cho Kim Phi, muốn tận mắt xác nhận sự an toàn của Kim Phi, thứ hai là muốn hỏi một chút xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, để có thể kiểm tra và bổ sung những khoảng trống càng sớm càng tốt, tránh để những sự cố an ninh tương tự xảy ra lần nữa.
Kim Phi muốn đến phòng y tế, chỉ sợ một lúc cũng chưa về được, thế là Cửu công chúa nói: "Ta cũng đi một chuyến!"
Châu Nhi nghe thấy vậy thì vội vàng lấy một chiếc ghế cưỡi ngựa từ bên cạnh đến.
Nếu là bình thường, sau khi Cửu công chúa vào xe ngựa, Châu Nhi sẽ cưỡi ngựa đi theo phía sau, nhưng hôm nay Kim Phi đã xảy ra chuyện, Châu Nhi cũng hơi hoảng sợ nên ngồi ở phía trước với mã phu đánh xe.
Trong xe ngựa, Kim Phi ngồi ở giữa, đối diện với cửa xe, Tả Phi Phi ngồi bên trái, Quan Hạ Nhi ngồi bên phải.
Thấy Cửu công chúa bước vào, Tả Phi Phi nhanh chóng xê dịch tới cửa, nhường chỗ ngồi bên cạnh Kim Phi ra.
Cửu công chúa cũng không khách sáo, trực tiếp ngồi vào vào vị trí vừa rồi của Tả Phi Phi và hỏi: "Phu quân, đã xảy ra chuyện gì?"
Thế là Kim Phi nói với Cửu công chúa về những chuyện đã xảy ra một lần.
Sau khi Cửu công chúa nghe xong, giống như Ngụy Vô Nhai, phản ứng đầu tiên là việc công chúa Lộ Khiết và mấy người Băng Nhi xuất hiện ở ngã ba đường cũng quá trùng hợp, trùng hợp đến mức không bình thường.
Chỉ là lúc đó xung quanh tảng đá lớn có quá nhiều người, Ngụy Vô Nhai cũng không nhắc nhở Kim Phi, lúc này trong xe ngựa không có người ngoài, Cửu công chúa nói thẳng nghi ngờ của mình ra: “Sự xuất hiện của Lộ Khiết không phải là quá trùng hợp rồi à?”
"Ta cũng cảm thấy thết" Tả Phi Phi nói.
Quan Hạ Nhi rất biết ơn công chúa Lộ Khiết đã cứu Kim Phi, nghe thấy Cửu công chúa nghi ngờ công chúa Lộ Khiết, cô còn hơi tức giận, nhưng Tả Phi Phi cũng nói như vậy thì Quan Hạ Nhi không nhịn được mà cũng nhíu mày.
Nghĩ lại một cách cẩn thận thì Cửu công chúa nói như vậy hình như cũng có lý, công chúa Lộ Khiết đã có hai lần liên tiếp "vô tình gặp phải" Kim Phi, đúng là quá trùng hợp.
Hơn nữa, hai ngày nay công chúa Lộ Khiết vẫn đang tìm cơ hội đàm phán, điều này khiến cho Quan Hạ Nhi càng suy nghĩ nhiều hơn.
"Nàng cho rằng vụ ám sát lần này có liên quan đến Lộ Khiết ư2" Kim Phi hỏi.
"Tạm thời có hơi nghỉ ngờ." Cửu công chúa nhìn về phía Kim Phi: "Ta muốn sắp xếp người điều tra một chút, đến lúc đó có thể là cần hỏi Lộ Khiết và tỳ nữ của cô ta, phu quân cảm thấy thế nào?"
"Vũ Dương, Lộ Khiết muội muội ngăn chặn mũi tên thay cho đương gia, chúng †a không cảm ơn cô ấy, mà còn phái người đi điều tra cô ấy, có phải là không thích hợp lắm không?" Quan Hạ Nhi nhỏ giọng nói: “Hơn nữa vừa rồi đương gia cũng nói, nếu không phải Băng Nhi kịp thời phát hiện thì lần này đương gia đã dữ nhiều lành ít, nếu Lộ Khiết có liên quan đến vụ ám sát lần này, sao phải nhắc nhở chứ?”
"Tỷ tỷ, nhiều lúc, sự việc không phải như những gì chúng ta nhìn thấy." Cửu công chúa nói: "Nếu như lần ám sát này cũng không phải vì thật sự muốn ám sát phu quân, mà là để thúc đẩy cho việc đàm phán thì sao?"