Thiết Chùy vừa thấy Kim Bằng phản ứng lớn như vậy thì đã biết mình nói sai, với lại còn có cả Kim Phi và Cửu Công chúa ở đây, mà những gì anh ta vừa nói chẳng khác nào là nghi ngờ bọn Kim Bằng.
Nghĩ vậy Thiết Chùy vội xin lỗi Kim Bằng: "Lão ca, xin thứ lỗi, vừa rồi ta nói bậy rồi."
“Thiết Chùy huynh, không phải ta lòng dạ hẹp hòi, ngươi nói ta thì cũng không sao nhưng anh em trên thuyền cũng đã chịu đủ khó khăn trên đường đi."
Kim Bằng nói: "Nói ra thì có hơi ra vẻ, trước đây ai cũng không dám mơ có thể ăn thịt mỗi ngày, nhưng sau khi ăn cá mấy tháng trên biển, anh em nhìn thấy cá luôn có mùi tanh, thấy cháo cá là đã khó chịu, may mắn là tiên sinh nhắc nhở chúng ta mang theo một ít đồ hộp theo.”
Bất kể là đồ ăn gì thì ăn nhiều cũng sẽ ngán, cả sơn hào hải vị cũng thế.
Khi bọn Kim Bằng đến châu Mỹ đã mang theo kha khá đồ ăn, sau này họ phát hiện ra rằng ở biển có vô số cá, chỉ cần mang theo lưới đánh cá thì ở biển sẽ không thiếu cái ăn. Vả lại đã tới hang cùng ngõ hẹp, họ cũng có thể ăn khoai tây và khoai lang đỏ trong trường hợp khẩn cấp.
Cho nên để có thể chở thêm hạt giống và nhiên liệu cho chuyến về, nên đã không chuẩn bị quá nhiều lương thực mà lấy việc đánh bắt cá làm nguồn thức ăn chính trên đường đi, chỉ khi gặp thời tiết đặc biệt và những vùng biển không thể đánh bắt cá được mới ăn những món đã chuẩn bị trước.
Không biết vận may của họ tốt hay không, trên đường đi họ chỉ gặp lưới trắng hai lần, lúc khác chỉ cần tùy tiện thả hai lưới là có thể bắt được rất nhiều cá nên mọi người trên thuyền hoàn toàn không lo bị đói.
Thế là bọn Kim Bằng đã ăn cá mấy tháng trên thuyền.
Cũng may Kim Phi lo lắng họ sẽ bị bệnh scorbut nên đã làm một số loại rau dưa đóng hộp trong chai thủy tinh đặc chế trước khi xuất phát, ban đầu các thuyền viên còn có chút ghét bỏ, nhưng sau đó rau dưa đóng hộp đã trở thành thứ được ưa chuộng nhất trên thuyền.
"Ca ca, ta thật sự biết lỗi rồi!" Lúc này Thiết Chùy thật sự muốn tát mình một cái, liên tục cúi đầu chắp tay với Kim Bằng: "Mấy ngày nữa các anh em về tới, ta sẽ đãi các anh em một bữa, phạt ba ly rượu trái cây để thỉnh tội với mọi người!”
“Được rồi, vậy ở quán rượu Hắc Phong Lĩnh Kim Xuyên, đến lúc đó tên nhãi ngươi đừng khóc đấy!”
“Không khóc, không khóc, ta rất vinh dự được đón gió cho các anh em sau chuyến viễn chinh châu Mỹ!" Thiết Chùy vội xua tay.
Kim Bằng thật sự không muốn gây sự với Thiết Chùy nên chỉ dùng miệng giải thích những gì cần giải thích, rồi lại chủ động chuyển đề tài: “Ngụy tiên sinh, mặc dù ta không tìm được cây canh-ki-na nhưng có một số dược liệu địa phương, người dân địa phương dùng nó để nấu thuốc, hiệu quả rất tốt, ta cũng mang về một ít, tiên sinh nói cứ đưa cho ngài.”
Ngụy Vô Nhai nghe vậy, ánh mắt đột nhiên sáng lên: "Các ngươi còn mang dược liệu về? Đâu đâu, lấy ra ta xem!"
“Ngụy tiên sinh, mời ngài đi theo ta." Kim Bằng đi về phía một chiếc xe ngựa: “Khi lấy được, ta đã cố ý nhờ người ghi lại môi trường sinh trưởng của từng dược liệu và thói quen của người dân địa phương. Có điều, có thể trồng sống hay có tác dụng hiệu quả không thì còn phải nhờ tiên sinh tìm hiểu."
"Không thành vấn đề, ta trở về từ từ nghiên cứu."
Ngụy Vô Nhai đi đến trước xe với Kim Bằng, mở một cái túi ra.
Kim Bằng lục lọi trong túi một lúc, tìm được một tờ giấy, trên tờ giấy viết tên phiên âm của loại dược liệu này ở địa phương, cùng với những phát hiện về địa thế và hoàn cảnh sinh trưởng khi nó được phát hiện, còn có những mô tả của người dân địa phương về tác dụng của thuốc.
Ngụy Vô Nhai cảm thấy như mình đã lấy được một bảo bối, mở từng túi ra, kiểm tra từng tờ giấy, khi gặp phải điều nghi ngờ còn kéo Kim Bằng lại để hỏi liên tục.
Quan Hạ Nhi ở bên cạnh cũng lôi kéo Kim Phi và Cửu công chúa cùng phân loại những hạt giống khác để nhập kho.
Giờ khắc này, mọi người đều tràn đầy mong chờ về tương lai, bận rộn đến tận nửa đêm, ngoại trừ khoai tây và khoai lang, tất cả hạt giống đều được đưa vào kho, mọi người mới quay về ăn cơm.
Trong bữa ăn, Ngụy Vô Nhai hỏi: "Phi huynh đệ, đất ở phía sau núi đã được cày xới tốt lắm rồi, khoai tây và khoai lang cũng đã được vận chuyển về, khi nào gieo hạt giống? Và nên gieo hạt như thế nào?
"Không vội, trước khi trồng khoai tây phải thúc nảy mầm, chờ sau khi chúng nảy mầm thì mới có thể gieo trồng. "Kim Phi nói: "Việc thúc mầm sẽ mất khoảng mấy ngày, đúng lúc mấy ngày nay phơi khô đất một chút."
"Thúc mầm?" Ngụy Vô Nhai lộ ra vẻ mặt nghi ngờ.