Mấy năm trước, nhà họ Hầu bám chặt vào nhà họ Chu ở kinh thành.
“Đi điều tra nhà họ Chu đứng đằng sau nhà họ Hầu này, người đại diện ở Giang Nam là ai?”
Đường Tiểu Bắc lấy bút khoanh tròn nhà họ Chu lại.
“Vâng”, Nguyên Thái Vi nhận lấy tư liệu rồi rời đi.
Quận Ba Lăng là thị trấn vận chuyển chủ yếu bằng đường thủy, các thế lực phức tạp hơn Quảng Nguyên rất nhiều
Người đội Chung Minh không quen thuộc vùng đất này nên không biết bắt đầu từ đâu, họ đã bỏ ra rất nhiều công sức nhưng kết quả lại không như mong đợi.
Bây giờ Đường Tiểu Bắc chỉ hướng điều tra cho họ, đội Chung Minh lập tức dồn hết nhân lực hành động.
Đêm hôm đó đã đưa thông tin của nhà họ Hầu và nhà họ Chu đến cho Đường Tiểu Bắc.
Nhìn thấy gần đây nhà họ Chu đổi người đại diện ở Giang Nam, người đại diện mới tên là Chu Cẩm Vinh, Chu Cẩm Vinh có một đứa con trai tên là Chu Văn Viên, Đường Tiểu Bắc hiểu hết mọi chuyện.
Chu Văn Viên và Kim Phi có thù oán, hắn lại đang ở quận Ba Lăng.
Vậy thì không cần nói cũng biết ai đang làm loạn sau lưng.
“Chu Văn Viên ở quận Ba Lăng, tin quan trọng như vậy tại sao các ngươi không điều tra sớm?”
Đường Tiểu Bắc ngẩng đầu nhìn người phụ trách đội Chung Minh.
Người phụ trách cúi đầu không dám nói.
Thời gian đội Chung Minh thành lập vẫn quá ngắn, hơn nữa không được đào tạo chuyên môn nên không xử lý tốt rất nhiều việc.
Về vấn đề này, Đường Tiểu Bắc cũng không có cách nào tốt hơn bèn xua tay nói: “Được rồi, các ngươi để ý mọi động thái của nhà họ Chu giúp ta, nếu có gì bất thường thì lập tức báo cho ta”.
“Vâng”, người phụ trách cúi người đáp.
“Chu Văn Viên…”
Đường Tiểu Bắc gõ lên bàn, rơi vào trầm tư.
Một lúc sau cô ấy gọi Nguyên Thái Vi đến: “Nghe nói quận Ba Lăng có không ít thư sinh viết sách, tìm vài người đến đây”.
Chu Văn Viên hủy hoại thanh danh của Kim Phi, dĩ nhiên Đường Tiểu Bắc không thể bỏ qua cho hắn.
Khoảng thời gian ở làng Tây Hà này, ngày nào Đường Tiểu Bắc cũng ở chung với Kim Phi, học được khá nhiều thứ.
Hai người từng nói đến chiến thuật tuyên truyền, chiến thuật dư luận.
So với cách Kim Phi nói với cô ấy, chút thủ đoạn của Văn Viên công tử chẳng là gì cả.
Tối hôm đó, Đường Tiểu Bắc hẹn gặp mấy thư sinh chuyên viết tiểu thuyết ở quán rượu.
Các thư sinh vội hoàn thành bản thảo ngay trong đêm dưới áp lực cực lớn của đồng tiền.
Ban đầu ở kinh thành, vì Hắc Đao và mấy bài thơ trên hộp xà phòng thơm, các thư sinh kể chuyện ở kinh thành đã bịa ra nhiều phiên bản câu chuyện cho Kim Phi.
Đường Tiểu Bắc cảm thấy thú vị nên đã bảo Lạc Lan thu thập một ít đưa về làng Tây Hà để đọc.
Bây giờ việc mà các thư sinh phải làm là làm theo yêu cầu của Đường Tiểu Bắc, sắp xếp lại những câu chuyện lưu truyền trong kinh thành, sau đó thêm “phần diễn” của Chu Văn Viên vào.
Tối hôm sau, người kể chuyện ở quận Ba Lăng đã có câu chuyện mới.
Phải nói rằng Đường Tiểu Bắc rất có tài viết văn tiểu thuyết.
Trong câu chuyện này, Kim Phi là một vị đại tướng quân trấn giữ biên giới, vừa cao lớn vừa đẹp trai, không chỉ giỏi võ mà còn có kiến thức kinh văn, còn có một người bạn tâm giao xinh đẹp tên là Đường Hiểu Hiểu.
Khi người Đảng Hạng đánh đến, tướng quân đến biên cương phía Bắc chinh chiến vì đất nước, lật ngược tình thế ở biên giới, khiến người Đảng Hạng cả đời kiêu ngạo trở nên sợ hãi.
Đường Hiểu Hiểu ở nhà lại được thiếu gia độc ác Chu Văn Viên đến từ kinh thành yêu thích.
Thiếu gia độc ác thèm muốn sắc đẹp của Đường Hiểu Hiểu, bày tỏ tình cảm không thành bèn thông đồng với ác bá Quảng Nguyên hại nhà họ Đường.