Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước khi nhận ra được những thay đổi của đội trinh sát và tiểu đoàn Thiết Hổ, quân Thục chủ lực đóng quân ở khu vực phía nam kênh Hoàng Đồng.

Nhưng cùng với quá trình bắt đầu bố trí tập trung, tất cả binh sĩ quân Thục đều nhận ra rằng chắc chắn đã xảy ra chuyện lớn gì.

Sau đó, các sĩ quan văn thư của mỗi trung đoàn đều nhận được bản thảo do Lý Địch in ra.

Nhân vật chính của bài viết này không phải Kim Phi, cũng không phải là một vị tướng cấp cao gì, mà là một nhân viên hộ tống bình thường, kể về những thay đổi trong cuộc sống của anh ta trong hai năm qua.

Nhưng là càng như này, càng có thể tạo ra sự đồng tình của binh sĩ quân Thục, cũng bắt đầu nhớ lại những thay đổi trong cuộc sống trong hai năm này.

Ngày trước Đại Khang sưu thuế nặng nề, khắp nơi đều có thổ phỉ cướp bóc.

Nhưng từ sau khi Kim Phi nổi dậy, tiêu cục Trấn Viễn khắp nơi trấn áp thổ phỉ, đầu tiên đánh đổ ngọn núi lớn đè ép trên đầu người dân.

Tiếp đó Kim Phi ở lại kinh thành mà ra sức số gắng, vì để giảm sưu thuế cho người dân Đại Khang.

Mặc dù, hành động giảm thuế này bị các chư hầu khắp nơi phản đối, cuối cùng chỉ tiến hành được nửa năm, nhưng đây là lãnh thổ do các chư hầu khác thống trị, kể từ khi Cửu Công chúa lập lên Đại Khang mới, luôn luôn quán triệt áp dụng thực thi sách lược giảm sưu thuế của Kim Phi.

Kỳ thực số tiền thuế này, đối với Kim Phi mà nói căn bản chẳng là gì, đến nay quân lương của tiêu cục Trấn Viễn và quân Thục, căn bản đều đến từ sự tích góp của thương hội

Kim Xuyên, cùng với chiến lợi phẩm tiêu cục Trấn Viễn lúc đánh thổ hào, phân chia đất ruộng thu được.

Rất nhiều gia tộc quyền quý đã tồn tại trước khi thành lập Đại Khang, đã kế thừa được vài trăm năm, khối gia sản bọn họ tích góp đến nay khó mà tưởng tượng được.

Lúc bỏ chạy, đồ đạc bọn họ có thể mang theo có hạn, những đồ họ không thể mang đi được đã rơi vào trong tay tiêu cục Trấn Viễn.

Những chiến lợi phẩm này là nguồn thu lớn nhất của Đại Khang mới.

Nhưng Kim Phi biết, đây chính là một cuộc mua bán chỉ xảy ra một lần duy nhất, thương hội Kim Xuyên mới là con đường kiếm tiền bền vững.

Hơn nữa, thương hội Kim Xuyên không chỉ có thể kiếm tiền, còn đảm đương nhiệm vụ kiểm soát vĩ mô và nhiệm vụ dự trữ vật tư chiến lược.

Thời điểm chưa có chiến tranh, Kim Phi có thể thông qua thương hộ Kim Xuyên điều tiết khống chế vật giá, phòng ngừa có người đầu cơ tích trữ, ảnh hưởng tới cuộc sống của người dân.

Trong trường hợp xảy ra chiến tranh hoặc thảm họa, thương hội Kim Xuyên cũng có thể cung cấp vật tư bổ sung và viện trợ trong thời gian sớm nhất.

Đây là công việc vô cùng quan trọng,cho nên Kim phi luôn toàn lực hỗ trợ sự phát triển của thương hội Kim Xuyên, Đường Tiểu Bắc vì việc này bận đến nỗi chân không chạm đất, đã một thời gian không trở về làng.

Nhờ những nỗ lực của Đường Tiểu Bắc, hiện giờ thương hội Kim Xuyên đã áp dụng mô hình hợp tác xã cung ứng và tiêu thụ ở cấp cơ sở, các kho hàng tạm thời được thành lập ở hầu hết các thị trấn ở Xuyên Thục, gần như tất cả các làng mạc đều đã thành lập các chi nhánh.

Trải qua một khoảng thời gian dài nỗ lực như vậy, nguyên mẫu của hợp tác xã cung ứng và tiêu thụ cơ bản đã xây dựng hoàn thành, người dân cũng thu được những lợi ích thiết thực từ đó.

Cuộc sống của những người dân ở nơi khác càng ngày càng khó khăn, nhưng cuộc sống của người dân Xuyên Thục lại càng ngày càng tốt.

Đặc biệt là nhân viên hộ tống và binh sĩ quân Thục, vì lương bổng cao, nên một nhân viên hộ tống có thể nuôi sống cả một gia đình lớn.

Thông qua nhật báo Kim Xuyên và sự tuyên truyền liên tục của đoàn ca múa, tất cả các nhân viên hộ tống đều hiểu rõ một đạo lý, cuộc sống tốt đẹp bây giờ, bọn họ nhất định phải tự đi bảo vệ.

Vì vậy, mặc dù ở cuối bản thảo Lý Địch đã nói rõ việc quân của Tần vương phong tỏa núi Ô Đầu, nhưng quân Thục cũng không gây ra tình cảnh hoảng sợ, ngược lại dưới sự dẫn dắt của người chỉ dẫn của mỗi đại đội, dần dần tạo nên bầu không khí cùng chung nỗi căm thù kẻ địch.

Vấn đề tinh thần của binh sĩ khiến Kim Phi lo lắng nhất, cũng đã được kiểm soát một cách hiệu quả.

Sau khi ổn định hậu phương, Kim Phi tiếp theo mới có thể dốc toàn lực đối phó với quân chinh chiến phía Nam của người Đảng Hạng và quân Tần Vương.

Quân chinh chiến phía Nam và quân Tần Vương rõ ràng là muốn kéo dài cuộc chiến, vây hãm chặt quân Thục ở kênh Hoàng Đông, lần này Kim Phi không hề giấu giếm sự thật với Cửu công chúa, ngay lập tức sai Hầu Tử phái lính trinh sát mang bồ câu đưa thư, trèo đèo lội suối tránh núi Ô Đầu, cầu cứu Cửu công chúa.

Hầu Tử hai ngày này cũng không hề rảnh rỗi, liên tục lôi kéo mấy phi công bay đi chơi đùa khinh khí cầu cùng thùng dầu hỏa, hy vọng lần sau một đòn giết sạch Hải Đông Thanh của quân địch.

Kim Phi vô cùng coi trọng việc này, hơn nữa đây là lĩnh vực sở trường của anh ta, cho nên xác nhận đã khống chế được vấn đề tinh thần binh sĩ, sau khi binh sĩ trinh sát yêu cầu trợ giúp cũng đã xuất phát, Kim Phi tìm Hầu Tử, ngay lập tức chui vào phòng thực nghiệm tạm thời.

Hầu Tử và phần lớn phi công đều ở trình độ xóa nạn mù chữ, nên cho bọn họ ra trận giao chiến thì không thành vấn đề, nhưng cho bọn họ đi làm thử nghiệm, cho dù đây là thử nghiệm độ khó cũng không cao, nhưng vẫn khiến họ có loại cảm giác không biết xuống tay từ đâu như cũ.

Một đám người bận rộn làm việc mấy ngày, nhưng cuộc thử nghiệm lại không có tiến triển nào lớn.

Sau khi Kim Phi gia nhập, cũng không ngay lập tức đi nghiên cứu khinh khí cầu, mà là chế tác một cái đồng hồ nước tương đối tinh vi trước tiên.

Ở Đại Khang không có đồng hồ, công cụ tính toán thời gian là bóng mặt trời.

Tuy nhiên, đồng hồ mặt trời có thể ghi lại những khoảng thời gian tương đối dài như giờ, nhưng nó không thể ghi lại những khoảng thời gian ngắn như phút và giây.

Đồng hồ nước do Kim Phi chế tác chính là chế tác đặc biệt để ghi lại những khoảng thời gian ngắn.

“Hầu Tử, ngươi sắp xếp người lại đi núi Ô Đầu một chuyến, ghi lại tốc độ bay của Hải Đông Thanh!”

Kim Phi đưa đồng hồ nước cho Hầu Tử: “Ta muốn biết Hải Đông Thanh bay một dặm cần bao nhiêu giọt nước.”

“Vâng!” Hầu Tử nhanh chóng đón lấy đồng hồ nước.

Hải Đông Thanh mỗi ngày đều được thả ra bay một hồi, vì bay cao, nên lính trinh sát không cần đến quá gần núi Ô Đầu, chỉ cần tìm được khe núi bay lên đó là có thể nhìn thấy rõ ràng Hải Đông Thanh.

Cho nên nhiệm vụ này tính an toàn rất cao.

Đợi đến sau khi lính trinh sát mà Hầu Tử sắp xếp rời đi, Kim Phi mới bắt đầu bắt tay vào thử nghiệm khinh khí cầu.

Cùng với sự tham gia của Kim Phi, tiến độ thử nghiệm nhanh chóng cải thiện, chỉ cần thời gian vài ngày, Kim Phi đã sửa biến ra một loại khinh khí cầu hoàn toàn mới, còn làm ra một dây dẫn thuốc nổ mới.

Khinh khí cầu mới có kích thước nhỏ hơn, khả năng chịu tải không cao, nhưng tốc độ cất cánh bay lên nhanh hơn, Kim Phi còn lắp đặt một chỗ để đặt túi thuốc nổ bên trong túi bóng khí của khinh khí cầu.

Sở dĩ lần trước không giết được Hải Đông Thanh là vì sau khi lính trinh sát đốt thùng dầu hỏa, túi bóng khí của khinh khí cầu đã chặn sóng xung kích và ngọn lửa thay cho Hải Đông Thanh, chẳng qua là đâm ngã Hải Đông Thanh mà thôi, chứ không gây ra thiệt hại quá lớn.

Nếu như đặt túi thuốc nổ vào trong túi bóng khí, sau khi cho nổ tung túi thuốc nổ, túi bóng khí cũng sẽ phát nổ, Hải Đông Thanh nằm phía trên túi bóng khí, cũng sẽ trực tiếp chịu sức mạnh tạo ra từ vụ nổ.

Tuy nhiên, thời điểm phát nổ cần phải được lựa chọn kỹ càng, nếu cho nổ sớm quá hoặc quá muộn thì đều không có tác dụng, cho nên Kim Phi đã chế tạo ra một loại dây dẫn thuốc nổ mới.

Tốc độ cháy của dây dẫn mới chính xác hơn, đợi đến lúc lính trinh sát đo lường tính toán được tốc độ bay của Hải Đông Thanh, phi công điều khiển khinh khí cầu có thể căn cứ vào khoảng cách của Hải Đông Thanh phối hợp cùng với đồng hồ nước để lựa chọn thời điểm châm thuốc nổ, vào thời điểm Hải Đông Thanh đến gần như vậy có thể đảm bảo mức độ an toàn cao nhất, thì cho nổ gói thuốc nổ.

Trên thực tế, cách tốt nhất là sử dụng bom điều khiển từ xa, nhưng sự phát triển của khoa học kỹ thuật cần có thời gian và sự tích lũy, bom điều khiển từ xa là sản phẩm của thời đại điện tử, cho dù Kim Phi có hiểu rõ nguyên lý của nó, cũng không cách nào tạo ra các sản phẩm điện tử mà không có căn cứ, mà chỉ có thể sử dụng phương pháp tương đối ngu ngốc này.

Đợi Kim Phi lắp ráp xong khinh khí cầu mới và sau khi trải qua quá trình huấn luyện đơn giản ở độ cao thấp tại kênh Hoàng Đồng, mới cho đặt chất nổ lên.

Mọi thứ đã được chuẩn bị thỏa đáng, lính trinh sát do Hầu Tử cử đi cũng đã đúng lúc quay trở lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK