Nếu như nói than đá là nền tảng của công nghiệp, vậy động cơ chính là trái tim của công nghiệp.
Nếu Tấn vương mô phỏng được máy hơi nước, vậy sẽ gây ra hậu quả vô cùng nghiêm trọng đối với Xuyên Thục còn chưa phát triển.
"Tin tức của nàng chuẩn xác không?" Kim Phi nhìn về phía Cửu công chúa: "Nàng chắc chắn Tấn vương đang mô phỏng máy hơi nước sao?"
"Lúc đầu đội bay gặp phải Hải Đông Thanh, mật thám lập tức đi thám thính tin tức, bọn họ phát hiện người của Tấn vương đang sưu tập mảnh vỡ phi thuyền trên mặt đất."
Cửu công chúa đáp: "Mặt khác, thời gian trước, ở bến tàu Du Châu, còn có tử sĩ mai phục nhân viên hộ tống, muốn cướp đoạt ca-nô, ta và Tiểu Ngọc đều nhất trí cho rằng đối phương đang chạy máy hơi nước đến!"
Kim Phi nghe vậy thì không khỏi nhíu mày, đồng thời hiểu ra vì sao Cửu công chúa lại muốn tự mình hạ lệnh.
Thế lực của Tấn vương chủ yếu tập trung ở phương bắc, Du Châu ở phía nam Xuyên Thục, dù Tấn vương muốn cướp đoạt thuyền hơi nước thì cũng sẽ không ra tay ở bến tàu Du Châu, bởi vì dù cướp được thì chở về đất Tấn cũng không dễ.
Mà ông ta đã lấy được mảnh vỡ phi thuyền, không cần đi cướp đoạt nữa.
Vậy tử sĩ ra tay ở Du Châu, đại khái không phải người của Tấn vương, mà là phiên vương hoặc là quyền quý khác ở Giang Nam.
Chuyện này cũng thể hiện rõ, phiên vương và quyền quý tà tâm chưa chừa, vẫn luôn nghĩ đến chuyện phản công.
Trong tình hình này, có thể hiểu được lựa chọn của Cửu công chúa.
Tử sĩ ở Du Châu bên kia không thành công, Kim Phi tin Cửu công chúa và Tiểu Ngọc nhất định sẽ tăng cường bảo vệ nhân viên hộ tống ca-nô, thật lòng mà nói, y vẫn lo lắng đất Tấn hơn.
"Mật thám có tìm thấy nhà máy mô phỏng bên phía Tấn vương không?"
"Không tìm được." Cửu công chúa nói: "Tấn vương vô cùng coi trọng mảnh vỡ phi thuyền, phái binh lính phong tỏa mấy đỉnh núi xung quanh, lúc vận chuyện, Tấn vương cũng điều động lượng lớn trinh sát dò đường và bọc hậu, mật thám hoàn toàn không thể tới gần."
Kim Phi vốn định nếu như tìm thấy nhà máy của Tấn vương thì lập tức phái Thiết Ngưu dẫn người đi phá huỷ.
Thế nhưng hiển nhiên Tấn vương cũng đề phòng chuyện này, hoàn toàn không cho y cơ hội.
"Lệnh mật thám tiếp tục tìm hiểu, nếu như cần giúp đỡ, kêu hắn liên hệ với Thiết Ngưu."
“Được.” Cửu công chúa gật gật đầu: "Ngày mai ta sẽ nói với Hàn Phong đi thông báo cho mật thám."
Chuyện của cô ấy bây giờ rất phức tạp, không thể đích thân đi làm mọi chuyện, thế là giao những công việc liên quan đến mật thám cho Hàn Phong.
"Phu quân, chàng chuẩn bị xử lý Thổ Phiên bên kia như thế nào?" Cửu công chúa lại hỏi.
“Mật thám của nàng tìm được Ngụy Lão Tam chưa?" Kim Phi lạnh giọng hỏi.
Năm đó Ngụy Lão Tam bị Phùng tiên sinh xúi giục, sau đó sử dụng kế ve sầu thoát xác chạy tới Thổ Phiên.
Mặc dù Phùng tiên sinh đã chết, nhưng lại không rõ tung tích của Ngụy Lão Tam.
Hiện giờ Thổ Phiên xuất hiện khinh khí cầu, đã chứng minh ông ta còn sống.
"Không tìm được." Cửu công chúa nói: "Bộ lạc sử dụng khinh khí cầu tác chiến tên là bộ lạc Thương Ưng, mật thám của ta chuẩn bị bắt đầu từ bộ lạc này để tìm kiếm chỗ của Ngụy Lão Tam, nhưng tình hình ở Thổ Phiên phức tạp, còn có cấp bậc nghiêm ngặt, rất nhiều nơi đều là cấm địa của bộ lạc, người ngoài không thể tới gần, thời gian tìm hiểu tin tức có thể sẽ hơi lâu."
"Phía Thổ Phiên không cần phải gấp, để mật thám cố hết sức là được." Kim Phi phất tay nói.
Hiện giờ Thổ Phiên còn đang trong thời kỳ bộ lạc, tín ngưỡng giữa các bộ lạc đều không giống nhau, tình hình cực kỳ phức tạp.
Trong tình hình này, bồi dưỡng mật thám cực kỳ không dễ dàng.
"Phía Thổ Phiên không cần gấp ư?" Cửu công chúa sững sờ, lập tức lo lắng nói: "Phu quân, bọn hắn đã có khinh khí cầu rồi, nếu bộ lạc Thương Ưng thống nhất cao nguyên, cùng Gada tiến đánh chúng ta, có thể gây ra phiền phức hay không?"
"Không đâu." Kim Phi tự tin nói: "Với mấy thứ trong đầu Ngụy Lão Tam kia, làm ra khinh khí cầu cũng không đáng lo, đến bao nhiêu cũng chết!"
Ngụy Lão Tam chỉ biết làm vải chống cháy, khinh khí cầu làm ra chỉ miễn cưỡng có thể bay lên, chỉ cần lắp đặt cung nỏ hạng nặng trên phi thuyền, về cơ bản có thể nghiền áp khinh khí cầu.
Nghĩ tới đây, Kim Phi rất nhạy bén, nói: "Tuy nhiên nàng có thể sắp xếp sứ giả đi Thổ Phiên một chuyến."
"Đi Thổ Phiên làm gì?" Cửu công chúa hỏi.
"Bán khinh khí cầu." Kim Phi đáp: "Bán cho kẻ địch của bộ lạc Thương Ưng!"
Ánh mắt của Cửu công chúa lập tức sáng lên.
Đúng thế, bây giờ chỉ có bộ lạc Thương Ưng có khinh khí cầu, những bộ lạc khác bị đánh đến mức hoàn toàn không có sức đánh trả, nhất định sẽ chấp nhận trả giá lớn để mua khinh khí cầu.
Vậy không chỉ có thể kiếm một món hời, còn có thể ngăn cản bộ lạc Thương Ưng bình định nội loạn trong Thổ Phiên, một mũi tên trúng hai con chim!
Kiếp trước có quốc gia đã làm như vậy.
Thời kỳ chiến tranh một chọi hai, quốc gia này dựa vào ưu thế địa lý, thời kỳ trước không tham chiến, bán vũ khí cho hai bên để kiếm tiền, đợi đến khi chiến đấu tới giai đoạn sau, lúc sắp kết thúc, quốc gia này tìm một lý do để tham chiến, sau đó dùng phương thức chiến thắng để cướp đoạt bồi thường chiến tranh.
Cách làm này mặc dù không tốt đẹp lắm, nhưng lại là đường tắt để phe mình nhanh chóng trưởng thành.
Năm đó, quốc gia kia dựa vào loại thủ đoạn này để phát triển.
“Ngày mai ta sẽ kêu Thiết đại nhân tuyển chọn sứ giả!" Cửu công chúa nói: "Không, hiện giờ ta đi tìm Thiết đại nhân luôn!"
"Cũng đã nửa đêm rồi, Thiết đại nhân chắc chắn đã nghỉ ngơi, cũng không cần sốt ruột nhất thời."
Kim Phi cười giữ chặt cánh tay Cửu công chúa.
Cửu công chúa cũng không kiên trì, ngồi trên đùi Kim Phi, ôm cổ Kim Phi nói: "Phu quân, ta biết sai rồi, sau này nếu có chuyện lớn như vậy, nhất định sẽ thương lượng với chàng trước."
"Chuyện này ta cũng có lỗi, lần trước quay về không nói chuyện rõ với nàng." Kim Phi nói: "Thật ra ta đang nghiên cứu phát minh một loại vũ khí mới, sau khi sản xuất loại vũ khí này hàng loạt, bình định phiên vương dễ như trở bàn tay."
Lúc đầu Cửu công chúa muốn vuốt ve an ủi Kim Phi một chút, thế nhưng nghe thấy tin tức này, cô ấy đứng bật dậy, mừng rỡ hỏi: "Vũ khí mới gì?"
Từ sau khi Kim Phi nổi lên, mỗi một loại vũ khí chế tác ra, đều mang tính cách mạng, thậm chí cải biến hình thức chiến tranh đã truyền thừa vô số năm.
Cho nên Cửu công chúa vô cùng coi trọng vũ khí mới của Kim Phi, cũng rất tò mò.
“Thật ra cũng không tính là vũ khí mới, vẫn là súng kíp, ta chỉ cải tiến súng kíp một chút thôi."
Kim Phi giảng giải một chút đặc điểm khác nhau giữa súng trường nạp sau và súng kíp.
"Có thể bắn xa hơn súng kíp một trăm trượng, lúc trời mưa cũng có thể sử dụng…”
Cửu công chúa kích động đến mức tự lẩm bẩm, ánh mắt cũng càng ngày càng sáng: "Phu quân, theo lời chàng nói, có phải là mỗi một khẩu súng kíp đều tương đương với một cung nỏ hạng nặng không?"
"Nói vậy cũng không sai, uy lực và tầm bắn của súng trường nạp sau kém cung nỏ hạng nặng một chút, nhưng cũng không kém cung nỏ hạng nặng đơn giản bao nhiêu đâu."
Kim Phi gật đầu: "Nhưng sau này ta sẽ tiếp tục cải tiến, chế tạo ra súng trường có uy lực lớn hơn cung nỏ hạng nặng, hẳn là không thành vấn đề."
“Tốc độ bắn thì sao, có nhanh bằng cung nỏ hạng nặng không?" Cửu công chúa hỏi.
“Súng trường nạp sau chỉ cần một người là có thể điều khiển, chắc chắn nhanh hơn cung nỏ hạng nặng, chính xác hơn cung nỏ hạng nặng." Kim Phi trả lời.
Cung nỏ hạng nặng dù đã được Kim Phi cải tiến, nhưng ít nhất cũng cần ba người phối hợp, một người phụ trách lên dây cung, một người phụ trách bổ sung, một người phụ trách bóp cò.
Mà súng trường thì chỉ cần nhét đạn vào, kéo cò súng là có thể bắn, còn giảm bớt khâu lên dây cung tốn thời gian nhất, tốc độ chắc chắn nhanh hơn cung nỏ hạng nặng nhiều.