Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh ta đưa tay chỉ vào ông cả.

"Tiểu đội hai theo ta!"

Đội trưởng nhân viên hộ tống tên A Tân dẫn theo thuộc hạ của mình, từng bước tiến vào đám thủy tặc.

Cuộc chiến vừa rồi, nhân viên hộ tống đã đánh bại thủy tặc.

Bọn thủy tặc đã hoàn toàn bị khuất phục, thấy A Tân dẫn người đến, không những không có ai dán cản trở mà ngược lại còn chủ động tránh đường.

"Cản họ lại cho ta!"

Ông cả vừa luồn lách từ sau đám người, vừa ra lệnh cho thủy tặc ngăn cản.

Nhưng không thủy tặc nào dám ra tay.

"Các người muốn làm gì?"

Ông cả cứ lùi đến rìa vách đá, miệng hùm gan sứa xông tới nhân viên hộ tống, khua trường đao.

A Tân cười khẩy, tiến lên phía trước chặn nhát đao của ông cả, sau đó một cước đá ông ta lăn ra đất.

Hai nhân viên hộ tống tiến lên, không quan tâm lời cầu xin của ông cả, đỡ ông ta dậy rồi đi.

Mấy tên thuỷ tặc khác đều sợ hãi quay đầu nhìn Hàn Phong, chờ phán quyết cuối cùng.

Trước ánh nhìn chăm chăm của mọi người, Hàn Phong dùng tay ra hiệu, tỏ ý truyền lệnh binh lính đánh trống.

Bắt đầu từ khi thuỷ tặc phục kích đội thuyền của Đường Tiểu Bắc, thì hai bên đã là kẻ địch.

Hàn Phong không có gì nói với kẻ địch, huống hồ đám này còn là kẻ thù sắp phải chết.

Nhân viên hộ tống bày trận ngay ngắn, giẫm chân tiến lên theo nhịp trống.

Nhân viên hộ tống tiến lên một bước, thủy tặc lập tức bị áp chế lùi về sau một bước.

Giáo trường lớn như thế, hơn một ngàn thủy tặc vốn đã tập trung đầy ắp, bây giờ càng chật hơn.

"Bọn họ muốn ép chúng ta nhảy xuống vách đá!"

"Các anh em nhân viên hộ tống, bọn ta biết sai rồi, tha cho bọn ta được không?"

"Các huynh đệ, chúng ta liều mạng với họ!"

"Đúng, chúng ta có hơn một ngàn người, có chết cũng phải kéo chúng theo chết cùng!"

Thủy tặc lập tức hiểu được kế hoạch của Hàn Phong, có người cầu xin cũng có người kêu gào chống cự.

Nhưng cho dù bọn họ lựa chọn thế nào, nhân viên hộ tống vẫn vững bước tiến lên.

Chỗ đứng của thủy tặc càng ngày càng nhỏ, cuối cùng thủy tặc cách chỗ vách đá ngày càng gần.

"Các huynh đệ, chúng ta giết một trăm người ở tiêu cục Trấn Viễn và thương hội Kim Xuyên, đám nhân viên hộ tống chết tiệt này đã hạ quyết tâm muốn bức ép chúng ta chết, các người có quỳ lạy cũng vô dụng!"

Ông ba của nhóm thủy tặc giơ trường đao hô: "Dù sao cũng chỉ có một con đường chết, là đàn ông thì cầm đao lên, theo ông đây liều mạng với họ”.

Ông cả bị nhân viên hộ tống đưa đi rồi, ông hai bị Hầu Tử thủ tiêu, ông ba trở thành người lớn nhất trong thuỷ tặc.

Vốn dĩ thủy tặc đang hoang mang lo sợ, lập tức tìm được người đáng tin cậy, không ít thủy tặc lùi về sau, theo chỉ đạo của ông ba, phát động phản công nhân viên hộ tống.

Nhưng áo giáp của mấy nhân viên hộ tống quá bền chắc, bọn họ chén mãi không đứt.

Hắc đao của nhân viên hộ tống một khi đâm xuyên thì thủy tặc bị đâm không chết cũng bị thương.

Binh lính nữ núp ở phía sau cũng không ngừng bắn nỏ.

Thủy tặc không thể ngăn được bước chân của nhân viên hộ tống, vẫn bị dồn ép lùi về sau không ngừng.

Cuối cùng, có nhân viên hộ tống lùi đến bên cạnh vực thẳm, bị người phía trước dồn xuống dưới, lăn lộn đập vào mặt nước.

Có một người sẽ có người hai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK