"Muốn làm giàu thì trước tiên phải làm đường. Chỉ khi làm tốt các dự án cơ sở hạ tầng thì kinh tế mới phát triển thuận lợi!" Kim Phi tiếp tục nói.
"Dự án cơ sở hạ tầng?"
Cửu công chúa và Thiết Thế Hâm đều lần đầu tiên nghe thấy thuật ngữ này, bọn họ đều nhìn Kim Phi.
“Các dự án cơ sở hạ tầng là những dự án cơ bản mà một quốc gia phải xây dựng để phát triển, đồng thời chúng cũng là những dự án cơ bản như cầu, đường, dự án thủy lợi, là những dự án liên quan đến sinh kế của người dân.”
Kim Phi giải thích: “Mặc dù việc xây dựng những dự án này sẽ tốn rất nhiều tiền nhưng lợi nhuận mà chúng mang lại trong tương lai cũng sẽ lâu dài và liên tục!
Cũng giống như nhà trọ Kim Xuyên và hợp tác xã mua bán, chúng được phát triển bằng cách dựa vào đường chính, phần lợi ích người ta có thể nhìn thấy chỉ là phần nổi của tảng băng chìm, lợi ích thật sự nằm ở tận cùng, người ngoài không thể thấy được!
Không có đường chính và kênh rạch, liệu nhật báo Kim Xuyên của chúng ta có thể lan rộng đến mọi ngóc ngách của Xuyên Thục không? Tốc độ hành quân của chúng ta có thể nhanh như vậy sao?”
Thiết Thế Hâm lại im lặng.
Đại Khang ngày nay đều hỗn loạn, nhưng Xuyên Thục lại độc nhất vô nhị, như riêng một góc trời, khắp nơi đều là cảnh tượng thịnh vượng hân hoan.
Thiết Thế Hâm tuy vừa mới phàn nàn nhưng trong thâm tâm ông ta cũng biết tình hình sung túc hiện tại của Xuyên Thục, không thể không bàn đến những quyết sách đúng đắn của Kim Phi và Cửu công chúa.
Tác động của việc xây dựng đường chính và kênh rạch thực sự ngày càng trở nên rõ ràng hơn.
Rõ ràng nhất trong số này là sự kiểm soát ngày càng tăng của triều đình đối với các địa phương.
Trước đây, với tình hình giao thông lạc hậu, có thể phải mất vài tháng để một chính sách do triều đình ban hành mới đến được các vùng sâu vùng xa.
Nhiều nơi vì xa xôi, xa cách hoàng đế nên quyền quý địa phương đã hành động liều lĩnh, buộc dân chúng nổi dậy trước khi triều đình biết chuyện.
Một khi điều này xảy ra, cho thấy tình hình địa phương vốn đã rất tồi tệ. Cho dù cuối cùng phản loạn bị trấn áp thì hậu quả cũng rất nghiêm trọng!
Nhưng với những đường chính và kênh rạch,ca-nô có thể chạy đến bất kỳ nơi nào ở Xuyên Thục chỉ trong một đêm!
Đây cũng là tiền đề cho sự phổ biến của nhật báo Kim Xuyên.
Thông qua công cuộc ra công cứu giúp trong hai năm qua, các kênh dẫn nước khắp Xuyên thục đã được kết nối với nhau. Ca-nô chạy nhanh hơn nhiều so với xe ngựa và có thể chở được nhiều hàng hóa hơn xe ngựa!
Mỗi đêm, tờ nhật báo Kim Xuyên được in sẽ được chuyển đến bến tàu, sau đó được đội ca-nô chở đến nhiều nơi khác nhau. Người đưa thư chỉ cần đợi ở những địa điểm được chỉ định.
Khi đến nơi, ca-nô giao báo trong ngày và những bức thư sẽ được gửi cho người đưa thư địa phương, mà những người này lần lượt chuyển những lá thư địa phương cho bên ca-nô.
Ngày xưa ít người viết thư hay gửi đồ cho nhau. Các thương gia bên ngoài khu vực muốn gửi tin về nhà, chủ yếu thông qua những người khác.
Nhưng khi dịch vụ bưu chính trở nên phổ biến hơn, ngày càng có nhiều người viết thư và gửi đồ. Đôi khi, ngay cả việc điều động ca-nô đến một số điểm nóng cũng không đủ dùng.
Trước đây, việc chuyển một đội ngũ từ Tây Xuyên sang Quảng Nguyên trong vòng chưa đầy một tháng là điều không thể. Nhưng bây giờ, sau khi đường chính hoàn thành, nhiều nhất là mười ngày có thể điều tới ngay một đội ngũ!
Hơn nữa cũng không cần mang theo lương thảo. Trên đường đi, hợp tác xã mua bán ở thời chiến đóng vai trò là trạm cung cấp có sẵn!
Đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng khiến những nơi khác ngày càng trở nên hỗn loạn, Xuyên Thục càng ngày càng ổn định!
"Ngoài vai trò rất lớn của các dự án cơ sở hạ tầng trong quân đội, vai trò của các dự án cơ sở hạ tầng trong nền kinh tế cũng rất lớn!"
Kim Phi nói: “Có đường chính, kênh rạch, hàng hóa sản xuất tại các công xưởng có thể lưu thông bình thường, thuận tiện cho người dân và còn mang lại lợi ích kinh tế cho công xưởng!”
Thiết Thế Hâm lại gật đầu.
Mặc dù sau khi Cửu công chúa lên ngôi, các công xưởng ở làng Tây Hà đã nhiều lần giảm giá, nhưng do lượng bán ra không ngừng tăng lên nên tổng lợi nhuận cũng ngày càng tăng.