Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kim Phi tỏ vẻ ngạc nhiên.

Hiện tại mỗi một chi nhánh tiền trang đều sẽ có vài nhân viên.

Chu Linh Lung dự định sẽ chia nhỏ các nhân viên này ra, vậy thì một chi nhánh sẽ có thể trở thành vài chi nhánh.

“Linh Lung cô nương, phương án cô vừa đề cập có thể dùng được.”

Kim Phi nghĩ ngợi, mở miệng nói: “Nương nương, hai người đợi đây một chút, Đại Lưu, gọi Chung Linh Nhi đến đây.”

“Rõ!” Đại Lưu quay người chạy ra ngoài.

Ngay sau đó lại dẫn một cô gái trẻ đi vào.

“Linh Lung, ta giới thiệu với cô.”

“Kim Phi chỉ vào cô gái nói: “Đây là Chung Linh Nhi - Chung cô nương, là người giỏi nhất trong nhóm nữ chưởng quầy đầu tiên mà Tiểu Bắc đã tuyển được, rất có năng lực, trước đây vẫn luôn đảm nhận làm người phụ trách thương hội Quảng Nguyên, gần đây ta bận bù đầu nên Tiểu Bắc mới gọi cô ấy đến giúp đỡ.”

“Xin chào Chung cô nương!”

Chu Linh Lung vội vàng chào hỏi.

Khi thương hội Kim Xuyên mới được thành lập, có thể xem Quảng Nguyên là cơ quan đầu não của thương hội, vô cùng quan trọng.

Có thể đảm nhiệm chức vụ người phụ trách Quảng Nguyên ở thời điểm đó, chắc chắn là thân tín của Kim Phi và Đường Tiểu Bắc.

“Chung cô nương, đây chính là người phụ trách tiền trang Kim Xuyên, Chu Linh Lung - Chu cô nương, vị nương nương này là mẹ cô ấy, hai người này đều cực kỳ giỏi.”

Kim Phi chỉ sang Chu Linh Lung và Chu Trần Thị giới thiệu cho Chung Linh Nhi.

“Xin chào nương nương, xin chào Chu cô nương!”

Chung Linh Nhi vội vàng chào lại, đồng thời còn tò mò đánh giá hai mẹ con Chu Linh Lung.

Hiện tại ai cũng thấy được Kim Phi đang ra sức đầu tư hỗ trợ tiền trang Kim Xuyên, với tư cách là người phụ trách tiền trang, địa vị của Chu Linh Lung có thể nói là ngang hàng với Đường Tiểu Bắc đang làm tổng chưởng quầy ở thương hội.

Hơn nữa, cô ấy phụ trách tiền trang, có thể nói rằng cô ấy là đại tổng quản tài vụ của Kim Phi, tầm quan trọng có thể tưởng tượng.

“Linh Nhi, tiền trang phát triển quá nhanh nên không có đủ nhân viên, bên phía thương hội có thể phối hợp một chút không?” Kim Phi hỏi.

Cùng với việc quy mô tiền trang Kim Xuyên đang liên tục mở rộng, tầm quan trọng của kinh thành, Tây Xuyên và Giang Nam ngày càng cao hơn, tầm quan trọng của các chi nhánh ở Quảng Nguyên tuột dốc liên tục, người như Chung Linh Nhi nếu tiếp tục ở lại Quảng Nguyên là đang lãng phí nhân tài.

Giai đoạn đầu, quận trưởng mới nhậm chức gây khó dễ khắp nơi, Quan Hạ Nhi chuyển Chung Linh Nhi trở về làng Tây Hà.

Sau khi Tạ Hỉ Quang bị Cửu công chúa giết chết, Đường Tiểu Bắc cũng không để Chung Linh Nhi quay về Quảng Nguyên mà bảo cô ấy đến Tây Xuyên hỗ trợ Kim Phi.

Sản nghiệp dưới trướng càng nhiều hơn, việc của Kim Phi cũng nhiều hơn, thường xuyên vướng vào mấy chuyện vặt vãnh.

Công việc của Chung Linh Nhi là giúp Kim Phi giải quyết mấy chuyện vặt vãnh đó, dựa theo mức độ nặng nhẹ của vụ việc mà viết thành một danh sách gửi cho Kim Phi.

Nói trắng ra là hiện tại cô ấy đang làm trợ lý riêng của Kim Phi.

Mặc dù Chung Linh Nhi mới đến đây không lâu, vẫn đang ở trong giai đoạn làm quen với công việc, nhưng Kim Phi đã cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Ví dụ như bây giờ, Kim Phi hoàn toàn không biết được thương hội Kim Xuyên có bao nhiêu chi nhánh, bao nhiêu nhân viên, nhưng y chỉ cần nói ý tưởng của Chu Linh Lung ra là Chung Linh Nhi đã hiểu ý Kim Phi rồi.

Cô ấy suy nghĩ rồi trả lời: “Hiện tại, ở mỗi một huyện phủ ở Xuyên Thục đều có một chi nhánh của thương hội chúng ta, mỗi chi nhánh sẽ tạm thời điều đi vài người đến hỗ trợ tiền trang, nên vấn đề này không lớn lắm.”

“Tất cả huyện phủ ở Xuyên Thục đều có chi nhánh sao?” Kim Phi sửng sốt.

Y không biết thương hội đã phát triển đến quy mô như thế.

Nhưng y lại ngay lập tức hiểu ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK