Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì một khi chiếc máy dệt này ra đời, không chỉ thay đổi tình hình của nhà máy dệt làng Tây Hà mà còn là một cuộc cách mạng đối với toàn bộ ngành dệt ở Đại Khang.

Có thể sẽ gây chấn động cho toàn bộ ngành công nghiệp.

Vô số người phụ nữ sống dựa vào dệt may có thể sẽ mất đi hy vọng sống sót cuối cùng.

Đây là điều Kim Phi không muốn nhìn thấy.

Y không phải là một nhà tư bản, cũng không thể làm được như một nhà tư bản chỉ biết chạy theo lợi ích mà không màng đến chuyện khác.

Bây giờ y đã không còn thiếu tiền nữa, y cũng không muốn vì kiếm tiền mà khiến cho vô số gia đình tan vỡ.

Đây cũng là ranh giới cuối cùng mà Kim Phi luôn tuân thủ.

"Tiên sinh, ta hiểu ý của huynh, nhưng huynh đã từng nói, không ai có thể ngăn cản được sự tiến bộ của kỹ thuật."

Đường Đông Đông nói: "Ở Đại Khang có rất nhiều người tài giỏi, huynh và tiểu Hạc Minh có thể cải tiến máy dệt thì những người khác cũng có thể làm được. Đến lúc đó người khác có thể sẽ không nghĩ nhiều như huynh."

"Đông Đông yên tâm đi, máy dệt này không phải là nhanh nhất, ta còn có thể làm ra một chiếc càng tân tiến hơn nữa!"

Kim Phi tự tin nói: "Khi thiên tai qua đi, cuộc sống của dân chúng miễn cưỡng tốt hơn, ta sẽ từng bước phổ biến rộng rãi máy dệt mới."

"Vậy được!" Đường Đông Đông nhẹ nhàng gật đầu.

"Sư phụ, người thật lợi hại!"

Vạn Hạc Minh ngẩng đầu nhìn Kim Phi, trong mắt tràn đầy vẻ sùng bái.

Cũng hơi thất vọng.

Ban đầu cậu bé tưởng rằng chiếc máy dệt cải tiến của mình có thể tăng năng lực sản xuất lên năm mươi phần trăm, điều này đã là rất lợi hại rồi, nhưng so với Kim Phi, thì lại chẳng có gì đáng nói.

"Con cũng rất giỏi! Khi ta bằng tuổi con, còn không bằng một nửa con đâu."

Kim Phi cười xoa đầu Vạn Hạc Minh, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Vạn Hạc Minh dù sao cũng vẫn là một đứa trẻ nếu không khiến cho cậu ấy tâm phục khẩu phục, trong lòng nhất định sẽ cảm thấy không vui.

Thậm chí có thể sẽ cho rằng Kim Phi đang ghen tị với cậu bé.

Chỉ có để cậu bé tận mắt chứng kiến, cậu bé mới có thể hiểu được núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi vẫn còn có người giỏi hơn.

Tất nhiên, cũng không thể đả kích quá mạnh, nếu không cậu bé mặc cảm tự ti cảm thấy mình bất tài vô dụng thì sẽ càng phiền phức hơn.

Đây cũng chính là lý do tại sao Kim Phi đưa Vạn Hạc Minh đến xem máy dệt này.

"Hạc Minh, con phải nhớ kỹ, trên thế giới này có rất nhiều người có năng lực, sau này tuyệt đối không thể kiêu ngạo tự mãn!"

Vạn Vũ Hồng cũng hiểu ý định của Kim Phi, cùng khuyên đệ đệ.

"Hiểu rồi ạ!" Vạn Hạc Minh gật đầu.

"Tiên sinh, đây là cái gì?"

Đường Đông Đông chỉ vào một chiếc máy có hình dạng kỳ lạ bên cạnh máy dệt hỏi.

Cô ấy xuất thân từ một gia đình dệt may, rất quen thuộc với những loại máy móc trong ngành dệt may.

Ví dụ như chiếc máy dệt do Kim Phi chế tạo ra, cho dù cô ấy lần đầu tiên nhìn thấy, không biết sử dụng như thế nào nhưng cũng đại khái đoán được nó dùng để làm gì.

Nhưng cô ấy hoàn toàn không hiểu cái máy này.

"Ồ, đây là một cái máy khâu, vẫn chưa làm xong."

Kim Phi mỉm cười trả lời.

"Máy khâu? Dùng để làm gì?"

"May quần áo." Kim Phi giải thích: "Dùng máy khâu để may quần áo, một người có thể may nhanh như mười người, các mũi khâu tạo ra vừa thẳng vừa dày đặc."

"Một người có thể may nhanh như mười người sao?" Cửu công chúa cảm thấy thần kinh của mình gần như tê liệt rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK