Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng đó Myda, ta cũng ở lại Đại Khang mà, nếu muội sống không tốt, hoặc Kim Phi kia bắt nạt muội, muội cứ nói với ca, Lục ca…”

Atcap nói tới đây, im lặng cúi đầu xuống.

Nếu Myda thật sự bị bắt nạt, anh ta có thể ra mặt cho Myda không? Đương nhiên không thể.

“Atcap cháu nói ngốc nghếch gì đó? Đợi cháu ở đây một thời gian là biết, Kim tiên sinh chưa từng bắt nạt phụ nữ.”

Nathan an ủi Myda, sau đó lấy hiệp ước trong ngực ra đặt lên bàn, chuẩn bị đợi tí nữa cho vào thùng, cùng đưa về bộ lạc Hắc Hổ.

Atcap và Myda vội đến gần, mở hiệp ước ra.

“Hiệp ước này cũng quá hà khắc rồi đấy?” Myda cau mày nói.

“Hà khắc thì có cách nào nữa?” Nathan thở dài: “Ai bảo chúng ta cùng đường rồi chứ?”

“Thất muội muội đừng sợ, đợi chúng ta vượt qua được, cùng lắm là nuốt lời…”

Atcap còn chưa nói xong, đã bị Nathan tát cho một phát.

“Thúc, sao lại đánh cháu?” Atcap ôm mặt hỏi.

Nathan không quan tâm tới anh ta, chỉ vội nhìn ra ngoài cửa.

Xác nhận là hai nhân viên hộ tống gần đây cũng đang ở cửa sân, chắc không nghe thấy lời nói hồi nãy của Atcap, lúc này ông ta mới thở phào nhẹ nhõm.

“Đánh cháu là vì muốn tốt cho cháu!" Nathan hung hăng trợn mắt nhìn Atcap: "Thấy ngày thường cháu rất thông minh, sao hôm nay toàn nói nhảm như vậy?"

Atcap là một trong hai người con trai được coi trọng nhất của bộ lạc Hắc Hổ, không chỉ thể lực tốt, tư duy cũng nhanh nhẹn hơn tộc nhân bình thường.

Có thể là đến môi trường mới, hơn nữa còn là thỉnh cầu người khác, trong lòng ngột ngạt, lại tăng thêm điều khoản trên hiệp ước đối với bộ lạc Hắc Hổ mà nói quả là hà khắc, cho nên Atcap hơi quá trớn.

"Cháu nhớ kỹ cho ta, bây giờ cháu không chỉ đại diện cho bản thân cháu, còn đại diện cho cả bộ lạc Hắc Hổ chúng ta, sau này lời nói chú ý một chút cho ta, nói không chừng câu nào đó sẽ chôn vùi cả bộ lạc Hắc Hổ chúng ta, hiểu chưa?" Nathan mắng.

Atcap cũng biết mình vừa nói sai, cúi đầu dạ một tiếng: "Hiểu rồi, sau này cháu sẽ chú ý!"

"Còn Myda nữa, " Nathan quay đầu lại nhìn về phía cháu gái: "Mặc dù ta nghe nói Kim Phi đối với vợ rất tốt, Quan Hạ Nhi - vợ chính của y cũng là người tính cách ấm áp và tốt bụng, thế nhưng cháu cũng không thể nói lung tung, phải cố gắng dỗ Kim Phi vui vẻ, trước khi địa vị của cháu vững chắc, tuyệt đối không nên đi khiêu khích Quan Hạ Nhi hoặc Trần Văn Nhi, hiểu chưa?"

"Dạ!" Myda gật đầu theo.

"Atcap, ta nói với Kim tiên sinh rồi, cháu có thể đi học ở sư phạm Kim Xuyên một thời gian trước đã."

Nathan lại nhìn về phía cháu trai: "Cháu phải buông bỏ dáng vẻ kiêu ngạo của hoàng tử xuống, nghiêm túc học chữ, nếu có cơ hội, đi xưởng sắt thép Kim Xuyên tìm công việc, học tập thêm kỹ thuật luyện thép của bọn họ, hiểu chưa?"

“Dạ!” Atcap gật đầu.

Nathan còn muốn nói thêm gì nữa, một tùy tùng chạy tới: "Đại nhân, tiêu cục Trấn viễn phái người tới nói phi thuyền chuẩn bị xong rồi, thông báo chúng ta mau chóng đến sân bay!"

"Được," Nathan gật đầu, cất hiệp ước vào cái rương, sau đó dẫn theo Myda và Atcap rời khỏi viện tử.

Hồng Lư Tự sắp xếp xe ngựa cho họ, nhưng vì người chăn ngựa đánh xe là người của Hồng Lư Tự, Nathan suốt dọc đường không nói lời nào, đoàn người thuận lợi đến sân bay.

Vừa nghĩ tới thúc sắp rời đi, Myda không nhịn được bật khóc, Atcap cũng cúi đầu không nói lời nào.

"Cháu à, sau này hai huynh muội các cháu ở Đại Khang phải giúp đỡ lẫn nhau!"

Nathan nhìn Myda và Atcap: "Chờ giải quyết xong bộ lạc Thương Ưng, thúc và cha các cháu sẽ tới thăm các cháu!"

“Vâng ạ!”

Myda và Atcap gật đầu cùng lúc.

Sau đó một hàng đội ngũ xe ngựa chạy tới, một nhóm công nhân đeo vải bọc bước xuống, nam có nữ có.

Người phụ trách Hồng Lư Tự cũng bước xuống từ trên xe ngựa đầu tiên.


Nathan ý thức được bọn họ chính là thợ thủ công mà Kim Phi phái đi cao nguyên, lập tức nghênh đón.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK