Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại Tráng không trả lời Nathan, chỉ lấy một phần lương khố và túi nước trong túi ra ném cho Nathan, sau đó vùi đầu ăn.

Trong một số nhiệm vụ hành quân khẩn cấp, ăn cơm, ngủ, đi vệ sinh đều là những việc phải tranh thủ từng giây từng phút, tất cả những nhân viên hộ tống

khác cũng như Đại Tráng, đều vùi đầu ăn.

Những người nhanh nhẹn hơn một chút, lúc này đã ăn xong rồi dựa vào vách đá bắt đầu ngủ.

Mấy phút sau, trong hang động chỉ còn lại mình Nathan đang ăn. Đi trong núi lâu như vậy, Nathan cũng hơi mệt, hơn nữa những người khác đều đã ngủ rồi, ông ta cũng không nói chuyện nữa, dựa vào vách đá rồi nhắm mắt lại,


bất giác đã chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

Không biết đã ngủ bao lâu, Nathan cảm nhận được có người vỗ vào vai mình, ông ta giật mình thức dậy.

Khi ông ta mở mắt ra, thấy trời đã tối rồi, cũng may hôm nay có trăng, có thể nhìn thấy xung quanh.

Nathan xoay người nhìn một chút, phát hiện xung quanh chỉ còn lại Đại Tráng và bản thân ông ta, không biết những nhân viên hộ tống khác đã rời đi từ lúc nào rồi.

Người đánh thức bản thân dậy là Hầu Tử đã biến mất khi vừa xuống phi thuyền.

Đại Tráng cũng tỉnh dậy, nhìn Hầu Tử hỏi: “Tìm thấy bọn họ chưa?” “Tìm thấy rồi.” Hầu Tử gật đầu.

“Cầm đi đi, chúng ta đi xem bọn họ là thần thánh phương nào!” Đại Tráng duỗi người sau đó đứng lên.

Nathan cũng đứng dậy theo, di chuyển dọc núi theo sự chỉ đường của Hầu Tử.

Đường núi vốn khó đi, lúc này lại là ban đêm, dù có trăng sáng nhưng Nathan vẫn không nhìn rõ đường dưới chân, thỉnh thoảng sẽ bị vấp.

Nhưng mỗi lần sắp ngã, Hầu Tử lại kéo ông ta lại.

Ba người im lặng đi trong đêm hơn hai tiếng đồng hồ, cuối cùng Hầu Tử cũng dừng lại, nhỏ giọng nói: “Phía trước là nơi đóng quân của đối phương, bọn họ có trạm gác, còn có đội tuần tra và lính trinh sát, mọi người hãy cẩn thận, đừng tạo ra tiếng động!”

Nathan biết Hầu Tử đang nhắc mình nên vội gật đầu.

Sau đó, Hầu Tử cũng giảm tốc độ, lặng lẽ dẫn Nathan và Đại Tráng đi đến sau một tảng đá.

Nhìn xuống dọc theo khe hở giữa các tảng đá, quả nhiên đã nhìn thấy những hàng bóng đen nằm trên mặt đất bằng phẳng trong thung lũng bên dưới.

Đại Tráng cầm ống nhòm đưa cho Nathan, nhỏ giọng nói: “Nhìn xem có nhận ra bọn họ không?”

Trước kia Nathan đã sử dụng ống nhòm, sau khi điều chỉnh tiêu cự xong, nhìn phía dưới mấy phút, sau đó bất lực lắc đầu: “Tối quá, không nhìn rõ!”

Đại Tráng cầm ống nhòm nhìn xuống phía dưới thấy thực sự không nhìn rõ, bất đắc dĩ nói: “Vậy đợi trời sáng rồi tính sau.”

Ba người dựa vào vách đá đợi, đến khi trời sáng, sau đó Đại Tráng lại đưa ống nhòm cho Nathan.

Lúc này trời đã rất sáng, Nathan nhận lấy ống nhòm, nhìn xuống phía dưới, đột nhiên thấp giọng kêu lên: “Là quân Dã Lang của bộ lạc Thương Ưng, ta thấy Guntel”

“Quân Dã Lang?” Đại Tráng thấy sắc mặt Nathan có gì đó không đúng bèn hỏi: “Rất lợi hại sao?”

Nathan vừa định trả lời đã bị Hầu Tử ngăn lại.

Hầu Tử ngày thường hay làm trò, lúc này như đã trở thành người khác, rất cẩn thận.

Anh ta ra hiệu cho Đại Tráng, ý bảo rời đi trước rồi tính sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK