Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Yên tâm đi, bọn ta đều đeo mũ dắt và găng tay rồi, phát nổ nữa cũng không sao.”

“Chúng ta có thể ở lại xem không?” Cửu công chúa hỏi.

“Nhìn thì được nhưng đứng xa chút, hai người không đội mũ đeo găng, bị thương không hay đầu.” Kim Phi sốt ruột thí nghiệm, xua tay nói: “Vũ Hồng, cô đưa họ sang bên cạnh!”

“Vâng,” Vạn Vũ Hồng tiến lên hơi cúi người với Cửu công chúa: “Bệ hạ, Nhuận Nương phu nhân, xin đi sang bên này!”

Cửu công chúa thấy Kim Phi chuyên tâm thí nghiệm nên đi cùng Vạn Vũ Hồng đến bậc thềm họ đứng ban nãy, chỗ này cách khá xa bàn thí nghiệm, đèn có phát nổ cũng không nổ đến đây.

Bên kia, Kim Phi kiểm tra lại đường dây rồi ra hiệu cho Tả Chi Uyên khởi động máy phát điện.

Vạn Hạc Minh khởi động máy, đèn điện lập tức phát ra ánh sáng chói mắt khiến Cửu công chúa và Nhuận Nương không mở nổi mắt.

Ánh sáng lần này không chập chờn mà có thể duy trì mười mấy phút, hoàn toàn không có vẻ bị dập tắt.

"Tiên sinh, chúng ta thành công rồi!" Vạn Hạc Minh kích động nhảy lên.

Kim Phi cũng cười, dùng gậy trúc nhấc bóng đèn lên, treo lên xà nhà.

Chỉ một thoáng, cả xưởng sáng như ban ngày!

Quan Hạ Nhi ở nhà chờ Cửu công chúa và Nhuận Nương trở về ăn cơm, kết quả đợi mãi không thấy bèn chuẩn bị tới xem có chuyện gì, kết quả mới từ nhà ăn đi ra, đã thấy phòng thí nghiệm phát ra ánh sáng, còn tưởng đám người Kim Phi gặp nguy hiểm, nghiêng đầu hô: “Thiên Tầm!”

Tuy Bắc Thiên Tầm có chút buông thả bản thân nhưng sự nhanh nhạy của cao thủ vẫn còn, nhận ra được sự hốt hoảng trong giọng nói của Quan Hạ Nhi, lập tức vứt xương trong tay, nhấc hắc đao trên tường rồi vọt ra.

“Sao thể tỷ tỷ?”

“Muội nhìn phòng thí nghiệm đi!”

Quan Hạ Nhi đầy lo lắng chỉ về phía phòng thí nghiệm.

Bắc Thiên Tầm nghiêng đầu nhìn một cái, lập tức hiểu ra, chưa kịp chào Quan Hạ Nhi đã nhảy lên nóc nhà, bay vút về hướng phòng thí nghiệm.

Quan Hạ Nhi cũng lao ra sân, chạy về hướng phòng thí nghiệm.

Bốn đứa nhỏ cũng lao ra, chạy ra bên ngoài.

Một đám người chạy đến cửa phòng thí nghiệm, phát hiện đám người Bắc Thiên Tầm, Cửu công chúa đứng ở bên cửa.

“Các ngươi ở đây làm gì?” Quan Hạ Nhi vội vã chạy tới: "Đương gia không sao chứ?"

"Không sao," Nhuận Nương đi lên hưng phấn nói: "Tỷ tỷ, đương gia tạo ra được đèn điện có thể sáng liên tục!"

"Đèn điện?" Quan Hạ Nhi đi tới cửa, không đợi Nhuận Nương ngăn cản, quay đầu về hướng bóng đèn nhìn một cái.

Giây tiếp theo, cô giống như thấy mặt trời, tầm mắt xuất hiện hai điểm sáng nhỏ.

"Tỷ tỷ, không thể nhìn trực tiếp vào đèn điện." Nhuận Nương nói: "Nhưng nhìn rồi cũng không có sao, một hồi là hết."

“Sao các nàng đều tới đây?” Kim Phi đi tới, có chút đắc ý nói: "Thế nào, đèn điện sáng hơn nhiều so với cây đuốc chứ ?"

"Đúng vậy," Nhuận Nương gật đầu liên tục: "Đương gia thật lợi hại, sau này ban đêm cũng không cần đốt đèn dầu may vá nữa rồi!"

Phụ nữ nông thôn thường xuyên may vá ban đêm, nhưng là phần lớn đều không nỡ đốt mấy cái đèn dầu một lúc trong phòng, thường chỉ đốt một cái, ánh sáng vô cùng yếu ớt, may vá dưới điều kiện ánh sáng như vậy chắc mấy chốc đã mỏi hết mắt.

Trước khi Quan Hạ Nhi lấy Kim Phi thường xuyên dệt vải ban đêm, vì tiết kiệm tiền mà hôm nào trăng sáng cũng không nỡ đốt đèn, dệt vải dưới ánh trăng nên rất đồng tình với Nhuận Nương.

Cửu công chúa bên cạnh cũng lộ vẻ suy tư.

Làm hoàng đế, Cửu công chúa nghĩ nhiều hơn so với Quan Hạ Nhi và Nhuận Nương.


Trước kia Kim Phi nói về máy phát điện, động cơ điện, Cửu công chúa còn không hiểu hết, bây giờ tận mắt thấy đèn điện, cuối cùng cũng có thể hiểu vì sao Kim Phi rất coi trọng điện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK