Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi xử lý vết thương xong, Đường Phi cũng không quan tâm đến xác của hai tên tử sĩ nữa, mặc áo vào rồi tiếp tục chạy trong tuyết.

Sau hai ngày lặn lội trong tuyết thì cuối cùng cũng đến bên ngoài kênh Hoàng Đồng.

Thêm một thời gian vượt qua sự phong tỏa của lính trinh sát ở đất Tần, sáng ngày mùng ba tết, cuối cùng Đường Phi cũng đến địa bàn của Xuyên Thục, gặp một đội nhân viên hộ tống đang tuần tra.

Đường Phi là một trong số ít người còn sống có chiến công lừng lẫy, rất nổi tiếng ở tiêu cục Trấn Viễn, đội trưởng nhân viên hộ tống đang tuần tra vừa nhìn đã nhận ra anh ta.

“Đường đại trưởng, ngài bị sao vậy?”

Đội trưởng nhân viên nhân chóng bước đến đỡ Đường Phi.

Chạy trong tuyết lớn cùng với vết thương mấy ngày mấy đêm, lúc này Đường Phi cũng đã sức cùng lực tận, sắc mặt rất xấu.

“Tiên sinh đâu?” Đường Phi kéo cánh tay của đội trưởng nhân viên hộ tống rồi nói: “Nhanh đưa ta đến gặp tiên sinh!”

Đội trưởng nhân viên hộ tống thấy Đường Phi sốt ruột như vậy thì bảo phó đội trưởng đưa những người khác tiếp tục đi tuần tra, còn bản thân thì đỡ Đường Phi đi tìm Kim Phi.

Lúc này Kim Phi đang ăn sáng cùng với Trương Lương và mấy người khác ở phòng chỉ huy, nghe nói Đường Phi đến, đã vội nhìn ra cửa.

Thấy một mình Đường Phi đến, còn được người khác đỡ, Kim Phi không khỏi căng thẳng.

Trương Lương cau mày hỏi: “Đường Phi, sao lại đến đây một mình, khinh khí cầu đâu?”

“Bọn ta trúng mai phục của tử sĩ, khinh khí cầu đã bị cháy hết rồi!”

Đường Phi quỳ xuống dưới đất với tiếng bịch, vẻ mặt áy náy trả lời.

Lúc vừa mới đến, anh ta đã nghe đội trưởng nhân viên hộ tống nói chuyện xảy ra gần đây, mới biết tình hình ở kênh Hoàng Đồng còn nguy cấp hơn anh ta đoán, càng cần khinh khí cầu hơn.

Nhưng bọn họ lại làm mất khinh khí cầu rồi.

Điều này khiến Đường Phi càng áy náy.

Bây giờ kênh Hoàng Đồng chỉ trông cậy vào khinh khí cầu để cứu giúp, đợi lâu như vậy rồi, nhưng lại nhận được kết quả này.

Đừng nói những người khác, trong lòng Kim Phi cũng không khỏi dâng lên một tia tuyệt vọng!

Nhưng Kim Phi lập tức đè cảm xúc tiêu cực này xuống, ra hiệu kéo Đường Phi đứng dậy, hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Đường Phi kể lại chuyện xảy ra trong khe núi một lần nữa.

Trong phòng chỉ huy đột nhiên lại rơi vào im lặng.

Mấy ngày nay, quân chinh chiến phía Nam Đảng Hạng vẫn luôn xây dựng tường thành.

Hơn nữa quân Đảng Hạng đã thay đổi chiến lược, không tăng chiều dài mà tiếp tục tăng chiều rộng và chiều cao.

Hơn mười nghìn người cùng làm, tốc độ xây tường rất nhanh, mỗi ngày một cao thêm.

Chiều cao của tường đá tăng, những cung nỏ hạng nặng bố trí trước kia rất khó bắn trúng, Thiết Chùy phải vào lại núi để bố trí lại cung nỏ hạng nặng.

Trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi đầu phía bắc ngọn núi nhỏ ở hai bên kênh Hoàng Đồng đã bị nổ đến mức hoàn toàn khác hẳn, nhưng vẫn không thể đuổi kịp tốc tốc độ xây tường của quân địch.

Bây giờ dường như chiều cao của tường đá đã gần cao bằng ngọn núi nhỏ, e rằng một hai ngày nữa, sẽ cao hơn ngọn núi nhỏ.

Đến lúc đó, người Đảng Hạng có thể tấn công kênh Hoàng Đồng từ trên cao, máy bắn đá và cung nỏ hạng nặng của quân Thục lại rất khó bắn trúng bức tường đá.

Vì để ngừa cục diện này, ngày hôm qua Kim Phi đã bắt đầu sửa đổi máy bắn đá.

Nhưng cấu tạo của máy bắn đá thực sự rất đơn giản, dường như đã bị Kim Phi đào hết công dụng, những phần có thể sửa đổi cũng không nhiều.

Vì vậy Kim Phi đã làm thêm giờ một ngày một đêm ở phòng thí nghiệm, nhưng cũng không nghĩ ra cách giải quyết.

Tất cả mọi người đều trông chờ vào Đường Phi nhanh đưa khinh khí cầu về, sau đó phản kích nhưng ai ngờ rằng khinh khí cầu đã bị hư rồi...

Quan hệ giữa Hầu Tử và Đường Phi rất tốt, anh ta cũng rất quan tâm đến tình hình của tiểu đoàn trinh sát 2, bèn hỏi: “Lão Đường, ngươi đã phái người thông báo cho phía Đại Tản Quan gửi thêm khinh khí cầu chưa?”

“Ta đã sắp xếp một tiểu đội huynh đệ đến Đại Tản Quan rồi, nhưng nếu đã có người chú ý đến ta, đoán rằng cũng sẽ có người chú ý đến bọn họ, nhưng ta tin họ chắc chắn có thể hoàn thành nhiệm vụ!”

“Cho dù họ hoàn thành nhiệm vụ, đến thông báo cho Đại Tản Quan thì có tác dụng gì chứ?” Trương Lương lạnh lùng nói.

Cho dù nhân viên hộ tống đến Đại Tản Quan báo tin còn nhanh hơn Đường Phi, hôm nay báo tin cho Đại Tản Quan, phía Đại Tản Quan lập tức sắp xếp người đưa chiếc khinh khí cầu thứ hai đến, hơn nữa mọi chuyện trên đường đi đều thuận lợi thì sợ rằng cũng không kịp!

Huống chi đội nhân viên hộ tống đó cũng không thể đến Đại Tản Quan vào hôm nay vì từ khe núi đến Đại Tản Quan còn xa hơn đến kênh Hoàng Đồng, tốc độ của Đường Phi cũng nhanh hơn những nhân viên hộ tống bình thường.

Quân địch cũng không để nhân viên hộ tống dễ dàng quay về, càng không thể trơ mắt nhìn nhân viên hộ tống đưa khinh khí cầu thứ hai về kênh Hoàng Đồng.

Chắc chắn bọn họ sẽ gây cản trở trên đường đi.

“Chuẩn bị đánh một trận ác liệt đi!” Kim Phi lên tiếng nói: “Sau khi thông báo đội hậu cần chuẩn bị thuốc nổ, một khi bức tường đá tiến vào phạm vi tấn công của máy bắn đá, lập tức dùng túi thuốc nổ nổ sập tường đá của bọn họ!”

Bức tường đá người Đảng Hạng xây rất đơn giản, không dùng bất kỳ chất kết dính nào, tử sĩ chuyển những viên đá lại với nhau, dựa vào kết cấu dưới nhỏ trên to để duy trì sự ổn định.

Nếu dùng thuốc nổ làm nổ những hòn đá ở phía dưới thì những hòn đá ở phía trên cũng sẽ sụp xuống.

Đây cũng là nguyên nhân hiện tại Kim Phi vẫn còn ngồi yên, không đồng ý để Trương Lương phái đội cảm tử đi nổ bức tường.

“Vâng!” Trương Lương gật đầu, sắc mặt cũng trở nên nghiêm trọng.

Đường Phi mở miệng, muốn chủ động xin chịu phạt lại bị Hầu Tử kéo lại.

Lúc này Trương Lương đang tức giận, lỡ như nổi giận hủy bỏ chức vụ của Đường Phi, vậy rất tiếc.

Cũng vào ngày hôm nay, Lý Lăng Duệ cũng nhận được tin tức của Trần An Tiệp.

Trong kênh Hoàng Đồng không còn khinh khí cầu nữa, chim ưng trong quân chinh chiến phía Nam cũng không còn nhiều nữa.

Khoảng thời gian gần đây, Lý Lăng Duệ vẫn luôn lo lắng Kim Phi nhận được khinh khí cầu mới, vì vậy vẫn cứ giục Trần An Tiệp chú ý đến Đại Tản Quan.

Đây cũng là một trong những điều kiện hắn đồng ý Trần An Tiệp ra tay ở kênh Hoàng Đồng mà không nhúng tay vào.

Bây giờ xác nhận được khinh khí cầu Đại Tản Quan đưa đến đã bị tử sĩ Tần vương phái đi thiêu hủy, hòn đá trong lòng Lý Lăng Duệ cuối cùng đã được gỡ bỏ.

Mấy ngày nay tuyết rơi, thời tiết cũng càng lạnh, lương thực quân chinh chiến phía Nam mang theo cùng còn lại càng ít, để nhanh chóng tiêu diệt Kim Phi, Lý Lăng Duệ đã tăng cường người đến xây tường.

Trưa ngày mùng ba tết, phần tường phía Nam cuối cùng đã tiến vào phạm vi tấn công của máy bắn đá.

Trương Lương đã hạ lệnh tấn công.

Một túi thuốc nổ bay theo đường vòng cung trong không trung, rơi xuống phía Nam bức tường.

Cùng với tiếng nổ mạnh, phía dưới của bức tường mở ra một khoảng lớn, những hòn đá được xây phía trên cũng rơi xuống từ từ, ngay cả những tử sĩ Đảng Hạng đưa đá lên cũng rơi xuống cũng bị đá đè bị thương và chết.

Nhưng Lý Lăng Duệ vẫn không dừng việc xây tường lại và cứu người mà còn huy động thêm nhiều tử sĩ để bù vào.

Trong chốc lát, trên bức tường đã chằng chịt binh lính Đảng Hạng, nhìn từ trên không trung, giống như những con kiến đang chuyển từng viên đá lớn nhỏ, ném chúng từ mép tường đá.

Những binh lính Đảng Hạng bị rơi xuống đã bị vùi trong tường đá.

Nhiều người sức mạnh, nhân công của Lý Lăng Duệ không ngừng tăng, cho dù quân Thục vẫn luôn ném túi thuốc nổ để oanh tạc, thì bức tường đã vẫn đang dần cao lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK