Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ký túc xác của những thủ vệ và tạp dịch ở cũng bị nhân viên hộ tống còn lại đánh hạ.

Lúc này phi thuyền được dây thừng cột lại ở trên một cái cây lớn trong kho lương thực, các nhân viên cứu hộ nhanh chóng từ trong giỏ trẻ lấy máy bắn đá, cung nỏ hạng nặng cùng với súng kíp, lựu đạn đập với đạn dược.

Cho đến khi nhân viên hộ tống hoàn toàn khống chế kho lương thực, bên ngoài không ai phát hiện kho lương thực đã thay đổi chủ.

Nhưng mà các nhân viên hộ tống cũng không dám sơ suất, nhanh chóng gắn cung nỏ hạng nặng, máy bắn đá ở các vị trí chiến lược trong kho lương thực.

Phi thuyền tuy bị buộc ở trên cây nhưng kích thước quả thật quá lớn, khi sắc trời hơi sáng cuối cùng cũng có người phát hiện ra phi thuyền.

“Không xong rồi, có quái vật đến kho lương thực nhà họ Giang cướp lương thực rồi!”

Một tiếng thét phá vỡ buổi sáng yên tĩnh của huyện thành Gia Trí.

Bây giờ vũ khí, đạn dược đều đã được lấy xuống, nhân viên hộ tống nghe thấy bên ngoài loạn lên nhanh chóng tháo dây thừng ra, để cho phi thuyền lên cao.

Như vậy người dân trong thành càng sợ hãi hơn, có người gõ trống kêu, muốn “quái vật” sợ hãi rút lui, cũng có người chạy trốn còn có người dập đầu với phi thuyền, trong thời gian ngắn cả huyện thành đều huyên náo.

Huyện lệnh cũng bị làm cho thức giấc, khi vừa nhìn thấy phi thuyền, ông ta cũng bị doạ sợ nhưng nhìn thấy phi thuyền càng bay càng cao trên mặt lại lộ ra vẻ suy tư, sắp xếp gọi quan huyện đến.

“Kho lương thực nhà họ Giang gặp phải quái vật đột kích, ngươi lập tức dẫn binh phủ và nha dịch đi xem thử là chuyện gì?” Huyện lệnh nhìn quan huyện, nói: “Nếu như người hầu của nhà họ Giang đều bị quái vật ăn mất, thì ngươi cho binh phủ trong coi kho lương thực trước!”

Thời kỳ loạn lạc, thứ có giá trị nhất là gì? Có người nói là vàng bạc, thật ra lương thực mới là đáng giá nhất.

Huyện lệnh đã ham muốn kho lương thực nhà họ Giang rất lâu rồi đáng tiếc nhà họ Giang ở quận thành có người chống lưng, người không có gì như ông ta cũng không dám tuỳ tiện động tay.

Bây giờ hay rồi, người dân toàn thành đều nhìn thấy kho lương thực nhà họ Giang bị “quái vật” đột kích, thủ vệ và tạp dịch ở trong kho lương thực đều bị ăn hết cũng hợp tình hợp lý.

Đợi khi binh phủ khống chế được kho lương thực nhà họ Giang thì bọn họ sẽ vận chuyển lương thực đi, nếu như nhà họ Giang phái người đến, huyện lệnh có thể lấy cớ bắt trộm ở trong thành mà khoá cửa thành lại, chỗ dựa của nhà họ Giang cũng không nói được gì.

Đợi bọn họ dọn sạch kho lương thực rồi mới thả người nhà họ Giang vào là được rồi.

Còn về lương thực ở đâu? Đương nhiên là bị quái vật nuốt rồi.

Dù sao người dân toàn thành đều đã nhìn thấy con quái vật vô cùng to lớn này!

Quan huyện và huyện lệnh làm việc cùng nhau nhiều năm, lời của huyện lệnh vừa dứt đã hiểu ý ngay, nhanh chóng tập hợp binh phỉ và nha dịch đến kho lương thực nhà họ Giang.

Dù sao “Quái vật” vừa mới bay đi, huyện úy cũng không dám khinh thường, ông ta vọt tới cửa kho lương thực, sai binh phủ và nha dịch tập hợp trên mảnh đất trống, chuẩn bị phái hai người đi vào kho lương thực quan sát thử.

Huyện úy đang định đi lên cho gã xui xẻo, đột nhiên binh phủ đối diện ông ta bày ra khuôn mặt hoảng sợ.

Ông ta nghiêng đầu nhìn, phát hiện một hàng bóng đen đang hô hào lao tới, chưa chờ huyện úy kịp nhìn rõ đã bị một cái bóng đen trong đó đánh trúng,

Lần này nhân viên hộ tống mới thật sự thâm nhập vào căn cứ của kẻ địch, đội trưởng vốn còn đang lo lắng xem nên giải quyết nhóm binh phủ như thế nào, tránh cho bọn họ làm loạn, kết quả anh ta còn chưa nghĩ ra cách, huyện úy đã dẫn binh phủ và nha dịch tới cửa rồi.

Trung đội trưởng đương nhiên sẽ không khách sáo, anh ta trực tiếp điều động cung nỏ hạng nặng bắn cho bọn họ một tràng.

Vùng trống trước cửa kho lương thực có hạn, binh phủ và nha dịch đứng chen chúc lẫn nhau, một tràng tên của cung nỏ hạng nặng tiêu diệt được ít nhất 1/3 kẻ địch.

Số binh phủ và nha dịch còn lại nhìn thấy cảnh này, vội quay đầu chạy, đáng tiếc đã không còn kịp nữa rồi, máy bắn đá đã tấn công đến rồi!

Vì ngăn chặn kẻ địch, xe bắn đá không chỉ bắn đá, mà còn bắn ra một lượng lớn lựu đạn, nhất thời, xung quanh thi nhau vang lên tiếng nổ, vang vọng khắp khu vực huyện Gia Trí.

Khi đòn tấn công của máy bắn đá kết thúc, đòn tấn công đợt hai của cung nỏ hạng nặng lại bắt đầu.

Sức chiến đấu của binh phủ và nha dịch ngay cả binh lính ẻo là con em nhà có tiền cũng không bằng, đối mặt với tinh nhuệ trong nhân viên hộ tống, bảo bọn họ chỉ có tên mà không có tầm quả thực là không hề quá đáng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK