Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đa tự sự ưu ái tín nhiệm của tiên sinh, để Linh Lung tới nơi quan trọng như kinh thành mở tiền trang!”

Chu Linh Lung cảm kích hành lễ với Kim Phi, biểu tình cũng thành khẩn vô cùng.

Nhưng trong lòng Kim Phi lại trầm xuống.

Y biết, tiếp tục hẳn cô ấy sẽ nói ‘nhưng mà’.

Quả nhiên, Chu Linh Lung lại mở miệng lần nữa: “Nhưng tạm thời Linh Lung không thể tiếp nhận ý tốt của tiên sinh được!”

“Cô phải nghĩ kĩ, ta nghĩ cô đã hiểu rõ tầm quan trọng của tiền trang, nếu cô có thể xử lí tốt tiền trang ở kinh thành, tiền công, địa vị chắc chắn đều không kém Nguyễn chưởng quầy.” Kim Phi nhắc nhở nói.

Kết quả Chu Linh Lung vẫn lắc đầu: “Phụ lòng tín nhiệm và bồi dưỡng của tiên sinh rồi, Linh Lung bằng lòng nhận trừng phạt!”

“Có thể nói lí do cho ta không?” Kim Phi hỏi.

Chu Linh Lung thật sự là một hạt giống sáng giá để mở tiền trang, phái cô ấy tới kinh thành, là người thích hợp nhất mà trước mắt Kim Phi có thể nghĩ tới.

“Linh Lung không muốn rời khỏi thành Tây Xuyên, như vậy… Như vậy có thể tìm kiếm người nhà.”

Chu Linh Lung nói xong, nhanh chóng bảo đảm nói: “Tiên sinh yên tâm, Linh Lung tuyệt đối không chiếm dụng thời gian đi làm và tiện lợi của công việc để làm việc riêng, chờ Linh Lung được phát tiền công, sẽ nhờ người đi tìm.”

Kim Phi nghe thấy thế, tảng đá trong lòng lập tức rơi xuống.

Đây không phải là chuyện y định nói sao?

“Linh Lung, nếu đã như vậy, ta có chuyện cần nói với cô.”

Kim Phi suy nghĩ, rồi nói: “Thật ra thì, ra cũng đã nhờ người tìm người nhà của cô...”

Y còn chưa nói xong, đã bị Chu Linh Lung nắm lấy cánh tay, hỏi: “Thế nào rồi? Tìm được chưa ạ?”

Từ ngày trong nhà xảy ra chuyện, tìm được người nhà đã thành nguyện vọng lớn nhất của Chu Linh Lung.

Thật ra cô ấy cũng đang nghĩ đến việc nhờ Kim Phi giúp đỡ, nhưng nửa năm qua cô ấy trải qua quá nhiều biến cố, thực sự không dám mạo hiểm.

Cô ấy nhìn ra được, Kim Phi muốn trọng dụng mình, xét đến việc cô ấy không thân cũng chẳng quen, sợ nhờ Kim Phi giúp đỡ sẽ biến khéo thành vụng, khiến Kim Phi cảm thấy cô ấy phiền phức.

Nếu vì chuyện này mà cô ấy không được trọng dụng nữa, vậy hy vọng giải cứu người nhà sẽ tan biến hoàn toàn.

Để ổn thỏa, Chu Linh Lung chọn không nhờ Kim Phi giúp đỡ, dự định đợi đến khi cô ấy có chỗ đứng, có thân phận địa vị nhất định, rồi mới nhờ người đi làm.

Nhưng không ngờ Kim Phi đã âm thầm làm việc này.

Lúc này Chu Linh Lung không để ý đến việc sao Kim Phi làm như vậy, chỉ muốn biết đã tìm được người hay chưa.

“Có tin tức của nữ quyến, chỉ là họ đã bị một phú thương tên Trương Vân Đình, mua về Giang Nam, ta đang cho người đến Giang Nam tìm họ.”

Kim Phi nói: “Nam đinh bị đưa ra tiền tuyến, sự tình hơi phức tạp, tạm thời chưa có tin tức.”

Mẹ của Chu Linh Lung rất thông minh, không chỉ đánh Chu Linh Lung mặt mũi bầm dập, mà những nữ quyến khác cũng bị đánh như vậy.

Điều này đã giúp nữ quyến nhà họ Chu tránh khỏi hố lửa Giáo Phường Ti, đều bị đưa đến chỗ bọn buôn người.

Chỉ là trong chỗ bọn buôn người, Chu Linh Lung trượt chân vấp ngã, bị tên buôn người nhốt vào một căn phòng khác, từ đó lạc mất người nhà.

Nghe được tin người nhà bị bán đến Giang Nam, Chu Linh Lung hơi thất vọng.

Nhưng sau đó lập tức thi lễ với Kim Phi: “Cảm ơn tiên sinh! Chỉ cần tiên sinh nói, bất cứ lúc nào Linh Lung cũng có thể đến kinh thành.”

Lúc này cô ấy đã rõ ràng, Kim Phi tốn công sức vòng vo như vậy, chắc chắn có ý đồ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK