Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kim Phi tức giận lẩm bẩm.

Vưa rồi y cũng thấy được, nhóm Thiết Chùy bên kia cũng thật sự đã chen chúc hết sức rồi, cho dù giường trên hay giường dưới đều có ít nhất hai người chen chúc với nhau.

Sự khác biệt chính là giường trên đều là người gầy, còn những người khỏe mạnh thì nằm ở giường dưới.

Ngay cả chỗ trống giữa các giường cũng được trải rơm như ở bên ngoài.

Nếu Kim Phi qua đó ở, chỉ sợ sẽ phải chen chúc ngủ chung giường với những cận vệ khác.

Nếu nhất định phải chen chúc thì Kim Phi vẫn vui lòng chen chúc với Nhuận Nương hơn.

Nhuận Nương thơm mát mềm mại, không phải tốt hơn những người đàn ông mạnh mẽ kia gấp trăm lần à?

Có sự đối lập này, Kim Phi cảm thấy sự sắp xếp của Tả Phi Phi vẫn có thể dễ dàng chấp nhận hơn một chút.

Nghe thấy âm thanh chỉnh đốn rơm rạ truyền đến từ lối đi nhỏ ở bên ngoài, cùng với âm thanh các nữ công nhân trên boong tàu trên đỉnh đầu, Kim Phi nhíu mày lại.

Mùa đông năm nay vốn rất lạnh, bây giờ đã vào mùa đông. gió trên boong tàu giống như những con dao nhỏ, cứa vào trên mặt.

Nếu như ngủ trên boong tàu một đêm, cho dù cơ thể có khỏe đến mấy cũng có thể bị đông chết.

Đến lúc đó, đừng nói đi ngăn địch, chỉ sợ còn chưa chạy đến thành Du Quan thì đã có rất nhiều người ngã xuống rồi.

"Phi Phi, thật sự không thể ngủ trên boong tàu được, nếu không thì chia người thành hai nhóm, một nhóm ngủ, nhóm khác ở trên boong tàu canh gác cùng huấn luyện, nàng xem như thế có được không?"

Kim Phi nhìn Tả Phi Phi đang thu dọn đồ đạc trên giường trên và hỏi.

Nói đến việc chính, sắc mặt Tả Phi Phi cũng trở nên nghiêm túc, suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói: "Như vậy cũng được, không những giúp cho mọi người sớm thích ứng được với cuộc sống ở thành Du Quan, mà cũng có thể tránh cho tất cả mọi người không được ngủ ngon."

Tả Phi Phi vốn định lên thuyền, sau đó chỉ để lại một tiểu đội để canh gác, còn những nữ còn công nhân còn lại sẽ nghỉ ngơi thoải mái trong khoang thuyền, tới thành Du Quan là có thể tấn công, ra sức đánh người Đông Man.

Nhưng sau khi lên thuyền mới phát hiện, điều kiện trên thuyền là như thế này.

Thời tiết lạnh như thế này mà ngủ trên boong thật sự rất dễ dàng bị bệnh, tốt nhất nên chia làm hai nhóm như Kim Phi đã nói, thay phiên nhau nghỉ ngơi và luyện tập.

Đến thành Du Quan, mọi người chắc chắn phải chia làm hai nhóm đi chiến đấu, bây giờ làm quen với nhịp sống này trước cũng tốt.

Tả Phi Phi nhảy từ giường trên xuống, mở cửa khoang thuyền ra, sắp xếp phân chia tiểu đội lại lần nữa.

Sau khi Tả Phi Phi rời đi, trong khoang thuyền chỉ còn lại hai người là Kim Phi và Nhuận Nương, bầu không khí lập tức trở nên hơi lúng túng.

Nhuận Nương còn đỡ, có thể dựa vào việc thu dọn đồ đạc để che giấu sự xấu hổ của mình, nhưng Kim Phi thì chẳng có gì trong tay, trong khoang thuyền nhỏ đến cả một cái ghế cũng không có, dù sao cũng không thể cứ đứng đó mãi được đúng không?

"Nhuận Nương, cô thu dọn trước đi, ta ra xem tình hình bên ngoài thế nào."

Kim Phi tìm một cái cớ để rời khỏi khoang thuyền nhỏ như đang chạy trốn.

Ra đến bên ngoài, những nữ công nhân được phân trực ca đêm đang xếp thành từng hàng để đi lên boong tàu.

Lối đi nhỏ giữa khoang thuyền chỉ rộng chưa đầy một mét, miễn cưỡng có thể để ba người đi song song với nhau.

Nữ công nhân xếp thành hai hàng, Kim Phi thì đứng ở bên cạnh lối đi nhỏ.

Hơn một nửa số nữ công nhân ở núi Thiết Quán đều có hôn thư với Kim Phi, trước đây khi Kim Phi tới núi Thiết Quán bao giờ cũng không tránh khỏi bị trêu chọc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK