Mục lục
Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đại lục mới?”

“Thuyền chiến bọc thép?”

Các thủy thủ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều không hiểu lắm.

Cuối cùng có một thủy thủ to gan hỏi một câu: “Quốc sư đại nhân, chúng ta đều là người thường, ngài nói rõ chút được không?”

“Được,” Kim Phi gật đầu, nói tiếp: “Cao nhân từng nói với ta, ở ngoài chục ngàn dặm, có hai mảnh đất hoang dã, mỗi mảnh đều lớn hơn Trung Nguyên và Giang Nam của chúng ta cộng lại đến mấy lần!

Quan trọng nhất là, trên hai mảnh đại lục này, sản vật cực kì phong phú, đặc biệt là mấy loại cây lương thực tên khoai tây, ngô, khoai lang, không chỉ có sản lượng cực cao, hơn nữa còn chịu hạn tốt, rất hợp với trồng trọt của Đại Khang ta!

Mỗi ngày mọi người đều nghe Kim Xuyên báo cáo, chắc đã biết tình hình của Giang Nam bây giờ cực kì gay gắt, năm sau hoặc năm sau nữa, thậm chí cuối năm nay, sẽ xuất hiện dân đói trên diện rộng!

Bất kì ai trong các vị tìm được đại lục mới mà cao nhân từng nói, sau đó đưa những hạt giống có năng suất cao về, sẽ giải quyết được nạn đói của Giang Nam!”

Sau khi Kim Phi nói xong, các thủy thủ đều ngơ ngác!

Sau đó như một gáo nước lạnh đổ vào chảo dầu, nổ tung.

“Ai da, ta còn cho rằng đại lục mới mà quốc sư đại nhân nói, nhiều lắm là tương tự với Lưu Cầu, ai ngờ lại còn lớn hơn cả Trung Nguyên và Giang Nam cộng lại tới mấy lần!”

“Quốc sư đại nhân đã nói là đại lục mới, sao có thể chỉ to như Lưu Cầu chứ? Ngươi quá coi thường quốc sư đại nhân rồi!”

“Vậy ngươi nói xem, vừa nãy ngươi cảm thấy đại lục mới to bao nhiêu?”

“Ta… Ta cảm thấy chắc to tương tự với nước X thôi!”

“Vậy mà ngươi còn nói ta, không phải ngươi cũng dám nghĩ à?”

“Không phải ta không dám nghĩ, mà là đất đai to như vậy, sao mãi có thể không ai phát hiện ra?”

“Ngươi chưa nghe quốc sư đại nhân nói à, mảnh đại lục này ở ngoài chục ngàn dặm, thuyền của ai có thể đi xa như vậy?”

“Thế cũng phải! Vậy ngươi nói xem sao quốc sư đại nhân lại biết?”

“Ngươi chưa nghe quốc sư đại nhân nói à, cao nhân nói với ngài ấy mà!”

“Ai cũng bảo quốc sư đại nhân từng bái một vị tiên nhân làm thầy, bây giờ xem ra là thật rồi!”

“Nếu quốc sư đại nhân nói thật, thì không phải Đại Khang chúng ta lại có thêm một mảnh đất à?”

“Thảo nào quốc sư đại nhân nói chúng ta có thể ghi danh sử sách! Nếu có thể tìm ra một mảnh đại lục mới, đúng là có thể ghi danh sử sách rồi!”

Các thủy thủ kinh ngạc tới mức không quan tâm tới quy củ, nghị luận sôi nổi.

Mặc dù bọn họ chưa từng đọc sách, nhưng quanh năm lăn lộn trên biển, bọn họ cũng hiểu rõ đại lục mới có ý nghĩa là gì.

Nếu bọn họ tìm được nơi này, đồng thời đưa những cây lương thực có năng suất cao mà Kim Phi đã nói về, giải quyết được nạn đói của Giang Nam, vậy thì đó là một chuyện lợi nước lợi dân, công ơn to lớn ngàn thu, đảm bảo có thể giống như Kim Phi nói, ghi danh sử sách!

Bọn họ chưa từng nghĩ tới, bản thân mà cũng có cơ hội tham gia vào nhiệm vụ này.

Đương nhiên, trong lòng các thủy thủ đã từng hoài nghi, tin tức Kim Phi nhận được có thật không, nếu người được gọi là cao nhân kia lừa Kim Phi, vậy bọn họ sẽ kết thúc trắng tay mất!

Cho dù cao nhân không gạt Kim Phi, nhưng tìm một vùng đại lục trên biển lớn mênh mông thì độ khó cũng rất lớn đấy!

Rất có thể bọn họ không tìm được vùng đại lục mới, cuối cùng chết trên biển khơi vô tận.

Nhưng các thủy thủ không muốn lùi bước.

Một là vì trước khi Trịnh Trì Viễn tuyển người, đã từng nói tới tính nguy hiểm của nhiệm vụ lần này, bọn họ cũng đã sẵn sàng chết rồi.

Hai là bọn họ rất rõ, cho dù nhiệm vụ lần này thành công hay thất bại, đều là một thử nghiệm vĩ đại, đã định trước sẽ được ghi vào lịch sử.

Với các thủy thủ mà nói, có những thứ này đã đủ rồi!

“Tiên sinh yên tâm, cho dù chúng ta để mạng lại trong biển, cũng nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ tiên sinh đã giao!”

Thủy thủ cầm đầu chắc là người đọc sách, phát hiện không khí khá ổn, dẫn đầu làm gương tốt: “Vì Đại Khang, muôn chết không từ!”

“Vì Đại Khang, muôn chết không từ!”

Các thủy thủ đều hét to theo.

“Ta thay người dân Đại Khang, cảm ơn sự cao cả của các vị!”

Kim Phi nghiêm túc chào kiểu quân đội với các thủy thủ.

Đám người Thiết Chùy cũng vội hành lễ theo.

Không phải Kim Phi đang khoe khoang, mà thật sự kính phục những thủy thủ này.

Y chỉ phát một mệnh lệnh, làm thêm một chiếc thuyền chiến, còn những thủy thủ này lại thật sự phải mạo hiểm mạng sống, có thể quay về không cũng chưa chắc.

“Mọi người không cần cảm thấy tiên sinh và ta để mọi người đi chết, vì lần đi xa này, tiên sinh đã cố ý chế tạo cho mọi người một chiếc thuyền chiến bọc thép, sóng gió có to hơn nữa cũng đánh không lật được, hơn nữa còn trang bị cả máy hơi nước cho thuyền chiến bọc thép!”

Trịnh Trì Viễn cao giọng nói: “Hơn nữa tiên sinh từng cầu cao nhân cho một tấm bản đồ hàng hải đi tới đại lục mới, các người chỉ cần đi theo bản đồ hàng hải, thì sẽ không xảy ra chuyện gì!”

“Thuyền chiến bọc thép có máy hơi nước?”

“Lại còn có bản đồ hàng hải?”

Các thủy thủ nghe xong, vô cùng kinh ngạc vui mừng.

Vừa nãy lực chú ý của họ chủ yếu đặt vào cây lương thực và đại lục mới, không chú ý tới thuyền chiến bọc thép.

Theo thủy thủ thấy, cái gọi là thuyền chiến bọc thép chính là con thuyền gỗ của thủy quân được bọc một tầng áp giáp ở bên ngoài thôi.

Bây giờ Trịnh Trì Viễn nhắc lại lần nữa, bọn họ mới nhận ra, thuyền chiến bọc thép có thể không giống với tưởng tượng của họ lắm.

Trước không nói cái khác, chỉ mỗi chuyện được trang bị máy hơi nước, đã đủ khiến bọn họ kích động rồi.

Thuyền của thủy quân toàn là thuyền buồm, lúc thuận gió còn dễ nói, nếu gặp phải gió ngược, mặc dù cũng có thể lái theo hình chữ Z, nhưng cần điều chỉnh cánh buồm nhiều lần, tốc độ cũng rất chậm.

Gặp phải thời tiết gió bão càng không cần nói.

Ba năm trước lúc một đội thuyền thủy quân đang truy kích hải tặc, gặp phải gió bão, đã mất bảy chiếc thuyền, cuối cùng chỉ một chiếc quay về được.

Chiếc quay về này cũng gần như báo hỏng rồi.

Nếu được trang bị máy hơi nước, gặp phải gió bão, bọn họ có thể trốn thoát được.

Còn có bản đồ hàng hải, tỉ lệ thành công trong lần đi xa này của bọn họ ít nhất cũng có thể tăng lên mấy phần!

Mưu sinh là bản năng của mọi sinh vật.

Mặc dù các thủy thủ đã sẵn sàng làm vật tế, nhưng có thể sống, quay về còn có thể hưởng thụ đại ngộ của anh hùng, ai mà bằng lòng chết chứ?

Khoảnh khắc này, các thủy thủ đều cảm thấy tương lai đầy sáng ngời.

“Trịnh tướng quân, xin hỏi bản đồ hàng hải ở đâu, có thể cho chúng ta xem thử không?” Thủy thủ dẫn đầu hỏi.

“Gấp cái gì? Bây giờ còn chưa làm ra thuyền bọc thép đâu, các ngươi còn phải huấn luyện một thời gian rất dài, có đầy thời gian để nhìn!”

Trịnh Trì Viễn liếc xéo thủy thủ tiểu đội trưởng: “Bản đồ hàng hải rất quan trọng, tạm thời không hợp để công khai, sau này ta sẽ tìm từng người các ngươi.”

Thủy thủ tiểu đội trưởng nghe xong, không nói gì nữa, các thủy thủ khác cũng không có dị nghị gì với chuyện này.

Vì bọn họ cũng hiểu rõ tính quan trọng của bản đồ hàng hải.

“Quốc sư đại nhân, xin hỏi trên đại lục mới mà ngài nói có người không?” Thủy thủ tiểu đội trưởng lại nhìn Kim Phi hỏi.

“Chắc là có đấy.” Kim Phi đáp.

Theo lịch sử đời trước ghi lại, bây giờ chắc thổ dân đang sống ở châu Mỹ, bọn họ đã sáng tạo ra văn hóa Maya độc đáo.

Nam Mỹ cũng có vài tộc người khác.

“Nếu gặp người bản địa, chúng ta nên giải quyết thế nào?”

Tiểu đội trưởng đội thủy thủ lại hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
FM
29 Tháng hai, 2024 15:44
Like
BÌNH LUẬN FACEBOOK