Mục lục
Quan Thuật - tác giả Cẩu Bào Tử (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho nên, Diệp Phàm cho Nông Viện Viện gọi Ngô Đồng từ thị trấn đến đây, cũng là muốn nhân cơ hội này quan sát một chút, Ngô Đồng người này rốt cuộc có thể dùng được hay không, kỳ thật chính là có nghe lời hay không. Nếu có thể dùng được vậy thì sau này không chừng còn có thể trở thành trợ thủ đắc lực cho mình

Ngô Đồng phỏng chừng cũng cảm giác được điểm gì đó, đây rõ ràng là Chủ tịch huyện Diệp đang thử thách mình. Cái cần chính là thái độ của mình, tuy nói chỉ là một thái độ, nhưng là vấn đề mơ hồ có xu thế hướng về ai

- Chủ tịch huyện Diệp, hôm nay vừa đúng lúc bác sĩ bệnh viện huyện do viện trưởng Phạm Bạch Thành dẫn đầu đến xã Kim Đào để thực hiện phẫu thuật giúp đỡ người nghèo

Sau khi được viện trưởng Phạm đích thân nghiệm thương chứng minh, trên trán đồng chí Thái Tắc Dân bị một vết thương dài sâu đến mấy centimet, phải may tới mười mấy mũi

Phỏng chừng sau này sau khi lành thì trán Chủ tịch xã Thái sẽ phải lưu lại một vết sẹo không thể xóa được, ôi, phá tướng rồi

Chủ tịch xã Thái một người nho nhã suốt cuộc đời còn lại phải mang theo vết thẹo xấu xí kia, kêu người ta còn làm sao có thề là Chủ tịch xã?

Mặt khác chủ nhiệm phòng Đảng chính xã Kim Đào Giang Hữu Đạo thì phần bụng bị đồng chí Phan Hoành Lễ đạp một cước mạnh, sau khi viện trưởng Phạm kiểm tra xong cho rằng lá lách đã bị đả thương, phải đặc biệt nghỉ ngơi một tháng để quan sát di chứng sau này

Đồng chí Nông Viện Viện của văn phòng Ủy ban nhân dân huyện thì phần mông bị đá sưng tấy, tạo thành máu bầm tích tụ, đến ngồi cũng thấy khó

Hơn nữa lúc ấy bảy tám đồng chí của chính quyền xã đều chứng minh, nếu không được Chủ tịch huyện Diệp nắm bắt nhanh, phỏng chừng đồng chí Nông Viện Viện sẽ bị Phan Hoành Lễ một cước đá rơi ra khỏi cửa sổ

Người cũng đến cửa sổ xem qua, thật may mắn a bằng không lại gây ra án mạng thì phiền toái. Đây theo lý mà nói là vô ý giết người, là ngộ sát…

Ngô Đồng một bên báo cáo, một bên quan sát sắc mặt Diệp Phàm. Tuy nhiên y có chút thất vọng, bởi vì Diệp Phàm vẫn là vẻ mặt thản nhiên, nhìn không ra hỉ nộ ái ố.

- Ừ nhân chứng và chứng cớ tất cả đã chuẩn bị đủ hết chưa?

Diệp Phàm gật gật đầu, ném một điếu Hồng Tháp Sơn cho Ngô Đồng.

- Đều đã ghi âm khẩu cung, ký tự, hết thảy thủ tục đều đầy đủ

Ngô Đồng miệng báo cáo, rít mạnh một ngụm khói, nhìn Diệp Phàm, đang đợi chỉ thị.

Tuy nhiên vài phút trôi qua lại thấy Chủ tịch huyện Diệp giống như đang suy tính cái gì, thằng nhãi này có chút nóng nảy, nhỏ giọng hỏi:

- Chủ tịch huyện Diệp, không biết nên xử lý đồng chí Phan Hoành Lễ ra sao?

- Cứ công chính xử lý theo pháp luật

Diệp Phàm tung ra mấy chữ, tuy nhiên mặt sau lại bồi thêm một câu nói

- Ngọn gió này không để để lâu

‘Ngọn gió này không để để lâu…’ Ngô Đồng trong lòng nhắc lại, thầm nhủ vậy chẳng phải nói là nhất định phải nghiêm trị. Nếu không nghiêm vậy sau này ngọn gió kia lại thổi lên, vậy phải làm sao bây giờ?

Thằng nhãi này đứng ngồi không yên, thật khiến cho Diệp Phàm phiền lòng, nhướn mày, hỏi:

- Sao? Còn không đi xử lý đi?

- Chủ… chủ tịch huyện Diệp, có câu này không biết có nên nói hay không?

Ngô Đồng sắc mặt ngưng trọng, cắn răng quyết định ói ra tình hình thực tế

- Có chuyện cứ nói thẳng, cái gì mà có nên nói hay không, tôi cũng không phải là kẻ ngang ngược, chẳng lẽ đến phát biểu cũng không cho các đồng chí nói?

Diệp Phàm biết thằng nhóc này phải lộ bài ra, cố ý làm bộ như không kiên nhẫn. Kỳ thật là xem thằng nhóc này có nói thật hay không, điều này, cũng quyết định sau này mình có dùng người này được không

- Phó chủ tịch Địa khu Tra Kế Cương ở địa khu chúng ta là anh họ rất thân của Phan Hoành Lễ, quan hệ hai người rất tốt

Trước kia, mẹ Tra Kế Cương sinh ra Phó chủ tịch Địa khu Tra, trong nhà rất nghèo đói, là do bên nhà Phan Hoành Lễ giúp đỡ cho ông ta học đại học.

Cho nên, Phan Hoành Lễ tuy nói là trinh sát xuất ngũ bình thường, cũng không có cấp bậc gì, đều do một tay Phó chủ tịch Địa khu Tra nâng đỡ từ từ lên đến vị trí bí thư xã Kim Đào…

Những lời run rẩy của Ngô Đồng nói ra xong, sau đó hai mắt nhìn chằm chằm Diệp Phàm, nhìn xem Chủ tịch huyện Tiểu Diệp có thay đổi chủ ý không. Chuyện giống thế này nói lớn thì lớn, nếu nói nhỏ thì không là cái khỉ khô gì

- Sao thế? Sợ rồi hả?

Diệp Phàm thản nhiên cười, khóe miệng hơi cong liếc xéo Ngô Đồng một cái cười nói.



Ngô Đồng hiểu được, đây là Chủ tịch huyện Diệp đang thử thách mình. Lúc này đây rất là quan trọng, Chu Phú Đức nhân vật số 1 Huyện ủy đối với mình thì xa lạ, bằng không, thì cái chức Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật sao cứ không cho mình lên kiêm nhiệm. Năm nay mình đã 30 rồi, nếu không chuyển được vị trí đời này không còn gì để hy vọng

Thằng nhãi này cắn chặt răng, nói:

- Tôi hiểu rồi

Chợt gật gật đầu rồi quay đi

- Tôi thích nhất là người hiểu chuyện

Sau lưng truyền đến giọng thản nhiên của Chủ tịch huyện Tiểu Diệp kia, Ngô Đồng trong lòng chấn động, quay đầu lại hướng Diệp Phàm cúi người chào, rất là cung kính, nói:

- Tôi lập tức đưa Phan Hoành Lễ trở về phòng công an huyện

- Đó là chuyện của phòng công an huyện các anh, không cần đến hỏi tôi nữa

Diệp Phàm đầu cũng không ngẩng lên, chỉ nói

‘Sau lưng Phan Hoành Lễ có anh họ Tra Kế Cương chống đỡ, người ta là Phó chủ tịch Địa khu, quyền cao chức trọng.

Không phải chỗ để tôi đây có thể chọc vào, ngay cả Bí thư Chu nhân vật số 1 Ma Xuyên cũng phải nhường bọn nó ba phần

Tuy nhiên, nghe nói Chủ tịch huyện Diệp là tướng do đích thân Bí thư Trang nhân vật số 1 địa ủy dẫn dắt, đặc biệt từ Mặc Hương xa xôi mà đưa đến đây

Tuy nhiên, đây cũng chỉ là một truyền thuyết, ai biết được là thật hay là giả. Nhưng mà, Phó chủ tịch Địa khu Tra người ta có quan hệ thân thiết với Phan mặt rỗ là sự thật rành rành, tuyệt không có giả dối, dùng một tin đồn hư ảo đi đối chọi với một mặt tường vang dội, đây không phải là quá mạo hiểm sao...’ Ngô Đồng trong lòng suy nghĩ, việc này đương nhiên phải thận trọng.

Chỉ là một việc cỏn con, nếu làm không xong, có lẽ có thể thổi bay luôn mũ quan của mình

Nếu mà thả Phan mặt rỗ ra thì Chủ tịch huyện Diệp khẳng định không vui, nhưng nếu không thì Phó chủ tịch Địa khu Tra người ta sẽ có thể ngồi yên đó mà nhìn anh họ mình chịu thiệt?

Huống chi Phó chủ tịch Địa khu Tra được học đại học đều là nhờ có nhà Phan mặt rỗ tài trợ. Đúng là hại não quá đi thôi, có cách nào để có thể vẹn toàn đôi bên không đây, nhưng đúng là không còn lựa chọn, cá và tay gấu chỉ có thể chọn một thôi

‘Liều vậy, chức quan vẫn là trên hết’ Ngô Đồng trong lòng run lên, dường như đã hạ quyết tâm.

- Bất Lý, chuyện của Hoành Lễ sao lại thế này? Anh ta bây giờ ở đâu?

Phó chủ tịch Địa khu Địa ủy Tra Kế Cương giọng điệu nặng nề, gọi điện thoại tới chỗ bí thư Vi Bất Lý, Phó bí thư Huyện ủy phân quản Đảng và quần chúng

- Nghe nói là Chủ tịch huyện Diệp chơi ngang, không thèm để ý tình hình kinh tế của xã, vì mặt mũi công trình, lung lạc lòng người, muốn đại hội thôn dân gì đó, Bí thư chi bộ, Trưởng thôn, kế toán, thủ quỹ, dân binh, Đại đội trưởng đều được gọi hết đến chính quyền xã họp.

Người ta muốn đốn cây thì cứ để họ đốn, hắn cũng đúng là cứng đầu ở đó ngăn cản. Chẳng lẽ còn ngại quậy chưa đủ sao?

Bí thư Hoành Lễ lúc ấy vừa nghe xong liền nói thẳng khuyên nhủ, kết quả bị đánh, hơn nữa còn là mấy người đánh một. Đến cả Nông Viện Viện ở văn phòng Ủy ban nhân dân huyện, rồi cả một phó chủ nhiệm, không ngờ cũng cáo mượn oai hùm, cùng hùa với nhau. Phỏng chừng cũng là do Diệp Phàm sai khiến, bằng không, Nông Viện Viện có gan bằng trời cũng không dám xông vào bí thư Hoành Lễ

Hoành Lễ hiện tại nghe nói bị Trưởng phòng Công an huyện Ngô bắt đi rồi, phỏng chừng đã quay về thị trấn. Chủ tịch Địa khu Tra, thằng nhóc này dụng tâm hiểm ác, có nên đề phòng chút không, bằng không, chuyện cây đào nếu không đốn bỏ, sang năm khẳng định lại là quả đào thối khắp núi, hôi không chịu được

Vốn chuyện cây đào năm nay dân chúng đều đã nổi giận, may mà được Hoành Lễ xử lý tốt, không gây ra chuyện gì to tát

Nếu đợi sang năm mục nát trên mặt đất, vậy mấy chục ngàn dân xã Kim Đào lại gây rối, cho đến lúc đó, tôi nghĩ đầu đề phỏng chừng là chỉ hướng chúng ta, có người, muốn dùng chuyện quả đào gây sự thì…

Phó bí thư Vi Bất Lý vẻ mặt ngưng trọng nói.

Thằng nhãi này đương nhiên là đang châm ngòi quạt lửa, Tra Kế Cương tên giảo hoạt này sao nghe không hiểu. Hừ lạnh nói:

- Diệp Phàm vừa tới, đối với chuyện quả đào hẳn là không rõ ràng lắm, phỏng chừng là bị người hiếu sự gì đó lợi dụng. Tuy nhiên, chuyện Hoành Lễ ông trước tiên gọi cho Ngô Đồng, kêu anh ta lập tức thả người, đưa đi bệnh viện kiểm tra một chút, đừng để bị thương chỗ nào, hừ bằng không...

Tra Kế Cương mặt trầm xuống, nói xong muốn treo điện thoại.

- Chờ một chút Chủ tịch Địa khu Tra, tôi đã gọi điện thoại cho Ngô Đồng, lúc đó anh ta vẫn còn ở xã Kim Đào, nói là lập tức sẽ trở về

Tuy nhiên, anh ta nói Hoành Lễ lần này đích xác rất quá đáng, tính đánh cả Chủ tịch huyện Diệp, một tay đẩy Chủ tịch xã Thái làm cho phải khâu mười mấy mũi trên tràn, xém chút hủy luôn dung nhan

Đây theo pháp luật mà nói là đã mơ hồ tạo thành vết thương nhẹ, dường như đã đạt tới tiêu chuẩn phán tội nhẹ nhất nửa năm

Hơn nữa, Giang Hữu Đạo phòng Đảng chính và Nông Viện Viện của văn phòng Ủy ban nhân dân huyện cũng bị thương, Giang Hữu Đạo nghe nói lá lách đã bị đá bị thương, Nông Viện Viện thì phần mông bị đá sưng tấy lên, trên chuyện của Nông Viện Viện còn nói xém chút là thành ngộ sát, làm nhục xúc phạm đến phụ nữ gì đó



Ôi, sẽ không biết Hoành Lễ bị họ Diệp thương đả thương thế nào, hỏi thằng quỷ Ngô Đồng thì không ngờ không chịu nói...

Vi Bất Lý không ngờ kêu oan

- Ông đường đường là một Phó bí thư huyện ủy, nhân vật số 3 của Ma Xuyên, chút việc nhỏ cũng làm không xong, hừm

‘Lụp cụp’ một tiếng Tra Kế Cương tức giận cúp máy, miệng mắng:

- Hừ muốn khơi mào để ông đây ra tay trừng trị thằng nhóc Diệp Phàm, nhóc ơi mày còn non lắm? Tuy nhiên, nghe nói là họ Diệp kia là do Bí thư Trang đặc biệt cho điều từ Mặc Hương xa xôi đến đây, khẳng định là có tâm tư gì đây. Chỉ có điều, mày không nên ra độc thủ với Hoành Lễ như vậy chứ, mặc dù có Trang Thế Thành, ông đây cũng không phải là đèn cạn dầu, huống chi đây cũng chỉ là truyền thuyết, quan hệ bọn họ cũng chưa chắc là có thật

- Lão Chu, tôi nói rồi, thằng quỷ kia sớm hay muộn xảy ra chuyện lớn. Nhìn thấy chưa, mới vài ngày thì đã gây ra đại họa như thế, chẳng những ấu đả với Phan mặt rỗ, tồi tệ nhất chính là không nên ngăn cản nông dân đốn bỏ cây đào.

Cây đào kia, có thể nói là mầm tai hoạ, chúng ta trốn còn không kịp, hắn đến lại hay, không chút để ý đến tình trạng kinh tế ở huyện, ở bên ngoài điên cuồng phát tiền. Mấy ngày hôm trước thì tới thôn Truân Tử bên sườn núi phát 150 ngàn xây dựng trường học

Nói là đi địa khu đòi tiền, chúng ta hiện tại cũng sắp thành ôn thần, đơn vị nào đồng ý đem tiền cho huyện chúng ta. Tôi chỉ sợ cứ như vậy, đến lúc đó trường học xây dựng được một nữa, cuối cùng dọn dẹp vẫn là ông ra mặt thôi

Hôm nay ở xã Kim Đào càng kiêu ngạo, ngông cuồng, một gốc cây đào trợ cấp 2 tệ, vậy là tốn hết hơn một triệu. Dựa theo tình trạng kinh tế huyện chúng ta mà nói, số tiền hơn một triệu chắc chắn phải đem ra thương nghị trong cuộc họp bộ máy chính phủ mới được

Ông xem đi, độc đoán ngang ngược, tự mình khoe mẽ. Cây đào kia đốn càng nhiều, chúng ta cũng ít đi phiền toái. Hiện tại phỏng chừng Phó Chủ tịch Địa khu Tra đang nhảy dựng cả lên, Phan mặt rỗ tuy nói có chút quá đà, nhưng người ta cũng là vì tốt cho xã thôi

Hơn nữa, hàng năm thông qua anh ta giật dây bắc cầu, Phó Chủ tịch Địa khu Tra còn cấp phát cho huyện chúng ta mấy trăm ngàn

Hôm nay qua buổi lộn xộn này, còn đánh luôn cả anh họ của ông thần tài, sau này Phó Chủ tịch Địa khu Tra sẽ nhìn huyện chúng ta thế nào, còn muốn đòi tiền, không có cửa đâu, ôi…

Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật huyện Mã Vân Tiền ngồi đối diện Chu Phú Đức, vẻ mặt đau lòng quẫn trí thở dài

Bí thư huyện ủy Chu Phú Đức liếc thằng nhãi này một cái, biết thằng nhãi này đang diễn trò. Đúng là nhãi ranh, ông ta mà đi quan tâm lo lắng cái việc cỏn con trong huyện kia thì đúng là ông trời được mở rộng tầm mắt. Bình thường ngoại trừ ngõ ngách của phụ nữ ông ta còn đi khuấy vài cái, những việc khác ư, đừng có mơ thằng đó nhúng tay vào

- Lão Mã, việc này chúng ta chỉ là nghe người ta nói lại, sự thật rốt cuộc như thế nào, đợi Chủ tịch huyện Diệp quay lại tự biết nói rõ. Tuy nhiên, tiền bạc thì phải giám sát chặt chẽ chút, nếu không thì…

Chu Phú Đức vừa nghĩ tới tiền, thì liền trau mày nhăn mặt lại

- Còn đợi, sợ là quá muộn. Đợi đến lúc cái miệng hắn ta lại phát thêm mấy triệu nữa, thì tài chính và thuế một năm của huyện chúng ta sẽ không còn đủ để phát cho một người. Đến lúc đó thực hiện không được, nông dân chẳng lẽ sẽ bỏ qua cho hắn, nếu như quậy cho rối tung rối mù lên thì phiền đấy, lão Chu, hội nghị thường vụ ngày mai ông phải đề cập đến việc này, bằng không, tôi sợ đến lúc đó có hối hận cũng không còn kịp nữa

Mã Vân Tiền ra sức kích động Chu Phú Đức.

- Ngày mai, đến lúc đó mới tính đi

Chu Phú Đức giờ phút này đặc biệt điềm tĩnh, mặt không chút thay đổi, nhưng lại làm Mã Vân Tiền khẩn trương lo lắng, quát lên:

- Lão Chu, người ta căn bản là không xem trọng chức bí thư số 1 của ông. Hắn dựa vào cái gì mà đình chức Phan mặt rỗ, còn kêu cái tên Thái Tắc Dân tạm thời thế chỗ. Đây rõ ràng là đang đoạt quyền nhân sự, lúc ấy Phan mặt rỗ người ta còn bị chấn động, anh ta là nghe lời của Đảng, ở huyện Ma Xuyên chúng ta ai đại biểu Đảng, trừ ông ra còn có thể là ai? Người ta là nói cho ông nghe. Nếu ông không đứng ra, về sau, không ai phục đâu.

- Ha ha, Chủ tịch huyện Diệp người ta đã nói, là do chỉ thị của tôi đưa xuống, lời này không hề sai, Chủ tịch huyện Diệp cũng là Phó bí thư, cũng có thể đại biểu Đảng mà

Lão Mã, không cần so đo với vụ này quá, Đảng không phải là chỉ đích xác một người nào đó, mà là hội nghị thường vụ chúng ta, là chỉ một đoàn thể, một tập đoàn

Chủ tịch huyện Diệp vì để phát triển nền kinh tế của huyện chúng ta, bước chân hơi khoa trương một chút, có một số cách làm có vẻ không ổn, nhưng điểm xuất phát vẫn là rất tốt

‘Công trình bỏ mũ’, ba cái căn cứ của chúng ta, nếu không tốn chút tâm tư thì thật trở thành trò cười cho toàn tỉnh

Lão Mã ông không thất vọng đau khổ thì Chu Phú Đức tôi đây cũng ngồi không yên đâu


Chu Phú Đức không mắc bẫy, thản nhiên phun ra cửa trước của y, quay lại vẫn là khuyên nhủ đồng chí Mã Vân Tiền tay sai trung thành


Thằng nhãi này mặt mày tối sầm đi ra ngoài, tuy nhiên, sau khi Mã Vân Tiền quay người lại, Chu Phú Đức mặt kia lập tức âm trầm xuống. Miệng lẩm bẩm nói:


- Ông đại biểu Đảng, làm như ông đây về nhà bán khoai lang không bằng, Ma Xuyên này từ khi nào lòi ra hai Đảng vậy ta, hừm


- Lão Chu à, đã lâu không gặp ông, sao gần đây không đến địa khu thăm thú, có phải ngồi ở Ma Xuyên ngồi lâu không muốn chuyển ổ. Ma Xuyên là địa phương tốt, núi đẹp, sông đẹp, người càng đẹp, đúng là thế ngoại đào nguyên điển hình ha ha ha…


Phó chủ tịch Địa khu Tra bật cười ha hả, có vẻ khá thoải mái.


‘Ôi… Nên tới cuối cùng cũng tới, tránh được 6h cũng không tránh được 9h’. Chu Phú Đức thở dài, miệng thì tự nhiên cũng là có vẻ thoải mái, cười nói:


- Phó Chủ tịch Địa khu Tra, nếu Ma Xuyên thật sự có núi đẹp, sông đẹp, người càng đẹp như thế, vậy ngài khi nào đến Ma Xuyên một chuyến đi, tôi sẵn sàng cùng ngài đi dạo khắp nơi, thế nào, xem như một chuyến tham quan, thư giãn cho thoải mái

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK