Như vậy đi, cậu chờ tôi liên hệ một chút, sau đó có thể tới một nơi an toàn.
Trấn Đông Hải nói.
Không lâu sau một chiếc ô tô đến.
Mấy người Diệp Phàm vào trong xe.
- Cậu Diệp, tôi là đại sứ quan tại Thái Lan Dương Chí Hoa, các cậu sắp đến một nơi gọi là Trang viên Rugby Los. Ông chủ là Lạp Lạc Đế, là họ hàng xa của quốc vương. Tuy nhiên anh cậu yên tâm ở đấy, coi như nhà mình, Lạp Lạc đế rất hiếu khách.
Dương Chí Hoa nói nhỏ vào tai Diệp Phàm.
- Trang viên này là nhà nước xây dưng nhưng dưới tên ông ấy.
Không phải Lạp Lạc Đế không có tiền, ông ta rất nhiều tiền, ở Thái Lan, y có đến vài trang viên, . Lạp Lạc Đế đã chờ ở trang viên.
Hơn nữa, người quản lý của trang viên Baba Rudge là hậu duệ của người Trung Quốc chúng ta. Thật ra, ông ấy ta đặc công bí mật của cục tình báo. Cần giúp việc gì ông ta sẽ ủng hộ cậu hết mình. Mặt khác, đại sứ Kiều hỏi thăm cậu, ông ấy có chuyện quan trọng, ngày mai sẽ đến hỏi thăm cậu.
Rogby Los thật sự rất có phong thái, cửa chính thô ráp, có hai người quân nhân súng vác vai. Thái Lan là một đất nước khá phức tạp, lực lượng vũ trang địa phương cũng khá phức tạp. Lạp Lạc Đế là họ hàng xa của quốc vương, có một đội quân nhỏ của chính mình cũng là chuyện thường.
Lạp Lạc Đế khá cao lớn, làn da hơi đen nhưng không giống người da đen. Đứng bên cạnh là ba cô gái xinh đẹp và khoảng bảy nam thanh nữ tú.
Xa xa là một hàng mười mấy cô nàng, thấy mấy người Diệp Phàm đến toàn bộ xoay người lại cúi chào, nói tiếng Thái mấy người Diệp Phàm không hiểu.
Bên cạnh là một người trung niên chính là người quản lý Baba Rudge, ông ta rất lễ phép tiến lên tự giới thiệu và làm nhiệm vụ phiên dịch. Ông ta nói tiếng Trung tương đối tốt, chỉ là có hơi pha lẫn âm điệu tiếng Thái.
Ông ấy giới thiệu mới biết Lạp Lạc Đế có 3 bà vợ và 10 đứa con, Tề Thiên không kìm nổi quan sang nháy mắt với Lô Vĩ một cái đương nhiên là hâm mộ. Hạ Hải Vĩ cũng được dịp mở rộng tầm mắt, xem ra những người đàn ông đều không có gì khác, hâm mộ thôi.
Lạp Lạc Đế rất hiếu khách, đêm khuya còn bày tiệc rượu trong đại sảnh tiếp mấy ngươi Diệp Phàm. Tuy ngôn ngữ không giống nhau nhưng Lạp Lạc Đế có thể nói máy móc mấy từ phổ thông, khoa chân múa tay vài cái, Diệp Phàm có thể miễn cưỡng nghe hiểu được. Bởi vì Lạp Lạc Đế đã từng được đào tạo ở Bắc Kinh Trung Quốc.
Một tầng trong trang viên là chỗ nghỉ của mấy người Diệp Phàm, quản lý Baba Rudge phụ trách. Gia đình Lạp Lạc Đế ở một tòa nhà khác. Thật ra bình thương Lạp Lạc Đế rất ít đén đây, đêm nay có khách đặc biệt mới đến.
- Cậu Diệp, Tòa nhà này rất đặc biệt, canh phòng lối thoát hiểm đều là người một nhà, các cậu có thể yên tâm nói chuyện phiếm, có biện pháp giữ bí mật.
Baba Rubge nói xong lui ra đóng cánh cửa kính cách âm lại.
- Mẹ nó, nơi này thật là tốt có thể cưới vài bà vợ, nếu biết trước thì bố đến đây định cư.
Vừa vào phòng Tề Thiên liền lên tiếng.
- Ha ha, trước đây tôi đã đến vài lần ở Thái Lan người ta thường dùng lu để thể hiện cưới bao nhiêu bà xã, tôi lúc đó đi lang thang phát hiện một nhà có đến 12 bà vợ. Tề Thiên, nếu cậu đồng ý đến đây, chỉ cần có tiền, thì cưới nhiều hay ít vợ không có vấn đề gì. Muốn sắp xếp biên chế càng có phong cách.
Chỉ có điều, vợ chính chỉ có một, tất cả đều là vợ bé. Tuy nhiên, Anh hai, tôi có chút lo lắng thân thể anh không trụ nổi. Nếu không thì sau vài ngày chỉ còn da bọc xương thì thảm quá, ha ha…
Lô Vĩ nói rồi cười vang.
- Vậy thì thôi một người vậy.
Tề Thiên nhún vai tỏ vẻ hơi sợ.
- Đúng vậy, nghe nói Thái Lan có mấy chục vạn người ái nam ái nữ. Nếu làm không tốt, lại mang về một người không phải con trai không phải con gái ghê tởm chết đi được.
Hạ Hải Vĩ cười nói.
- Vậy để lão Hạ tìm người yêu thôi vậy.
Tề Thiên cười.
- Nói việc này thật sự có chút kỳ quái, Phương Viên, Cái Mạc Dã hình như thật sự thích cậu, thằng nhãi này là pê đê, cậu kiểm tra một chút đồ chơi kia có còn hay không?
Diệp Phàm chợt nghĩ đến vật trên người Cái Mạc Dã.
- Tôi cùng anh Hạ đi tra hỏi, vừa nãy không phải Cái Mạc Dã nói y sai người hạ âm thủ. Nắm được điểm mấu chốt chúng ta cũng dễ hành động.
Phương Viên nói.
- Dẫn người lên, hỏi ngay tại phòng này, gọi Baba Rudge vào cùng thẩm tra.
Diệp Phàm hừ nói. Chỉ một lát sau, Cái Mạc Dã bị đưa lên, Phương Viên xông lên phía trước hung hăng đá mấy đá, đá đến khi tên kia gọi mẹ mới dừng lại.
- Cái Mạc Dã, tôi tin là anh thông minh. Nội trong đêm nay, không nói thì kết của hẳn anh đã biết.
Diệp Phàm hừ nói, Baba Rudge làm phiên dịch.
- Ha ha, cậu nhóc, cậu có phải người của Lang Vương tạp chủng mời đến. Hoặc là cậu là người của tổ chức bí mật Trung Quốc?
Cái Mạc Dã hét lớn. Còn tưởng Diệp Phàm mới mời đến một cao thủ, cũng nghi ngờ Diệp Phàm là cao thủ của tổ chức bí mật.
- Tổ chức bí mật chó má gi bố không hiểu.
Diệp Phàm cố ý nói, dáng vẻ giống kẻ trộm nhìn Cái Mạc Dã một cái, nói:
- Thành thật nói đi, việc này không liên quan tới anh.
- Nói, gia tộc của bố không lâu nữa sẽ tìm đến đây, cậu đừng cầu xin tôi, hiện tại thả tôi tôi còn có thể tha mạng cho cậu, nếu không toàn bộ đều chết.
Cái Mạc Dã hét lớn.
- Toàn bộ đều chết? Chết cái đầu mày.
Hạ Hải Vĩ tức giận lộ ra dáng của cảnh sát hình sự, bước lên một bước. hung hăng đá Cái Mạc Dã, thật sự là đá trứng. Cái Mạc Dã đau chảy nước mắt nước mũi.
- Đây chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu không nói, trước tiên là lấy chân.
Diệp Phàm hừ nói, vẻ mặt lạnh lùng.
- Đại ca, xem có phải là ái nam ái nữ.
Tề Thiên cười gượng nói làm Baba Rudge nghe Tề Thiên nói, vừa khẽ lật. Cái Mạc Dã rõ ràng run rẩy, vẻ mặt hoảng sợ nhìn chăm chằm Diệp Phàm quát:
- Mày dám gia tộc tôi sẽ băm thây mày thành ngàn mảnh.
- Việc này đều quá muộn, tuy nhiên, anh hãy suy nghĩ lại, gia tộc anh có năng lực đấy không. Thân thủ của tôi, còn có các anh em của ta, thực lực của bọn họ thế nào anh cũng đã biết. Hủy gia tộc anh không phải tôi nói quá, chắc chắn có thể làm được. Đêm qua Hội Hắc La đã bị hủy, mất đi một cánh tay lớn của anh. Giải quyết gia tộc anh còn không dễ dàng. Cái Mạc Dã có muốn thử không?
Diệp Phàm nhếch mép cười nói.
Cái Mạc Dã cảm thấy thằng nhãi này đơn giản là một ác ma, nghe xong chìm vào suy nghĩ. Diệp Phàm cũng không ép y, chờ y suy nghĩ.
Ước chừng mười mấy phút sau. Tề Thiên và Lô Vĩ đều có chút không kiên nhẫn muốn ra tay, Cái Mạc Dã nói:
- Tôi nhận thua, người anh em của các cậu chính là yêu độc.
- Yêu độc?
Diệp Phàm tự nói một câu, nhìn Tề Thiên và Lô Vĩ một cái, tất cả đều lắc đầu, đánh giá chưa nói qua điều này.
- Ôi, phiền toái …
Một bên Baba Rudge đột nhiên giận dữ nói.
- Yêu độc là cái độc gì, không phải là không giải được chứ?
Hạ Hải Vĩ trầm ngâm hỏi.
- Lấy bao thuốc đi.
Diệp Phàm tức giận nói.
Tề Thiên lấy ra hộp xì gà Cu Ba, mấy người cùng hút. Cái Mạc Dã nuốt nước miệng, Diệp Phàm gật gật đầu, lão Hạ giúp hắn châm một điếu, mắng:
- Đồ tồi, đồ chó.
- Ông biết về yêu độc thì hãy nói.
Diệp Phàm nhìn Baba Rudge nói.
- Ở Thái Lan có truyền thuyết từ xưa, nói là ở tỉnh Bích Ba Vân có một khu gọi là phật Samoa, đó thuộc dòng họ Samoa. Dòng họ Samoa có yêu vương gọi là Kiệt Tây Bỉ Bang, không phải nam cũng không phải nữ, thật ra hiện nay chúng ta gọi là ái nam ái nữ.
Kiệt Tây Bỉ Bang nắm trong tay trên trăm vị nam tử. Sau này dân chúng phẫn nộ, dân chúng cầu phật thần đánh giá, dẫn đến thần phật nhìn rõ điều đó.
Cha của y một một chưởng chụp xuống dưới hình thành hồ tà ác Mông Địch Á, xung quanh hồ Mông Địch Á là núi cao, nơi nơi đều là cây đại thụ.
Yêu vương Kiệt Tây Bỉ Bang tuy nói đã chết nhưng thân hình anh ta hóa thành núi Vạn Độc núi Vạn Độc có một loại cây có độc tố đặc biệt. Loại độc này là nguyên liệu chế tạo ra loại mọi người gọi là yêu độc.
Yêu độc cũng chia ra cấp bậc, nghe nói lợi hại nhất có thể gây chết người vô hình…
Baba Rodge nói làm Diệp Phàm hiểu ra.
- Cái Mạc Dã, anh ấy là yêu độc cấp mấy?
Diệp Phàm chỉ vào Phương Viên hỏi.
- Xuân tràng độc!
Cái Mạc Dã nói
- Độc này ở trong người về sau người đàn ông sẽ mất tính năng đàn ông, những thứ khác không có nhiều ảnh hưởng lắm.
- Mẹ ông, vì sao lại muốn dùng độc này hại tôi.
Phương Viên vừa nghe nói, tức giận xông lên phía trước, tát tai vài cái, nâng chân lên đá mấy cái. Cái Mạc Dã toàn thân có lẽ đều xưng hết lên.
Diệp Phàm khoát tay áo, Hạ Hải Vĩ qua kéo Phương Viên nói:
- Người anh em, chữa bệnh quan trọng hơn, đá chết y cũng không giải quyết được vấn đề.
- Sao ông lại hạ độc anh ấy?
Diệp Phàm lạnh lùng hỏi, ánh mắt làm Baba Rudge đứng bên cạnh cũng phải rùng mình.
- Tôi thích y.
Cái Mạc Dã vừa nói ra mấy chữ này, lập tức kính mắt rơi xuống đất.
- Anh… anh thích cậu ta?
Chính là Hạ Hải Vĩ hơi khiếp sợ, chỉ vào Cái Mạc Dã lại chỉ vào Phương Viên, mồm miệng cũng có chút không được linh hoạt. Mà Baba đứng bên cạnh phiên dịch.
- Ừ,
Cái Mạc Dã nặng nề gật đầu.
Tất nhiên, mọi người ở đây đều hiểu, tất cả đều nhìn Phương Viên và Cái Mạc Dã một cách kỳ lạ.
- Mẹ nó, anh không phải là pê đê chứ?
Phương Viên đột nhiên nảy sinh ý đồ độc ác, xông lên phía trước két vài cái, Cái Mạc Dã đến quần lót cũng kéo xuống hết. Mọi người nhìn chằm chằm vào, quái lạ, dưới háng kia gậy gộc vẫn còn, hơn nữa không nhỏ.
- Anh là?
Lô Vĩ đột nhiên khoa chân múa tay, Cái Mạc Dã cúi đầu, tất nhiên là cam chịu.
- Cái Mạc Dã hóa ra là người đồng tính luyến ái.
Baba Rudge thở dài nhìn Cái Mạc Dã nói.
- Ừ, tôi thích đàn ông, chính là người kia, tôi rất thích. Tôi không có ý khác, chỉ là thích anh ta. Ai biết anh lợi hại như vậy. Tôi dùng yêu độc Samoa Địch Khắc Ma Đinh. Chính là muốn anh ta mất đi công năng nam tính, theo tôi.
Cái Mạc Dã nói xong, đám người Diệp Phàm hoàn toàn ngã.
Phương Viên đỏ mặt, thật muốn đào hầm chui xuống.
- Ha ha …
Cuối cùng không nhịn được trong phòng vang lên tiếng cười, đến nỗi đèn treo cũng dường như muốn rơi xuống.