Mục lục
Quan Thuật - tác giả Cẩu Bào Tử (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ha ha, hình như cũng có lý.

Diệp Phàm cười nói.

10 giờ sáng ngày hôm sau, Chu Gia Sinh vào văn phòng Diệp Phàm.

- Trợ lý Diệp, công việc khảo sát huyện Lăng Hà đã chấm dứt, bước tiếp theo là bước vào giai đoạn quy hoạch trung tâm mới. Đối với vấn đề quy hoạch, trợ lý Diệp có dặn dò gì không?

Thái độ của Chu Gia Sinh hình như thay đổi tích cực.

- Việc xây dựng thành phố chuẩn bị thế nào rồi?

Diệp Phàm hỏi.

- Vấn đề xây dựng thành phố đã được trợ lý Diệp quyết định trong hội nghị thường vụ. Vấn đề quan trọng chính là điều động ai tham gia.

Mà trong đó liên quan đến rất nhiều ngành. Ví dụ như công an, xây dựng, đất đai, di dời tái định cư.

Liên quan đến rất nhiều ngành. Trước mắt tôi lo lắng mấy vấn đề này. Có lẽ một thời gian ngắn nữa mới xây dựng xong.

Việc này vội không được, hơn nữa một khi quy hoạch xong lại liên quan đến các ủy viên.

Khi quy hoạch lo lắng vấn đề này. Ví dụ như sắp xếp các anh, chắc chắn có người chịu thiệt.

Chịu chút mệt mỏi thì không sao, chỉ sợ các đồng chí trong lòng có cố ý, làm giảm hiệu quả công việc.

Cho nên, việc này nhất định phải cân bằng.

Chu Gia Sinh lại đưa ra lý do muốn kéo dài thời gian di dời.

- Bố trí ban ngành quy hoạch thành phố, không cần lo lắng các vị ủy viên. Nếu vị ủy viên nào vì vấn đề phân công công tác làm cho ngành họ sắp xếp ở khu vực nào đó, phá hủy để di dời trung tâm mới.

Quy hoạch là khu vực phụ vụ vẫn phải quy hoạch là khu vực phục vụ. Anh phải phân rõ, nếu cứ lo lắng như vậy, chúng ta còn muốn làm việc không?

Còn trong lòng các ủy viên có bất bình, việc này, cho dù anh cố gắng cũng không thể làm công bằng hoàn toàn. Đối mặt với tình huống này tạm thời không cần lo lắng.

Các ủy viên cũng là vì phục vụ xây dựng trung tâm mới. Tin rằng, mặc dù là một vị đồng chí được phân công đến khu vực phức tạp một chút, nhưng có thể hiểu được đại cục.

Tôi tin tưởng tố chất của các ủy viên.

Diệp Phàm nói.

- Việc này, quy hoạch trung tâm mới là việc lớn, qua loa không được. Tôi không dám cam đoan sử dụng thời gian dài để hoàn thành việc này.

Chỉ sợ quýnh lên lại xảy ra vấn đề, đến lúc đó, trách nhiệm này tôi cũng không dậy nổi. Hơn nữa, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh ra một quyết định lớn như vậy, chúng ta cũng phải thận trọng hoàn thành.

Nếu vì thế mà làm nhiễu loạn, đó là không có trách nhiệm đối với quyết định của Tỉnh ủy.

Chu Gia Sinh thầm phản bác lại Diệp Phàm muốn làm nhanh.

- Hôm nay tôi cũng không dông dài với anh nhiều lắm. đồng chí Chu Gia Sinh, tiến độ phải đẩy nhanh hơn, hơn nữa, điều kiện tiên quyết là phải đảm bảo chất lượng. Nếu như nói di dời một trung tâm cần năm năm mới có thể hoàn thành thì chúng ta thật đúng là không có trách nhiệm đối với quyết định của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh.

Diệp Phàm lạnh lùng nói

- Việc này, trợ lý Diệp, có phải là quá mức nóng nảy đi? Tôi thật sự không dám đồng ý với quan điểm của anh.

Chu Gia Sinh cũng mạnh mẽ lên

- Công việc cụ thể tất nhiên là Ủy ban nhân dân địa khu đang làm, có một số việc, nói thì dễ nhưng làm rất khó.

Ví dụ như, phối hợp các ngành là một việc khó. Còn có các ngành sắp xếp ở đâu cũng cần trưng cầu ý kiến bọn họ.

Nếu đều là Ủy ban nhân dân cứng rắn quyêt định, trong lòng các đồng chí nhất định không thoải mái. Vừa làm việc vừa có thể quan tâm đến người khác, tại sao chúng ta không làm?

Nếu mọi chuyện đều lấy nhiệm vụ và mệnh lệnh sắp xếp xuống, tôi sợ cuối cùng kết quả sẽ ngược lại.

Chỉ sợ các đồng chí giáp mặt khó nói, sau lưng lại khác.



Chu Gia Sinh nói.

- Đồng chí Chu Gia Sinh, lý do của anh thật đúng là không ít. Bàn nhiều như vậy chính là vì làm cho chuyện di dời không thể tăng tốc có phải không? Tôi không hiểu trong lòng anh nghĩ như thế nào, anh căn bản là đi ngược lại quyết định của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh.

Diệp Phàm hừ nói.

- Tôi đây muốn bảo đảm chất lượng, lại tôn trọng quyết định của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh.

Chu Gia Sinh cứng rắn lên.

- Tốt lắm, không cần nói nhiều. Lần di dời này tôi nói, phải tăng tốc và đảm bảo chất lương. Anh là người làm việc thực té, Ủy ban nhân dân phải nghe theo sự sắp xếp của Địa ủy. Anh phải phân rõ việc này.

Diệp Phàm vẻ mặt nghiêm túc khoát tay áo.

- Việc này tôi biết, nhưng cũng không thể yêu cầu chúng tôi nhất định phải làm việc không thể làm, đây là ép buộc. trợ lý Diệp, nhất định phải yêu cầu Ủy ban nhân dân tăng tốc, Chu Gia Sinh tôi đành phải báo cáo với Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh tình hình.

Chu Gia Sinh bất cứ giá nào cứng rắn đến cùng.

Rầm một tiếng, bàn bị Diệp Phàm vỗ một chút hừ nói

- Thái độ của anh là thái độ gì? Nhưng…

Nói đến đây diệp phàm cố tình ngừng một chút, nhìn Chu Gia Sinh nói

- Nói đến báo cáo Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, tôi đang nghĩ đến một việc, cũng đang lo lắng không biết có nên báo cáo Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân không.

Có nên báo cáo Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh không đây là chuyện của trợ lý Diệp anh, không cần hỏi Chu Gia Sinh tôi. Nhưng cái bàn nước này là tài sản, không chịu nổi sức ép.

Chu Gia Sinh hừ nói.

- Anh xem cái này, có nên báo cáo Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh không, anh quyết định đi. Quyền chủ động tôi giao cho anh, nếu anh còn kiên trì cách nói vừa rồi, tôi sẽ tự quyết định.

Diệp Phàm lấy tài liệu trong ngăn kéo đẩy ra.

Chu Gia Sinh sửng sốt, có chút hồ nghĩ, nhưng vẫn cầm tài liệu lên xem, Lúc mới bắt đầu xem anh ta còn bình tĩnh.

Nhưng không lâu tay của Chu Gia Sinh bắt đầu run lên. Cuối cùng tay run mạnh mẽ.

Đây là vu tội, là Triệu Nhất Thác loạn cắn người, làm sao có việc như vậy. Người như thế, chính mình phạm tội không ngờ sau lại muốn đẩy trách nhiệm lên đầu người khác, muốn trút lên đầu tôi. Tôi tuyệt đối không đồng ý.

Rầm một cái, bàn bị Chu Gia Sinh vỗ một cái, mặt sầm lại đứng lên nói.

- Có phải sự thật hay không có thể xem xét có phải không? Khoa học kỹ thuật hiện đại phát triển, không cần nhiều thời gian là có thể biết. đồng chí Chu Gia Sinh, cứ như vậy để làm gì. Vừa lúc chuyên gia của Bộ Công an còn chưa đi, thử máu là có thể chứng minh sự trong sạch của anh.

Diệp Phàm nhìn chằm chằm Chu Gia Sinh.

- Giám định thân thích, dựa vào cái gì, tôi phản đối.

Chu Gia Sinh hừ nói, nhưng rõ ràng khí thế yêu đi không ít.

- Ha ha, còn có một nhân vật quan trọng thôi. Chính là vợ của đồng chí Triệu Nhất Thác Trương Mai Anh có phải không?

Hơn nữa, muốn điều tra nguyên nhân Triệu Nhất Thác làm như thế, phải ngược dòng thời gia. Nói về trình tự phá án, nếu Triệu Nhất Thác và Trương Mai Anh đều nói ra, anh cũng phải có nghĩa vụ cung cấp mẫu máu.

Đến lúc đó, không phải vấn đề anh muốn xét nghiệm hay không. Không xét nghiệm làm sao biết được ai nói dối có phải không?

Đương nhiên, chuyện này nói với anh cũng không có gì là việc lớn, chỉ có thể nói là tuổi trẻ, say rượu phóng đãng thôi.

Trách nhiệm của anh không lớn, mặc dù là báo cáo lên trên thì vấn đề cũng không lớn. Anh suy nghĩ một chút, có báo cáo lên trên không?

Diệp Phàm cười nhạt nói.

Mặt Chu Gia Sinh càng đen, đứng trước mặt Diệp Phàm sừng sờ một lúc.

- Cứ từ từ.

Diệp Phàm nhẹ nhàng đẩy hộp thuốc lá qua, nhìn Chu Gia Sinh, mở hộp thuốc lá.



Vài phút ngắn ngủi, gạt tàn trước mặt Chu Gia Sinh đã đầy, bởi vì, tất cả đều chỉ hút một hơi dài, khói thuốc dày đặc.

- Tôi về làm việc.

Chu Gia Sinh đột nhiên nói, nhưng khi xoay người bước chân có chút không xong, bắp đùi như nhũn ra.

- Ừ, trở về làm việc đi, làm cho tốt.

Diệp Phàm khích lệ.

Khi Chu Gia Sinh đi đến cửa, Diệp Phàm lại nói một câu

- Sau khi di dời trung tâm xong, tài liệu này tôi tặng cho anh. Hơn nữa, đến giờ, tài liệu này vẫn được giữ bí mật, chỉ có một đồng chí của Bộ công an và Bao Nghị biết.

- Cám ơn.

Chu Gia Sinh nói hai chữ thận trọng gật đầu, sau đó mở cửa đi.

Chu Gia Sinh biểu hiện tích cực, sáng sớm hôm sau đã thấy họp hội nghị Ủy ban nhân dân. Hơn nữa, các ngành liên quan đều đến tham gia.

Buổi chiều hôm đó, địa ủy Giang Hoa thành lập tổ, chuyên trách việc xây dựng di dời trung tâm.

Mà tổ trưởng chính là Diệp Phàm. Phó thường trực là Chu Gia Sinh, các Ủy viên đều là phó tổ trưởng.

Việc này xong Chu Gia Sinh mang tài liệu đến văn phòng Diệp Phàm báo cáo một việc. Sau đó nói

- Trợ lý Diệp, hiện giờ ủy viên địa ủy trống hai ghế, hiện còn lại 9 ủy viên, nếu không bao gồm hai chúng ta còn lại bảy đồng chí. Việc việc xây dựng khu trung tâm mới Lăng Hà có phải là phân chia thành bảy khu để phụ trách?

- Phân chia thành bảy thì trọng trách của các ủy viên quá nặng, từ thực tế mà nói, bọn họ thật sự không gánh vác nổi trách nhiệm này.

Tôi thấy như thế này, cứ phân ra 9 khu vực, rồi sau đó tiến hành đáng giá, khu vực cần nhiền kinh phí thì hai chúng ta giúp đỡ họ thì thế nào?

Cứ như vậy các đồng chí sẽ thấy cân bằng một ít.

Diệp Phàm nói.

- Nhưng hai ghế chống tỉnh vẫn tạm thời chưa phân công, vấn đề này rất lớn.

Cũng không thể không có chỉ huy, như vậy không có lợi cho việc tăng tốc. Chỉ sợ ảnh hưởng đến xây dựng trung tâm mới.

Hơn nữa, tất cả đều liên quan, một khi hai khu rối loạn, liền ảnh hưởng đến những khu khác.

Dù sao, chúng vẫn liên quan đến nhau mà không phải độc lập hoàn toàn. Toàn bộ là một chỉnh thế, không thể phân chia một cách rõ ràng.

Chu Gia Sinh nói.

- Tạm thời hai chúng ta phụ trách một chút, mà chuyện cụ thể thì phân công phó đến phụ trách. Đương nhiên, một khi có người được sắp xếp xuống thì giao quyền cho họ. Hơn nữa, tôi cũng sẽ báo cáo Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, yêu cầu nhanh chóng sắp xếp hai đồng chí xuống nhận công tác. Nếu không, người quá ít cũng không thỏa đáng.

Diệp Phàm nói.

- Vậy được, quyết định như vậy đi.

Chu Gia Sinh gật đầu nói, trong giọng hơi có vẻ cung kính.


- Ha ha, anh Diệp, Chu Gia Sinh bị anh hàng phục, khu Giang Hoa trên cơ bản đại cục đã định. Anh có thể an tâm quay về Tập đoàn Hoành Không.


Bao Nghị cười nói.


- Còn phải quan sát một chút, chỉ sợ có người vẻ ngoài như thế. Trên thực tế đang nghĩ làm thể nào để trở mình.


Có lẽ Chu Gia Sinh đang hoạt động để tìm cách giải quyêt chuyện Triệu Nhất Thác ít ảnh hưởng đến anh ta nhất.


Nếu Trưởng ban Bạch chắc chắn giúp anh ta, việc này hoạt động đến mức người ta chỉ là xử phạt nhỏ, có lẽ “hai lòng” của người ta lại nổi lên.


Nhưng tôi nghĩ tạm thời cứ bình tĩnh.


Diệp Phàm nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK