Diệp Phàm giơ tập tài liệu trong tay lên, vứt đánh xoạch xuống mặt bàn.
-Không thể nào, Anh Muội sẽ không ăn nói lung tung, không có khả năng đó.
Đàm Quang Huy khẽ lầm bầm.
"Rầm!" Cái bàn đột nhiên bị Diệp Phàm đập mạnh, hắn thi triển tối đa Hóa âm mê thuật của bản thân, nói:
-Đàm Quang Huy, cậu còn muốn xảo biện đến bao giờ. Hiện tại nhân chứng vật chứng đã đủ cả, vợ con đều đã chịu nhận. Nói những thứ đó đều là cậu mang từ bên ngoài về, mau thành thật khai ra, là ai đưa, còn nữa, người ta đưa cho cậu là có mục đích gì? Tập đoàn đồ đồng Hoành Đạt đã dành cho cậu bao nhiêu ưu đãi, mau cụ thể khai báo!
- Bọn họ đưa 30 triệu!
Đàm Quang Huy trong lúc chưa kịp phòng bị, nhất thời lỡ lời khai ra. Nhưng chỉ trong chớp mắt thằng nhãi này đã tỉnh bơ, lập tức sửa lại khẩu cung:
-Anh nói cái gì cơ, tôi không nghe rõ, tôi không hiểu?
-30 triệu, Tập đoàn đồ đồng Hoành Đạt đưa cho cậu 30 triệu ở đâu? Đàm Quang Huy, vừa rồi tất cả đều đã được ghi âm lại. Còn xảo biện, chống đối ắt sẽ bị nghiêm trị.
Tôi cho cậu thêm một cơ hội, nếu không chịu nắm bắt lấy, sẽ không có thêm lần nào nữa.
-Tôi chưa có nói gì cả?
Đàm Quang Huy mạnh miệng cãi cố.
-Phát lại băng ghi âm vừa rồi.
Diệp Phàm lệnh cho nhân viên công tác đứng bên cạnh, không lâu sau, băng ghi âm được phát ra, con số 30 triệu mà Đàm Quang Huy khai ra nghe rất rõ ràng, hoàn toàn không thể là sản phẩm qua chỉnh sửa được.
Thời khắc này, sắc mặt Đàm Quang Huy hoàn toàn tái nhợt. Y đã chịu cúi đầu, hai tiếng đồng hồ sau, qua cuộc liên kích oanh tạc liên tục mang tính thẩm vấn lấy cung của đám Diệp Phàm, Triệu Thiết Hải và An Kỳ, Đàm Quang Huy đã khai nhận toàn bộ quá trình cấu kết của đường dây các tập đoàn khai khoáng lớn.
Đàm Quang Huy, trên thực tế chính là một tay bảo kê đáng xấu hổ. Để bảo vệ lợi ích nhóm cho các tập đoàn khai khoáng, Đàm Quang Huy thậm chí đã sai thủ hạ đe dọa làm ầm ĩ với quần chúng nhận bồi thường, thậm chí, đánh cho tàn phế để doạ nạt người nông dân. Hơn nữa, Đàm Quang Huy còn là kẻ rất háo sắc, đã từng làm nhục mười mấy phụ nữ...
Sau đó từ Đàm Quang Huy lại truy ra hai đồng chí Trương Minh Sâm và Tôn Đạo Phong. Mà cái chết của Khang Phục Hưng chính là do Trương Minh Sâm sai người của Tập đoàn đồ đồng Hoành Đạt làm ra. Hơn nữa, Trương Minh Sâm và Tôn Đạo Phong hai người bọn họ đều có đến 10% cổ phần ở Tập đoàn đồ đồng Hoành Đạt.
Chỉ tính riêng số tiền ăn chia hoa hồng mỗi người đã nuốt gọn hơn 30 triệu. Mà theo lời khai của Đàm Quang Huy thì hai vị Phó Chủ tịch thành phốTrương Minh Sâm và Tôn Đạo Phong không chỉ có cổ phần ở Tập đoàn đồ đồng Hoành Đạt, mà tại một số tập đoàn khác như Tập đoàn đồ đồng Trung Thăng bọn họ đều có cổ phần trên danh nghĩa, hơn nữa, còn không phải là ít.
-Đồng chí An Kỳ, lập tức xác minh, xác minh xong cho bắt người ngay.
Lúc này, đồng chí Lý Long của Phòng giám sát Ủy ban Kỷ luật Trung ương nghiêm mặt lại ra lệnh. Hạ Hải Vĩ cũng dẫn theo hơn mười đồng chí thuộc Ủy ban Kỷ luật tỉnh đến Thanh Ngưu, gia nhập hàng ngũ tổ chức điều tra.
Sau khi vụ án tiến hành thêm các bước phá án và bắt giam, nội tình ngày một sáng tỏ. Không lâu sau đã có tin tốt, Lan Điền Trúc đã tỉnh lại. Cô đã nói cho Diệp Phàm bí mật thực sự.
Lúc ấy vì bảo vệ chứng cớ của quá trình điều tra mật, đồng chí Khang Phục Hưng đã xung phong nhận việc cầm chứng cớ giả.
Hơn nữa, còn cố ý để lộ ra ngoài. Do đó khiến ai nấy đều nghĩ rằng chứng cớ ở trong tay anh ấy. Thật ra đó là đồ giả còn chứng cứ thật chính xác là nằm trong tay Lan Điền Trúc.
Cầm trên tay bản tài liệu nhuốm đầy máu tươi của phóng viên Trương Quang Minh cũng như đồng chí Khang Phục Hưng, Diệp Phàm thấy đau xót đến tận tim gan.
Quá trình điều tra tiến triển thêm một bước, Công an thị xã Thanh Ngưu có đến một nửa bộ máy đều thối nát, đã từng nhận tiền của các chủ mỏ. Còn trong bộ máy Thị ủy và Ủy ban nhân dân thị xã Thanh Ngưu cũng có gần một phần ba số đồng chí nhúng chàm.
Do đó mới dung túng cho các chủ mỏ tùy ý làm bậy, tất cả đã trở thành ô dù cho chúng. Lợi ích của nông dân không được bảo đảm, còn vấn đề ô nhiễm thì lại càng không ai quan tâm.
Trương Quang Minh vì sao mà chết, chính là do anh ta phát hiện công ty đồ đồng Hoành Đạt đã dựng lên trong thung lũng một nhà máy luyện đồng bí mật với quy mô rất lớn.
Xưởng luyện đồng này lấy nước luyện đồng từ mạch nước ngầm, ô nhiễm cũng theo mạch nước ngầm chảy đi. Mà hậu quả tạo thành chính là hàng trăm dặm đất đai ở hạ du đều bị ô nhiễm.
Trước đây, một số nông dân phát hiện cây nông nghiệp trong vườn héo rũ, cá đang nuôi thì quay ra chết, mãi vẫn không tìm ra được nguyên nhân, tất cả đều là do Tập đoàn đồ đồng Hoành Đạt gây ra.
Trước tiên, Diệp Phàm dùng điện thoại báo cáo tình hình cho Phí Mãn Thiên. Vừa nghe báo cáo xong
Bí thư Phí vô cùng tức giận. Trước tiên chỉ thị cho Hạ Hải Vĩ phối hợp với Diệp Phàm, tiến hành thu lưới toàn diện, bắt hết những đối tượng cần thiết.
Cục Công an thành phố Hải Đông toàn bộ xuất kích, ngay cả trên tỉnh cũng phái mấy chục cảnh sát tới Hải Đông.
Tỉnh ủy chỉ thị cho sở Công an tỉnh, viện kiểm sát, Ủy ban Kỷ luật tỉnh hợp thành tổ điều tra liên hợp xuống phụ trách toàn bộ việc điều tra ở Hải Đông.
Khi Hạ Hải Vĩ mang người tới phòng làm việc của Diệp Phàm, vừa mới đi tới cửa, bên trong bỗng vang lên một tiếng súng đanh gọn.
Đám Diệp Phàm khẩn trương vọt vào trong mới phát hiện một khẩu súng lục đen sì bê bết máu đang nằm bên cạnh Trương Minh Sâm, còn Trương Minh Sâm, vị đồng chí uy phong vài thập niên qua ở Hải Đông, một cây cổ thụ đã mọc rễ ở địa phương Hải Đông, giờ phút này, đang ngồi đó với khuôn ngực đẫm máu. Lão ta nhìn Diệp Phàm trân trân, chỉ kịp thốt lên ba tiếng “Mày thắng rồi!”.
Sau đó đồng chí Trương Minh Sâm uất ức nhắm hai mắt lại. Trương Minh Sâm đã nhắm mắt xuôi tay, còn Tôn Đạo Phong đang họp thì bị mời đi. Y vẫn kêu gào muốn lên Tỉnh uỷ chống án.
Nhưng Diệp Phàm chỉ lạnh lùng gọn lỏn:
- Bắt giam anh là do Bí thư Phí của Tỉnh ủy đích thân ra chỉ thị, anh muốn tố tụng kiện cáo gì thì lên Trung ương nha.
Đạo Phong vừa nghe, lập tức mềm nhũn như con chi chi. Y tự động đưa hai tay ra chịu trói, bóng Tôn Đạo Phong dần khuất xa sau lối đi nhỏ của Ủy ban nhân dân thành phố, còn tất thảy cán bộ Ủy ban nhân dân thành phố đứng xem đều cảm nhận được thế nào là “Mặt trời xuống núi”.
Suốt mấy ngày, Phạm Viễn nhân vật số một Hải Đông vẫn giữ thái độ trầm mặc. Cũng không ra mặt, không tuyên bố bất kì tin tức gì. Y cứ chìm trong lo âu về hình thức xử lý của tổ chức dành cho bản thân.
Về phần Ủy ban nhân dân thành phố và Công an thị xã Thanh Ngưu thì gần như bị người của Ủy ban Kỷ luật tỉnh thanh lọc gần hết.
Gần hai phần mười các vị trí trong tổ chức ban bệ bị bỏ trống. Chủ khu mỏ cũng bị bắt đến gần mười người, phút chốc tin tức đã lan đi, khiến cho một số người vô cùng hoảng hốt.
Ngày 15 tháng 6
Quyết định xử lý của Tỉnh uỷ đã xuống đến nơi.
Đoàn công tác Tỉnh ủy do phó Bí thư Tề Chấn Đào dẫn đầu đã tới Hải Đông, chín giờ sáng cùng ngày, hội trường Thành ủy Hải Đông không còn chỗ trống.
Toàn bộ cán bộ cấp Cục trở lên đều đã đến đông đủ, đây là thời khắc rất trọng đại, nhỡ mồm chứ có đồng chí nào chết cha cũng không được vắng mặt.
Trên bục chủ tịch hội nghị, Tề Chấn Đào vẻ mặt uy nghiêm chính vị ngồi xem. Bên cạnh là các đồng chí thuộc Ủy ban Kỷ luật tỉnh và uỷ viên Đảng ủy Công an tỉnh, các đồng chí cấp phó các phòng ban thuộc Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cũng đã có mặt.
Hạ Hải Vĩ cũng thay mặt cho Uỷ ban kỷ luật tỉnh ngồi ghế chủ trì.
Còn Diệp Phàm và Phạm Viễn, hai lãnh đạo đứng đầu của Hải Đông cũng chen chúc ngồi ở cuối hàng ghế chủ tịch.
Các uỷ viên thường vụ Thành ủy Hải Đông cũng được xếp ngồi ở hàng ghế đầu. Tuy nhiên, đã thiếu mất hai đồng chí, chính là Tôn Đạo Phong và Trương Minh Sâm.
Còn một anh Phó chủ tịch cùng hội với hai người này là Đinh Nghĩa Minh giờ này đang hoang mang như chó của nhà có tang, nhấp nha nhấp nhổm ngồi ở hàng ghế thứ 3.
Thằng nhãi này đầu cũng không dám ngẩng, mấy ngày qua, Đinh Nghĩa Minh bị dày vò trong lòng tuyệt đối không ít hơn so với Phạm Viễn là bao.
Anh bạn tốt Tằng Tuấn Tài một ngày ít nhất cũng nghe được Đinh Nghĩa Minh thở dài đến mấy trăm bận. Thật ra đại án ở Hải Đông không liên quan nhiều đến Đinh Nghĩa Minh. Chỉ có điều, hai chỗ bấu víu vững chãi nhất của y là Trương Minh Sâm và Tôn Đạo Phong đều nhất loạt ngã xuống.
Y là thành viên cốt cán của phe phái, tự nhiên, Diệp Phàm khôi phục chức vụ xong nhất định sẽ đem trảm trước tiên.
E là dù không giáng chức, thì những ngày tháng yên ổn của y ở Ủy ban nhân dân thành phố cũng đã chấm hết.
Ngay cả Bí thư như Phạm Viễn trong chuyện này cũng nhúng chàm không ít. Tạm thời, chắc cũng không dám ngẩng đầu. Hải Đông này sắp nghênh đón "kỷ nguyên của Đồng chí Diệp Phàm” rồi.
Nhìn Tề Chấn Đào kia nghiêm nghị như sắt đá, những người thuộc phe Phạm Viễn như Cao Hoa, Thái Quý Quyền đều có chút lo sợ bất an. Luôn có cảm giác mông mình không phải đặt lên ghế mà là đang ngồi trên một ngọn núi lửa không biết khi nào sẽ phun trào.
Bọn họ, đều đang chờ Tỉnh ủy xử lý.
Đúng lúc này, có vị đồng chí chen chúc lên bục chủ tịch ghé sát tai Tề Chấn Đào nói vài câu.
Tề Chấn Đào gật gật đầu, cười nói:
-Bí thư Hạ, phó chủ nhiệm Lý của văn phòng giám sát số 5 Ủy ban Kỷ luật Trung ương đã tới rồi, chúng ta mau ra nghênh đón.
Lý Long tuy chỉ là phó chủ nhiệm của văn phòng giám sát số 5 Ủy ban Kỷ luật Trung ương, một cán bộ cấp Phó giám đốc sở. Hội nghị hôm nay tại Hải Đông, hàng ghế chủ tịch không có chỗ cho ông ta.
Nhưng Lý Long lại thay mặt cho Ủy ban Kỷ luật Trung ương xuống đây, tiếng tăm rất vang dội. Hơn nữa, thái độ của Lý Long chính là thái độ của Ủy ban Kỷ luật Trung ương, thật ra chính là thay mặt phía Trung ương cho ý kiến xử lý sự việc lần này ở Hải Đông.
Hơn nữa, bị người có cấp bậc cỡ Lý Long trong Ủy ban Kỷ luật Trung ương xét xử đều là các quan to cấp tỉnh.
Dù là cán bộ có cấp bậc như Tề Chấn Đào cũng khá là sợ những người mà có thể tước được chiếc mũ ô sa trên đầu mình..
Cho nên, khi họ Lý đã đến, dù Tề Chấn Đào là phó Bí thư tỉnh uỷ cũng không dám chậm trễ, tự mình dẫn mọi người ngồi hàng ghế chủ tịch ra bên ngoài hội trường nghênh đón.
Lý Long thượng đài đúng theo thế “chúng tinh củng nguyệt”, an vị bên cạnh Tề Chấn Đào.
-Các đồng chí, chúng ta hoan nghênh chủ nhiệm Lý Long của Ủy ban Kỷ luật Trung ương xuống nói chuyện.
Tề Chấn Đào lên tiếng giới thiệu, nói xong liền tranh phần vỗ tay trước.
Lập tức, trong hội trường tiếng vỗ tay vang như sấm dậy.
Xong tiết mục vỗ tay, Lý Long vẻ mặt nghiêm túc hướng xuống tất cả các đồng chí trong hội trường. Hễ đồng chí nào khuất tất, bị ánh nhìn của Lý Long đảo qua, đều không khỏi cúi đầu.
-Các đồng chí, phải nói ra chuyện nay tôi thật sự rất đau lòng!
Lý Long vẻ mặt nhăn nhó, lại hướng đến toàn thể hội trường mà rằng:
-Các lãnh đạo ở Ủy ban Kỷ luật Trung ương sau khi biết chuyện này đã rất là phẫn nộ. Một phe cánh tổ chức do Trương Minh Sâm Tôn Đạo Phong hai người cầm đầu cùng một số đồng chí khác, bọn họ coi trời bằng vung đến độ nào đây?
Nói đến đây, Lý Long bỗng vỗ bàn cái thịch rồi tiếp:
-Có thể nói thế này, các lãnh đạo của Ủy ban Kỷ luật Trung ương đã tức giận thật rồi. Hải Đông này có còn là của Đảng của dân nữa hay không? Còn nhìn thấy mặt trời nữa hay không?
Có thể nói, Trương Minh Sâm một người tùy ý làm bậy làm bạ, trong lòng nhân dân Hải Đông, đặc biệt là những người bị hại đang rỉ máu!
Thanh Ngưu đã thành ra thể thống gì rồi? Tôi thật sự không rõ với các thành viên Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố như vậy, Thành ủy Hải Đông đã chọn lựa nhân tài kiểu gì.
Một thành phố như vậy sao có thể mở mặt với bàn dân thiên hạ, còn báo cáo lên tỉnh cái gì mà"Mô hình cải cách", một thành phố như thế mà cũng được coi là kiểu mẫu hay sao, vậy ở đâu mà không có thành phố kiểu mẫu chứ?