Hơn nữa, bên trong dường như không chỉ có một loại hạt sắt, có lẽ còn có kim loại hoặc vật liệu gì khác trộn lẫn với nhau.
Sự phối hợp vật liệu này cũng là một loại bí thuật sao? Hơn nữa, trụ sở của môn phái Đường thủ đạo cũng ở phía trên sườn núi một chút.
Khí hậu ở đó lạnh hơn chỗ các môn phái khác một chút. Hơn nữa, giữa sườn núi còn có một hồ nước có một lớp băng mỏng.
Mà gỗ Tuyết Nham là một loại cây trồng trong chậu, đừng cho rằng nó giống như những chậu hoa bình thường chúng ta thấy.
Vậy thì quá bình thường rồi. Loại chậu đặc chế này giống như là được tạc ra từ tảng đá, to như 1 chiếc xe tải 6 bánh, phía dưới nếu được trang bị bánh xe thì còn có thể đẩy nó đi được.
Nhưng cẫy Tuyết Nham ở bên trong cũng không phải là to quá, giống như là chén nhỏ mà miệng thì to, cũng chỉ cao gần 2m, còn không đến 3m.
Nhìn rất tương phản với một cái chậu to như vậy. Hơn nữa, cây gỗ Tuyết Nham cũng không phải là toàn bộ gốc cây đều có thể sử dụng.
Bọn họ chỉ chọn sử dụng phần gỗ ở phần giữa thân cây. Một thân cây to cũng chỉ có phần gỗ bằng ba ngón tay ở giữa thân cây là có thể dùng.
Còn lại chính là đồ bỏ đi. Hơn nữa, chu kỳ lớn của cây rất dài. Một cây gỗ Tuyết Nham phải mất ít nhất là 30 năm để trưởng thành.
Cho nên, gỗ Tuyết Nham lại càng quý. Ngay cả đệ tử trong phái muốn có cũng rất khó. Nghe nói chỉ có nhân vật cấp trưởng lão mới có thể được giao cho một ít.
Bởi vì tác dụng của gỗ Tuyết Nham rất lớn, là bảo bối chế tạo binh khí, nghe nói còn có tác dụng khác, điều này tôi không rõ lắm. Tiêu Dương Thiên nói.
- Tiêu trưởng lão có thể thuận lợi phát hiện ra gỗ Tuyết Nham. Vậy có thể cho thấy nơi giấu gỗ Tuyết Nham cũng không phải bí mật lắm đúng không? Bao Nghị hỏi.
- Không hẳn. Lúc đó là do ta may mắn. Hình như là đúng lúc môn phải bọn họ muốn dùng một cây gỗ Tuyết Nham để chế tạo thứ gì đó.
Cho nên mới chuyển ra ngoài. Mà trong quá trình vận chuyển ta may mắn phát hiện được. Cho nên ta vừa lấy được liền chạy luôn.
Còn trên thực tế thì loại gỗ này được trồng ở đâu ta cũng không rõ lắm. Ta đã nói với các vị hết rồi, đến lúc đó đừng trách ta là nói dối thì không hay. Tiêu Dương Thiên nói.
- Việc tìm kiếm này càng lúc càng khó rồi. Hồng Tà gãi đầu buồn bực.
- Trụ sở của phái Đường thủ đạo rốt cuộc là rộng bao nhiêu?
Diệp Phàm hỏi.
- Cụ thể là bao nhiêu thì ta không rõ, bởi vì tôi cũng không biết rõ ví dụ như là chỗ này có phải là Đường thủ đạo hay không. Nhưng theo như hôm đó tôi đi vào thì diện tích không hề nhỏ. Ít cũng phải 7,8 dặm. Tiêu Dương Thiên nói.
- Trên thực tế có thể còn rộng hơn. Diện tích như vậy đã là không nhỏ rồi. Phải tìm được gỗ Tuyết Nham được canh phòng cẩn mật ở trong phạm vi rộng như vậy, đúng là chuyện không dễ dàng. Diệp Phàm cũng cau mày.
Lúc này, điện thoại của Diệp Phàm kêu.
Nhìn Bao Nghị một cái, Bao Nghị đi ra ngoài. Không lâu sau đưa đến một người đàn ông diện mạo thô cục. Người này chính là trưởng nhóm của Tổ A ở Nhật Bản, biệt danh là "Hồng Trư".
Còn về diện mạo này nhất định là do loại nước thuốc biến đổi sắc mặt và thu nhỏ cơ thể tạo thành.
Diệp lão đại bây giờ đã sắp luyện thành thục Thiên huyễn trừu cốt công. Cho nên, dù không cần nước thuốc vẫn có thể biến thành khuôn mặt khác.
Nhưng loại bí thuật này rất khó luyện. Hơn nữa, bởi vì cơ thể cần phải biến hình trong thời gian dài mà nội khí vẫn duy trì.
Cho nên, chỉ có người có 9 đan điền như Diệp lão đại mới phù hợp để sử dụng công phu này.
Đương nhiên là thu nhỏ xương cốt thì cao thủ tiên thiên có thể sử dụng, nhưng hiệu quả khác nhau mà thôi.
- Nói xem ông biết gì về môn phái Đường thủ đạo, nói lại đi. Diệp Phàm hỏi.
- Nhân viên của Đường thủ đạo rất đông, là một trong số ít nhũng môn phái có nhiều nhân viên của Nhật Bản. Chủ yếu là sản nghiệp của Đường thủ đạo ở rất nhiều nơi trên thế giới.
Hơn nữa, sản nghiệp của bọn họ còn có liên quan đến công nghiệp giải trí. Mà mọi người đều biết là công nghiệp giải trí là một sản nghiệp có lời rất lớn. Đặc tính của sản nghiệp này cũng cần có người có thân thủ nhất định trông giữ.
Nếu không sẽ bị bọn côn đồ nơi đố quấy nhiễu thì còn ra ra sao nữa. Cho nên cao thủ của Đường thủ đạo ở các nơi có không ít.
Hơn nữa, những đệ tử đó hàng năm đều có một đợt huấn luyện nhân viên ở phái trong vòng nửa tháng. Mấy năm lại đây, họ đã hình thành một quá trình huấn luyện nhân viên rất chuẩn mực.
Nhưng đôi khi thiếu nhân viên họ cũng tạm thời dùng tiền thuê người để làm nhiệm vụ.
Đương nhiên tuy rằng nhân viên của Đường thủ đạo rất đông, nhưng đệ tử chính thức cũng không hơn 200 người.
Mà tất cả đều là những tên chỉ biết đánh đấm bình thường, còn những cao thủ trong hàng đệ tử chính thức cũng không có nhiều, đại đa số đều là những đệ tử ở giai đoạn 2 và xấp xỉ giai đoạn 3.
Còn những đệ tử ở giai đoạn 5 trở lên thì có lẽ chỉ 30, 40 người. Hồng Trư nói.
- Nhân viên cũng không ít, toàn bộ những nhần viên này đều là những đệ tử giai đoạn 5 trở lên. Không ngờ là thực lực của Đường thủ đạo lại mạnh như vậy. Diệp Phàm nói.
Phải biết rằng tổ A là của quốc gia mà mới mời được mấy chục cao thủ như vậy. Không ngờ được là một Đường thủ đạo của Nhật Bản lại có nhiều đệ tử trung tầng như vậy.
- Bọn họ có nhiều cao thủ như vậy là do bọn họ có tiền. Theo chúng tôi tính sơ qua thì tổng cộng tài sản của phái Đường thủ đạo không dưới 20 tỷ.
Đương nhiên chỉ là Nhân Dân Tệ. Bởi vì có tiền cho nên họ có thể chi nhiều tiền để tìm nhiều đệ tử hơn.
Hơn nữa cũng có tiền để đào tạo bọn họ. Phải biết rằng để đào tạo được một người lên đến cao thủ giai đoạn 5 mất bao nhiêu tiền.
Không có tiền thì ai đồng ý gia nhập và môn phái của các ngươi? Còn về cao thủ tiên thiên, chưởng môn Thôn Dã Nhị Điền chính là một cao thủ tiên thiên sơ kỳ.
Đại trưởng lão Tiếu Mộc Nhất Lãng đã đạt tới cảnh giới tiên thiên đại viên mãn. Như vậy còn chưa phải đáng sợ, đáng sợ là nghe nói là ở phía trên chưởng môn của Đường thủ đạo còn có một Ủy ban quản lý, gọi là Tuyết Mộc Hộ Pháp hội.
Đương nhiên cái tên là này bây giờ gọi, trước kia gọi là gì thì tôi không rõ lắm. Trước kia tôi không hiểu lắm tại sao lại gọi cái tên này. Bây giờ sau khi nghe Tiêu trưởng lão nói tôi nghĩ, hội Tuyết Mộc Hộ Pháp này có phải là đội ngũ chuyên môn bảo vệ gỗ Tuyết Nham của phái.
Nghe nói ngay cả chưởng môn muốn chuyển gỗ Tuyết Nham cũng cần có sự đồng ý của tứ đại hộ pháp trong hội Tuyết Mộc Hộ Pháp mới được. Hồng Trư nói.
- Nói như vậy thì bốn đại hộ pháp ở trong Tuyết Mộc Hộ Pháp mới là cao thủ chân chính trong phái. Hơn nữa, hơn nữa ít nhất cũng có hai cao thủ tiên thiên đại viên mãn đúng không?
Diệp Phàm hỏi, trong lòng hơi lạnh, nếu như đúng như vậy thì vài người thế này không thể làm gì được.
- Bốn đại hộ pháp này tên là Thốn Đinh, Quyền Mang, Dã Quả, Thái Tâm. Bốn người họ là tổ chức bí mật nhất ở trong môn phái.
Nghe nói là nghìn năm nay tổ chức này đều không thay đổi, bất kể là thời đại nào cũng là bốn người này.
Bốn người không chỉ có năng lực mạnh mẽ, nghe nói bốn người còn luyện được một thuật vô cùng đáng sợ.
Có lẽ đánh sợ nhất chính là thuật phối hợp tấn công. Có lẽ bọn họ mỗi người chỉ có năng lực tiên thiên đại viên mãn, nhưng nếu bốn người cùng đánh thì có thể hàng phục được cao thủ bán niệm khí.
Bốn đại hộ pháp này hàng ngàn năm nay vẫn bảo vệ cho phái. Đương nhiên chỉ là nghe sao nói vậy, cũng không thể nói được là những người này có thể sống hơn 1000 năm. Hồng Trư nói.
- Nếu trong 4 người đó có cao thủ bán niệm khí thì chẳng phải là có thể đánh lại được cường giả niệm khí giai đoạn đầu sao. Tiêu Sắt Nhất nhìn Diệp Phàm một cái.
- Dự đoán là như vậy. Diệp Phàm gật gật đầu.
- Bốn đại hộ pháp này có đặc điểm gì? Bao Nghị không nhịn được hỏi.
- Thốn Đinh giỏi về kiếm đạo, hắn là từ không thủ đạo và ngộ ra phương pháp dùng kiếm, còn Quyền Mang và Quyền Phong thì vô cùng mạnh.
Một cặp thiết quyền có thể so với binh khí bằng thép. Dã Quả thì nghe nói là một người phụ nữ, có sở trường là sử dụng ám khí, có lẽ chính là do gỗ Tuyết Nham chế thành. Còn Thái Tâm là đàn ông, đối với việc vận khí, đã sử dụng tới mức lô hỏa thần thanh rồi.
Hắn giỏi về việc sử dụng khí của trời đất cho mình. Chẳng hạn như, dùng chưởng lực để tạo ra calo đẩy xe đi.
Đương nhiên, tất cả những điều này tôi cũng chỉ nghe từ nhiều năm rồi. Còn về thực tế thì tôi chưa được chứng minh.
Chỉ với thân thủ thấp bé của tôi, nếu như thật sự gặp 4 người này thì bây giờ tôi sẽ không đứng đây nói chuyện với mọi người rồi. Hồng Trư nói.
- Ha ha, ông cũng không nên khiêm tốn quá. Không sao, chuyện ở đây nếu như có thể thành công tốt đẹp, công lực của ông có thể tăng thêm một phần thì không là vấn đề gì lớn. Diệp Phàm lại đang hứa hẹn.
Bởi vì Diệp Phàm phát hiện ra Hồng Trư đã muốn có được thân thủ giai đoạn 6. Cho hắn đến tận giai đoạn 7 có là vấn đề gì đâu.
Nhưng đối với Hồng Trư thì đương nhiên là chuyện vui cực lớn.
Được thăng chức trong tổ A, phải nâng cao bản lĩnh là quan trọng nhất. Đây là một lệnh khiến cho rất nhiều đội viên Tổ A đều khó mà vượt qua được.
Nhưng đó cũng là chỉ tiêu quan trọng và cứng nhắc nhất của Tổ A. Đối với các đội viên trong tổ mà nói thì hoàn cảnh làm việc của họ đều tương đối nguy hiểm.
Cho nên, công lực cao thì hy vọng sống sót càng cao. Nếu không mỗi ngày đều bị thương chỗ này chỗ kia thì xong rồi. Hơn nữa, nếu kẻ thù tìm tới thì càng rắc rối.
Tổ A là bí mật cao nhất của quốc gia, là cơ quan bảo vệ cho an toàn của quốc gia.
Cho nên Hồng Trư cung kính cúi người về phía Diệp Phàm. Mặc dù là thành viên của Tổ A, sự giúp đỡ này cũng là một mánh khóe của Diệp Phàm thôi.
Không thể cứ tỏ vẻ lãnh đạo để ra lệnh cho bọn họ, như vậy trong lòng họ sẽ không phục. Nhưng những người này, mỗi người đều là tinh anh của đất nước, mỗi người đều có 1 tính cách.
Giống như dùng cách này để làm cho họ khắc cốt ghi tâm, khiến cho họ làm việc cho Diệp Phàm mà cảm thấy vui vẻ.
- Tạ ơn tiên sinh, cả đời tôi cũng không quên. Hồng Trư cung kính nói.
- Đúng rồi, một môn phái lớn như Đường thủ đạo chắc là đối thủ cũng không ít? Diệp Phàm hỏi.
- Dĩ nhiên, chính vì gỗ Tuyết Nham mà ngàn năm nay những môn phái bị Đường thủ đạo tắm máu cũng không ít.
Cho nên cũng thường có người âm thầm tấn công đệ tử của Đường thủ đạo. Đường thủ đạo tuy rằng nhân lực đông
Nhưng cao thủ cũng không thể bảo vệ được nhiều đệ tử như vậy. Cho nên, mỗi năm Đường thủ đạo đều phải trả giá mười mấy sinh mạng mới có thể giữ được sản nghiệp lớn như vậy.
Nếu như đối đầu với môn phái lớn thì một lần mà mười mấy người bị chết cũng là chuyện bình thường. Hồng Trư nói. Đăng bởi: admin