Mục lục
Quan Thuật - tác giả Cẩu Bào Tử (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Kỷ niệm cánh quân Hoài Đông quán.

Trần Khôi nói.

- Cái gì chó má cánh quân Hoài Đông, tôi nghe nói qua Đông Dã, Đông Giang, Côn Lôn, lấy đâu ra cánh quân Hoài Đông? Đúng là đồ chó má mà.

Trần Nhiệt Hỏa vỗ bàn nói.

- Việc này tôi cũng không rõ ràng lắm, nếu không chúng ta điều tra. Trước giải phóng có nhiều cánh quân, tên tuổi cũng rất lộn xộn.

Nghe nói lúc mới bắt đầu quân giải phóng chỉ mấy nghìn người, sau đó không ngừng mở rộng, mỗi cánh quân đều đạt đến trên một triệu quân.

Tên gọi đơn vị cũng khá hỗn loạn.

Trần Khôi nói.

- Tôi thấy căn bản đây là mánh lới của Diệp Phàm. Cánh quân Hoài Đông gì đó, không có ảnh. Người này đang nói dối chúng ta, tôi thấy hắn cũng hơi quá mức. Chúng ta tuyệt đối không thể cúi đầu như vậy.

Đại công tử của nhà họ Trần – Trần Thượng Trung lạnh lùng hừ nói.

- Văn kiện này nếu trên đó có dấu của quân khu, còn có dấu của chính phủ, các cậu nói ăn bản và dấu này là giả sao?

Trần Nhiệt Hỏa bình tĩnh lại, nhặt văn bản lên nói.

- Không đến hai ngày có thể có nhiều dấu như vậy, nhất định là giả tạo. Diệp Phàm cũng không phải thiên thần, chỉ chạy nhiều ngành như vậy cũng có thể ngất. Huống chi văn bản này chắc chắn còn phải kiểm tra thực hư, cuối cùng còn phải phê duyệt, không có mấy tháng là không thể có.

Trần Thượng Trung hừ lạnh nói.

- Thượng Trung, con nói Diệp Phàm làm giả?

Trần Nhiệt Hỏa nhìn con trai một cái hỏi.

- Chắc chắn là giả.

Trần Thượng Trung khẩu khí chín phần chắc chắn.

- Hắn hẳn là không dám, đồ giả này nhất định sẽ điều tra ra. Giả mạo dấu của quân khu Bắc Kinh, lại còn dấu của Chính phủ, mũ của hắn còn chưa đủ. Diệp Phàm có thể ngồi đến vị trí ngày hôm nay, tuyệt đối không thể phạm một sai lầm ngớ ngẩn như vậy. Hơn nữa, hắn biết chúng ta có thể kiểm tra cũng không thể đưa lên tận cửa có phải không?

Trần Khôi lắc lắc đầu.

- Không giả anh đi làm thử xe, không chỉ nói hai ngày, dù là cho anh một tháng có thể làm thì Trần Thượng Trung tôi bội phục anh.

Trần Thượng Trung hiển nhiên mất hứng.

- Nghĩa Đông, con nói đi.

Trần Nhiệt Hỏa quay sang hỏi đứa con nhỏ

- Không phải là giả, Diệp Phàm không cần phải làm như vậy. Dù là nói dối thì đến tay tập đoàn Thủy Đông chúng ta cũng đến tay nhà nước, hắn không thể liều lĩnh như vậy.

Còn trong hai ngày có thể làm ra những thứ này, chắc chắn có thủ đoạn đặc biệt. Có lẽ cùng không thể làm rõ mọi chuyện.

Thông qua một ít đường ngang ngõ tắt hoàn thành việc này.

- Nếu không làm minh bạch thì trong hai ngày em cũng không thể làm được việc này.

Trần Thượng Trung nhìn em trai nói.

- Nếu người ta có năng lực đặc biệt?

Trần Nghĩa Đông cãi.

- Được rồi, dấu này chắc chắn không giả, Diệp Phàm sẽ không ngu ngốc như vậy. Các con có thể thấy được cái gì?

Trần Nhiệt Hỏa hỏi mấy đứa con.

- Người này năng lượng kinh người, mặc dù là đi đường ngang ngõ tắt cũng thật đáng sợ. Có thể trong hai ngày lo xong việc này, đây quả thực không phải chuyện người bình thường có thể làm được.

Trần Nghĩa Đông không ngờ vẻ mặt bội phục.

- Đường ngang ngõ tắt? đây chính là không dễ đi. Xem đây là dấu ở đâu, Quân khu Bắc Kinh, Ủy ban nhân dân Bắc Kinh. Đây là hai nơi nào?

Trần Thượng Trung châm chọc nói.

- Chủ tịch, đây có phải chứng tỏ quan hệ của Diệp Phàm và bộ đội rất tốt không? Mà bên Ủy ban Bắc Kinh thì dễ hiểu. Ngô Chính Phong tự thân xuất mã hoàn toàn có thể đóng dấu này. Nhưng bên phía bộ đội thì khá khó hiểu.



Trần Khôi nói.

- Có Kiều Hoành Sơn ở đó, dấu gì không thể lấy được.

Trần Nhiệt Hỏa hừ lạnh một tiếng.

- Kiều Hoành Sơn, khó trách.

Trần Khôi gật gật đầu nhìn Trần Đông liếc mắt một cái nói

- Việc này thật đúng là khó giải quyết.

Đối mặt với hai con dấu cực mạnh này, chúng ta phải đấu với một di sản văn hóa có lẽ khó khăn rất lớn.

Đây không phải là đi ngược lại quyết định của chính quyền sao. Đương nhiên cũng không phải không thể đi ngược lại, có chứng cứ có thể đi ngược lại.

Nhưng gần nhất chúng ta không thể dậy nổi, chúng ta không thể tiếp tục kéo dài.

Đối với Diệp Phàm thì không sao cả. Không thể kéo dài là chúng ta. Cho nên, phải nhanh chóng giải quyết việc này, muốn giải quyết, phải có quan hệ.

- Ôi, còn phải đi một chuyến.

Trần Nhiệt Hỏa gật đầu nói.

Buồi chiều tà, Trần Nhiệt Hỏa dẫn theo mấy người đến Tứ hợp viện.

- Một ngày đến một lần, ông chạy trốn như thế thì khó chịu, Tiểu Trần, chắc chắn vẫn là chuyện hôm qua đi?

Ngư lão mở mắt ra hỏi.

- Không có cách nào, còn phải đềm tìm ông già, tôi thật sự có chút sơn cùng thủy tận.

Trần Nhiệt Hỏa vẻ mặt chua xót.

- Việc này có thể làm cho ông lo đến mức như vậy. Diệp Phàm chẳng lẽ là người có khả năng đó?

Lão Ngư cũng hơi vẻ tức giận, cả người ngồi dậy.

Sau đó chỉ vào ghế nhỏ đối diện nói

- Ngồi xuống Tiểu Trần, từ từ nói. Tôi thật sự muốn xem “tiểu hầu tử” thật đúng là có thể ngất trời như thế nào? Thiên hạ này còn là thiên hạ thế hệ chúng tôi gây dựng nên.

- Hắn là công phu sư tử ngoạm… Cuối cùng có mánh lới…

Trần Nhiệt Hỏa lấy ra tài liệu liên quan.

- Muốn có tài liệu này đối với có người thì khó như lên trời, nhưng đối với Diệp Phàm mà nói cũng không khó làm được. Bởi vì hắn có thể làm được điều kiện.

Lão Ngư nhìn nhìn gật đầu nói.

- Lão Ngư, chẳng lẽ còn thật sự có cánh quân Hoài Đông?

Trần Nhiệt Hỏa khá nghi ngờ nói.

- Tôi cũng không rõ ràng lắm, cánh quân là kết quả của một thời kỳ đặc biệt. Năm 1927, khởi nghĩa Nam Xương bộ đội trú ở ngoài thành. Sau đó Hồng quân Trung Quốc cũng có vài chỗ, đội du kích cũng có cánh quân.

Thời kỳ kháng chiến chống Nhật, Đảng lãnh đạo du kích cũng gọi là cánh quân.

Chiến tranh giải phóng lúc đầu, hình thành 27 cánh quân dã chiến, với 6 lữ đoàn dã chiến. Cánh quân thường gồm ba sư đoàn hoặc lữ đoàn, thuộc quân dã chiến hoặc quân khu.

Lúc đó cũng khá hỗn loạn, cánh quân to nhỏ không ít. Nhưng, Diệp Phàm dùng mánh lới này, nhất định có cánh quân Hoài Đông.

Chẳng qua, chỉ là cánh quân có lẽ người không nhiều lắm, có thể là cấp sư, cũng có thể là cấp lữ đoàn thôi.

Nếu như hoàn toàn giả tạo, dấu của quân khu không thể đóng. Việc này quân khu Bắc Kinh chắc chắn đã kiểm tra.

Mà chính quyền Bắc Kinh cũng đã điều tra tài liệu, điểm này không cần phải nghi ngờ gì.

Ngư lão nói.

- Chẳng lẽ cứ để Diệp Phàm dùng mánh lới này đến ngoạm tập đoàn Thủy Đông của chúng ta?

Trần Nhiệt Hỏa hừ nói.

- Ông nói thật với tôi, khu đất của họ bán đấu giá có giá trị gì không?



Ngưu lão cũng không dễ lừa, nghiêm túc.

Trần Nhiệt Hỏa sửng sốt, mặt hơi đỏ lên nói

- Thực tế bán đấu giá thật khó tính, nhưng năm trước gần đó chính quyền có bán đấu giá ột khu đất. Nếu tham chiếu khu đất đó thì giá trị khối đất thường trú khu Giang Hoa ở Bắc Kinh không ít tiền.

- Giá trị bao nhiêu?

Ngư lão hỏi nhanh.

- Đại khái trên dưới ba trăm triệu, nhưng Diệp Phàm muốn năm triệu, đó là công phu sư tử ngoạm.

Chúng ta đã đồng ý bồi thường mười triệu cho tổn thất cho bọn hắn, đây là vượt quá tổn thất thực tế.

Chỉ tòa nhà kia thì đáng giá mấy đồng, dù đập hư hết xây một tòa khác cũng năm sáu triệu.

Mười triệu tuyệt đối là hơn. Nhưng hắn còn không chịu, lại dùng mánh lới khu di tích cánh quân, rõ ràng là muốn lừa bịp tống tiền chúng ta.

Thằng nhóc này đừng nhìn hắn trẻ tuổi, hạ thủ so với lang sói còn đáng sợ hơn.

Trần Nhiệt Hỏa nói.

- Các cậu đồng y cấp nhiều hay ít?

Ngư lão hỏi.

- Chúng tôi đồng ý ít hơn, chỉ một trăm triệu. Ngư lão cũng biết, đầu tư bảy trăm triệu, nếu dùng ba bốn trăm triệu để mua đất, thì xây dựng không còn mấy.

Trần Nhiệt Hỏa nói

- Hậu quả khá nghiêm trọng, chỉ sợ đến lúc đó tiền vốn không đủ làm cho dự án kéo dài, chúng tôi không thể kéo dài. Một năm lãi xuất ngân hàng đã mấy triệu, nếu vẫn kéo dài không sinh lợi thì tập đoàn chúng ta có khi phải đóng cửa.

Đây là liên quan đến sinh tử của tập đoàn chúng tôi.

- Việc này thật là các cậu đuối lý, nếu trước các cậu không làm như thế, Diệp Phàm cũng không nắm được nhược điểm, cũng không xảy ra những chuyện phía sau.

Hiện giờ đã rơi vào bẫy của hắn, các cậu muốn rút ra, nhổ ra cũng có chút phiền phức. Nếu Diệp Phàm cứ nắm việc này không thay, hi sinh để làm chuyện này, Ngô Chính Phong không phải là người thiện,

Nếu tiếp tục tra xuống Nghĩa Đông sẽ khá bị động. Lần này cậu gặp một đối thủ khó chơi, dù tôi cũng khá bội phục người trẻ tuổi này.

Khó trách tuổi còn trẻ có thể đi đến bước hôm nay. Tôi nghĩ, nhà họ Kiều hỗ trợ hắn không ít, nhưng tự tố chất bản thân hắn vượt qua thử thách mới là trụ cột.

Vốn chuyện này thật muốn hỏi đến, chúng ta hoàn toàn có thể tra lại văn bản này.

Tuy nói có mánh lới cánh quân Hoài Đông, nhưng thủ đoạn của Diệp Phàm cũng không quang minh chính đại, tra ra, chắc chắn cũng có thể làm ra một chút vấn đề.

Chẳng qua, chúng ta không thể làm như vậy, làm như vậy cũng không có gì tốt với cậu.

Bọn họ chẳng qua lấy thời gian ngắn, hoàn toàn có thể lấy việc đặc biệt để lừa dối có phải không?

Nhưng, hiện giờ các cậu muốn không đầu tư nữa còn kịp sao?

Ngư lão nói.

- Không thể rút lui, tên đã trên dây không thể không bắn đi. Nếu hiện giờ triệt, tổn thất của chúng tôi thảm hại hơn. Hơn nữa, Trần Nhiệt Hỏa tôi cũng không muốn làm con rùa rụt đầu như vậy. Đây không phải là phong cách của nhà họ Trần chúng tôi. Tin rằng Ngư lão cũng không muốn thấy việc như vậy xảy ra có phải không?

Trần Nhiệt Hỏa nói.

- Ôi, nếu cần thiết “phát”, vậy phải trao đổi với họ.

Ngư lão nói.


- Không thể nói, Diệp Phàm khẩu khí quá mạnh mẽ cứng rắn. Chúng ta không thể theo lời hắn, cho bọn hắn năm triệu chúng ta còn có lợi nhuận gì?


Trần Nhiệt Hỏa nói.


- Như vậy đi, lại thêm một chút, vì các cậu đuối lý. Khu đất này cậu nói giá trị ba triệu, có lẽ còn chưa đến mức cao nhất đi? Tiểu Trần, cậu thật đúng là cho rằng tôi mắt đã mờ có phải không?


Ngư lão đôi mắt không ngờ sắc bén nhìn chằm chằm Trần Nhiệt Hỏa nói


- Hơn nữa, có một số việc đối với cậu nói cũng nghiêm trọng có phải không?


- Việc này…


Trần Nhiệt Hỏa do dự.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK