Dương Chấn Đông tức giận nói với Cung Chí Quân.
- Đúng vậy, vừa rồi Bí thư Diệp đề nghị 2 người chúng ta gia nhập vào Ban Đệ trình. Cuộc họp Ban Bí thư tại chỗ 4 người thì đã có 3 người đồng ý rồi.
Còn đồng chí Chí Thăng vẫn muốn mở cuộc họp Đảng ủy thận trọng xem xét, còn nói sẽ tìm được nhân tài phù hợp cho việc này.
Xem ra đồng chí Chí Thăng còn có cách nghĩ khác đối với 2 người chúng ta. Có lẽ là cho rằng 2 người chúng ta không phải nhân tài, có nghĩa là lại phải phát hiện nhân tài trong số những đồng chí khác có phải không nào? Nếu quả thực là như vậy, chúng ta cũng phải đồng ý với cách nhìn của đồng chí Chí Thăng thôi có phải không nào?
Bằng không, hai người chúng ta ngồi vào vị trí đó mà không làm được việc thì ảnh hưởng gây ra sẽ không phải việc nhỏ.
Nếu như làm cho việc đệ trình thất bại thì hai người chúng ta mang tội lớn.
Bố đẻ của Cung Chí Quân chính là Cung Khai Hà, gã vừa nói vừa dùng hành động để thể hiện, gượng cười nói.
- Đúng, đúng, đúng, hai chúng ta coi như chẳng phải nhân tài gì mà. Việc này, đồng chí mới vào Ban Đảng ủy đồng chí Chí Thăng đây phải lo lắng rồi. Xem ra, chúng ta thực sự là quá bình thường đến ngay cả đồng chí bên ngoài mới vào cũng đã hiểu được ngay.
Dương Chấn Đông phối hợp nói, sắc mặt của Dương Chí Thăng càng ngày càng khó nhìn. Hai người này 1 xướng 1 hợp, mình không còn chỗ nào để chui nữa.
- Đồng chí Chí Quân, chắc là anh hiểu nhầm rồi, tôi tuyệt đối không có ý đó. Hai đồng chí, 1 vị là lãnh đạo Tập đoàn Hoành Không, 1 vị xuống từ Chính vụ viện. Tầm nhìn đều xa hơn Chí Thăng tôi rất nhiều.
Dương Chí Thăng nói, tạo cho người ta cảm thấy sự giả tạo.
- Nếu đồng chí Chí Thăng đã nêu ra rồi mà đảng ủy viên chúng ta đều ở đây cả. Thì tôi cứ hỏi luôn tại đây.
Diệp Phàm nói, liếc nhìn mấy vị Đảng ủy viên, hỏi.
- Đối với kiến nghị của tôi, các đồng chí có ý kiến gì thì cứ việc đưa ra, chúng ta cùng nhau thảo luận một lượt xem thế nào.
- Còn bàn bạc gì nữa, chúng tôi kiên quyết ủng hộ kiến nghị của Bí thứ Diệp. Đây là kiến nghị Bí thư Diệp đưa ra từ phương diện chiến lược của Tập đoàn Hoành Không.
Đồng chí Cung Chí Quân đến từ Chính vụ viện, thành viên Ban Đệ trình không thể thiếu anh ấy. Bởi vì kiểm tra khảo sát cuối cùng cho việc đệ trình là là do Chính vụ viện xuống quyết định.
Còn đồng chí Dương Chấn Đông là nhân vật số 2 của Tập đoàn Hoành Không, Ban Đệ trình sao lại có thể thiếu được anh ấy?
Cũng như đồng chí Dương Chí Thăng, ha ha, đã do tỉnh quyết định xuống tôi cũng chẳng cần phải dài dòng.
Ngũ Vân Lượng nói.
Dương Chí Thăng thiếu chút nữa thì chết đứng. Lời nói của Ngũ Vân Lượng như trọc vào điểm yếu, dường như Dương Chí Thăng ngươi chỉ là dựa vào tỉnh thì mới có thể trở thành thành viên của Ban Đệ trình chứ chẳng hề có bản lĩnh gì.
Đối với kiểu ngậm máu phun người của Ngũ Vân Lượng, Dương Chí Thăng không thể nào nhịn nổi, “hừ” nói:
- Tỉnh quyết định như thế là xuất phát từ đại cục. Nếu đồng chí nào có ý kiến thì có thể khiếu nại với tỉnh mà. Hà tất phải ở dưới nói những lời khó nghe như thế, lẽ nào tầm nhìn của lãnh đạo tỉnh uỷ cũng không bằng một vài đồng chí cấp dưới hay sao?
- Khiếu nại thì quá lãng phí thời gian, cũng không cần thiết. Chúng tôi hết sức tôn trọng quyết định của Tỉnh uỷ, Uỷ ban nhân dân tỉnh.
Đương nhiên, năng lực mỗi đồng chí như thế nào thì trong lòng mọi người đều tự biết mà. Đối với kiến nghị của Bí thư Diệp, Tào Nguyệt tôi giơ 2 tay tán thành.
Bây giờ Tào Nguyệt đang phụ trách công việc bên Việt Đông, không liên quan nhiều đến công việc ở bên này.
Những việc làm gần đây của Dương Chí Thăng đã khiến cho tuyệt đại đa số những đồng chí ở Tập đoàn Hoành Không đều không thích gã.
Tào Nguyệt cũng muốn thầm châm biếm năng lực chẳng ra gì của Dương Chí Thăng.
- Đúng đúng, chúng tôi đồng ý với kiến nghị của Bí thư Diệp.
Đồng chí Hậu Bân cũng gật đầu đồng ý ngay sau đó.
- Đồng chí Chí Thăng, anh vẫn chưa bày tỏ thái độ đấy. Cách nghĩ của anh là…?
Diệp Phàm liếc nhìn Dương Chí Thăng, tỏ thế ép người.
- Tôi vừa mới vào Ban Đảng uỷ của Tập đoàn, cũng không không quen lắm, về việc này tôi không phát biểu ý kiến. Tôi bỏ quyền!
Cuối cùng Dương Chí Thăng lựa chọn bỏ quyền, việc này thực ra là thầm phản đối ý kiến của Diệp Phàm.
- Bí thư Diệp, tổng cộng có 12 đảng uỷ viên tham gia hội nghị. Ngoại trừ đồng chí Dương Chí Thăng bỏ phiếu trống còn lại 11 đồng chí đều tán thành. Kết quả Hội nghị Đảng uỷ là phê chuẩn 2 đồng chí Dương Chấn Đông và Cung Nam Quân gia nhập vào Ban Đệ trình. Còn nói về việc của đồng chí Chí Thăng có cần Đảng uỷ phải biểu quyết một chút hay không?
Ngũ Vân Lượng vẻ mặt nghiêm túc nhắc lại một lượt.
- Đồng chí Vân Lượng, lời này không cần nói nữa. Đồng chí Chí Thăng là đồng chí được Tỉnh uỷ, Uỷ ban nhân dân tỉnh chỉ định đích danh gia nhập Ban Đệ trình. Chúng ta còn thảo luận cái gì chứ.
Vẻ mặt của Diệp Phàm tỏ ra nghiêm túc phê bình đồng chí Ngũ Vân Lượng.
- Rõ rồi, rõ rồi, dù sao thảo luận cũng vô dụng.
Ngũ Vân Lượng gật đầu nói.
Dương Chí Thăng mặt tối sầm không lên tiếng.
- Ha ha, trăm nghe không bằng một thấy. Hội nghị Đảng uỷ Tập đoàn Hoành Không tức thời tại đây tôi lần đầu tiên được thấy.
Đại hội dân chủ này rất thành công, các đồng chí đều đã tích cực phát biểu, cũng tích cực bày tỏ cách nghĩ của mình.
Không tồi, không tồi.
Triệu Hướng Vân nói, rõ ràng là tỏ thái độ đả kích Dương Chí Thăng. Việc này hôm nay tuy là đã xem như kết thúc, nhưng đã thầm chất chứa một ít “bom” có thể nổ bất cứ lúc nào.
- Ban lãnh đạo Tập đoàn Hoành Không thật là đoàn kết, tôi thấy các vị đều rất tấm phục khẩu phục sự chỉ huy của đồng chí Diệp Phàm. Hết sức đoàn kết, Ban Đảng uỷ mà hạt nhân là đồng chí Diệp Phàm tôi tin là việc đệ trình của chúng ta nhất định sẽ thành công. Chiếm Hữu Quang tôi tại đây chúc mừng trước một chút.
Chiêm Hữu Quang vừa nói xong, lập tức một chàng pháo tay vang lên.
Dương Chí Thăng cũng gượng nở nụ cười và vỗ tay theo. Khí phách của Diệp Phàm, mức độ lãnh đạo của Đảng uỷ khiến cho Dương Chí Thăng lúc này dâng lên một cuộc chiến tình cảm mãnh liệt, gã không tin Đảng uỷ không có điểm yếu nào.
Nhưng mặt khác Dương Chí Thăng cũng đồng thời có cảm giác bất đắc dĩ không thể đấu lại, hai cảm giác này đan xen với nhau, khiến cho tình cảm của đồng chí Dương Chí Thăng trở nên phức tạp.
- Thực ra, Ban lãnh đạo Tổ công tác có hạn chế về số lượng. nhưng thành viên của Tổ công tác lại có thể bố trí nhiều hơn một vài người có phải không nào?
Đảng uỷ viên Đảng uỷ Tập đoàn chúng ta đều có tư cách tham gia, hơn nữa, cũng cần phải tham gia có phải thế không nào?
Chỉ có như vậy mới có thể thể hiện được vai trò quan trọng của Đảng uỷ viên Đảng uỷ Tập đoàn Hoành Không. Hơn nữa, tất cả đảng uỷ viên đều được phân công phụ trách một công việc.
Tất cả đều nỗ lực làm việc vì Đại quy hoạch Hoành Không.
Diệp Phàm đột nhiên cười nói,
- Bí thư Chiếm, Chủ tịch tỉnh Triệu. Các anh thấy thế nào?
Hai đồng chí vẫn chưa phát biểu, Tào Nguyệt nói:
- Đúng, đúng, bây giờ tuy là phụ trách một khối công việc ở Việt Đông, nhưng tôi cũng là một thành viên của Tập đoàn Hoành Không.
- Ha ha, đồng chí Tào Nguyệt. Bây giờ ở Việt Đông, có lẽ cũng chẳng có liên quan gì với Đại quy hoạch Hoành Không nữa. Trừ phi cô muốn nhanh chóng trở về tổng bộ rồi sao?
Triệu Hướng Vân bên ngoài cố tỏ ra vui vẻ hỏi.
- Chủ tịch tỉnh Triệu, sao lại có thể nói là không liên quan gì chứ? Đại quy hoạch Hoành Không không hề có hạn chế về phạm vi và địa điểm, phàm là những nơi có Tập đoàn Hoành Không thì thuộc vào nội dung của Đại quy hoạch.
Tiền lãi chúng tôi kiếm được ở Việt Đông đều đưa về tổng bộ Hoành Không, có phải cũng là ủng hộ đề nghị của Tổng bộ hay không.
Nói cách khác, chính là ủng hộ sự thuận lợi thành công trong việc kiến thiết của Đại quy hoạch Hoành Không. Là một người Hoành Không, tôi cảm thấy tự hào.
Thời gian Bí thư Diệp đến chưa được 2 năm, nhưng mọi người ở Hoành Không đều thấy được sự thay đổi rất lớn.
Tất cả mọi người ở Hoành Không đều hết sức hy vọng.
Tào Nguyệt nói đầy tình cảm.
- Đúng vậy, là một người sinh ra và lớn lên ở Hoành Không. Tuy tôi đã lui về tuyến 2 rồi, nhưng Tập đoàn Hoành Không chưa từng được như bây giờ.
Từ mạnh đến yếu, thậm chí đứng bên bờ phá sản nhưng lại tái sinh thịnh vượng như ngày nay, hơn nữa tiền đồ trước mắt càng lớn.
Trong lòng tôi rất vui mừng, mọi thứ ở đây không thể tách rời khỏi vai trò lãnh đạo của Bí thư Diệp, Không có Bí thư Diệp thì chẳng có một Tập đoàn Hoành Không quật khởi của chúng tôi như bây giờ.
Lời của Hà Toàn Lý vừa dứt thì lập tức nhận được một tràng pháo tay.
- Ha ha, điều này chứng tỏ đồng chí Diệp Phàm làm việc rất tốt mà.
Bí thư Chiếm cười nói, Triệu Hướng Vân cũng chỉ có thể gượng nở nụ cười.
Khoảng 3 giờ 30 phút, đồng chí Phó Chủ tịch thường vụ An Bình Phong dẫn đầu đoàn tỉnh Điền Nam đã tới.
Tuy nhiên, đồng chí Trưởng ban Tổ chức Bạch Vạn Thăng đích thân xuống có chút nằm ngoài dự kiến của Diệp Phàm.
- Đồng chí Diệp Phàm, những việc đồng chí luôn đề nghị đối với Tỉnh uỷ, Uỷ ban nhân dân bây giờ quá nhiều. Chức cụ đồng chí kiêm nhiệm quá nhiều, yêu cầu từ chức Bí thư Địa uỷ, uỷ viên Địa khu Giang Hoa.
Tỉnh uỷ, Uỷ ban nhân dân cũng hết sức xem xét đến điểm này. Đã đồng ý đề nghị của đồng chí, hôm nay đến đây chúng tôi thông báo với đồng chí đến tham gia Hội nghị ở Địa khu Giang Hoa.
Đồng chí nói không có vấn đề gì, dù sao chúng cũng sẽ đến Tập đoàn Hoành Không. Cho nên chúng tôi sẽ trực tiếp tuyên bố quyết định miễn chức đối với đồng chí.
Còn đồng chí tiếp nhận vị trí của đồng chí chính là đồng chí Mộc Thành Chương. Và Tỉnh uỷ, Uỷ ban nhân dân tỉnh cũng chính thức tuyên bố Địa khu Giang Hoa nằm trong Đại quy hoạch Hoành Không.
Từ nay về sau, Địa khu Giang Hoa chính là Khu vực hành chính nằm trong sự quản lý của Tập đoàn Hoành Không.
Tỉnh uỷ, Uỷ ban nhân dân tỉnh Điền Nam đã thận trọng xem xét, quyết định giao Địa khu Giang Hoa cho đại diện quản lý là Tập đoàn Hoành Không.
Về quyền nhân sự, ngoài cán bộ liên quan đến cấp Sở ra thì việc điều động nhân sự cán bộ từ cấp phó Sở trở xuống tất cả đều do Tập đoàn Hoành Không phê chuẩn sau đó báo cáo chúng tôi là được.
Còn về triển khai Tỉnh uỷ, Uỷ ban nhân dân tỉnh Điền Nam không can thiệp. Trừ phi can thiệp đến những quyết định hoặc hành động đặc biệt quan trọng.
Sau khi hai bên hàn huyên, Bạch Vạn Thăng trịnh trọng tuyên bố.
Quyết định của tỉnh Điền Nam thật khiến cho tất cả các đồng chí bên tỉnh Thiên Vân tương đối kinh ngạc, ngoài một số cán bộ ở vị trí cấp sở như Bí thư Địa uỷ, Chỉ tịch Địa khu và vị trí số một của Hội nghị Hiệp thương Chính hiệp không trao cho Tập đoàn Hoành Không ra, còn lại tất cả quyền nhân sự của Địa khu đều đã giao cho Tập đoàn Hoành Không.
Sau này trong công việc, ngay cả những cán bộ cấp Phó sở trở xuống đều sẽ cảm thấy có sự nguy hiểm.
Bởi vì Tập đoàn Hoành Không có quyền quyết định vị trí của anh. Việc này đối với một cán bộ mà nói, sự nguy hiểm cho vị trí đương nhiên là lớn nhất.
Việc này không giống với tỉnh Thiên Vân giao thành phố Hạng Nam cho Tập đoàn Hoành Không đại diện quản lý, nhưng công tác nhân sự vẫn nằm trong tay tỉnh và thành uỷ thành phố Hạng Nam.