Trái lại, thân thể Chu Thủy Mạo còn tương đối khỏe mạnh, ngoại trừ đầu óc có chút không minh mẫn thôi.
- Đúng là kỳ lạ, chẳng lẽ thật sự là có tâm bệnh sao?
Kế Vĩnh Viễn sờ cằm nói.
- Hệ thần kinh là phức tạp nhất rồi, để tìm ra cái gốc của bệnh là khá khó, nhưng dùng một vài phương pháp cũng có thể tìm ra. Chẳng qua, tìm ra cũng không có tác dụng gì. Muốn làm cho ông ta khôi phục lại còn khó hơn trèo lên đăng yêu, mà tuổi tác lại lớn như vậy rồi. Các bộ phận trong cơ thể đều hỏng cả rồi.
Trương Hùng nói.
- Để tôi thử lại lần nữa xem sao.
Diệp Phàm nói, con dơi được sư phu tắm một lần nữa bị hắn ép đi ra ngoài chui vào Chu Thủy Mạo.
Trước mắt Diệp Phàm thấy rất nhiều hình ảnh mạch máu , con dơi giống như một máy camera từ từ đi phía trước.
Tuy nhiên, khi tiếp cận vị trí khu thần kinh trung ương của Chu Mạo Thủy hình như con dơi thấy gì đó nên ngừng lại.
Trong lòng Diệp Phàm sửng sốt, khống chế con dơi đứng yên tại chỗ. Sau đó quan sát, dường như phía trước có những mạch máu giống như hình dạng những chiếc lông mọc ở bên ngoài.
Nhìn ở bên ngoài, giống như bộ lông trên đầu sư tử.
Cái gì thế này? Trong lòng Diệp Phàm đánh dấu chấm hỏi.
Vì vậy, liền điều khiển con dơi tiến lại gần. Đột nhiên, bộ lông kia giống như con rắn đang co lại.
Trong trực giác của Diệp Phàm dường như có mối nguy hiểm lớn ở đây, hắn chuẩn bị kỹ càng. Quả nhiên, đột nhiên bộ lông lại giống như con rắn tấn công rất mạnh ở đây.
Con dơi muốn tránh, nhưng bộ lông kia quá nhanh, không ngờ chưa kịp tránh ra, đã bị nó quấn lấy rồi.
Hơn nữa, một nhánh to còn có hai nhánh nhỏ, hai nhánh còn có thêm 3 nhánh nhỏ nữa. Lần này, cũng không hiểu được là có bao nhiêu nhánh tóc tím quấn vào.
Có vẻ như con dơi bị hàng nghìn hàng vạn nhánh tóc quấn vào, Diệp Phàm khống chế muốn rút con dơi ra, giật vài cái không ngờ không ra được.
Hiện tượng này thật là kỳ lạ, bởi vì đó là não của Chu Mao Thủy. Là bộ phận dễ bị tổn thương nhất của hệ thần kinh trung ương. Diệp Phàm không dám làm mạnh tay, chỉ cần không khớp một chút là có thể mất mạng
Cứ như vậy, con dơi giằng co với những nhánh tóc tím.
Bộ lông kia giống như những con vi sinh vật ngày càng siết càng chặt lại, hắn cảm giác mình cũng không thở nổi.
- Làm sao vậy?
Kế Vĩnh Viễn thấy sắc mặt của Diệp Phàm trắng bệch, hơi thở dồn dập.
- Có vẻ như là khi luyện khí kinh mạch bị tắc rồi hả?
Trương Hùng cũng khẩn trương đứng dậy.
- Khẩn trương nghĩ biện pháp đi.
Kế Vĩnh Viễn nói.
- Không nghĩ ra được cách nào cả, nếu công lực mạnh hơn cả đại ca Diệp thì chúng ta không có khả năng đó.
Vẻ mặt Trương Hùng lo lắng.
Tuy nhiên, Diệp Phàm không nói gì, hai người chỉ có thể đứng bên cạnh trừng đôi mắt lên sốt ruột.
Đúng lúc này, trước mắt con rơi xuất hiện một vật. Nhìn qua giống như là đầu một con sâu róm.
Cái đầu là ba hình nón, mà trên đầu cũng mọc ra tám cái mắt. Miệng mở ra, lộ ra hàm răng bên trong.
Mà đám lông màu tím này chính là thứ được mọc ra từ vật đó.
Vật này há miệng cắn con dơi, Diệp Phàm nhìn thấy nóng nảy. Trong lúc vô ý không ngờ lại đem Ngư long thập bát biến thành ‘Ngư dược ưng phi’
Oạch... Không ngờ lại có thể tách ra được.
Quái trùng vừa nhìn thấy nóng nảy, dùng cọng lông của trường xà tấn công. Tuy nhiên, Diệp Phàm không dám dừng lại, điều khiển con dơi nhanh chóng đi ra bên ngoài.
Tuy nhiên, quái trùng đuổi đến rất nhanh.
Bộ phân chính của nó không di chuyển, chỉ là nhánh tóc tím co duỗi, như là phát tán những cành cây để đuổi theo. Tình huống này có điểm giống như là một giọt mực bị rơi vào giấy sinh tuyên.
Diệp Phàm không dám dừng lại, tóc tím đuổi tới phía bên ngoài trung khu thần kinh thì thu rụt trở lại, hình như là đã đến cuối rồi.
Diệp Phàm thở phào nhẹ nhõm, đi ra ngoài sau đó đem tình huống này nói một chút với hai vị kia .
- Rốt cuộc đó là cái quái gì vậy?
Vẻ mặt Kế Vĩnh Viễn khó hiểu.
- Không rõ lắm, chỉ biết là trong cả cái đầu toàn là quái trùng tóc tím . Nếu nó thường xuyên trú ngụ ở hệ thống thần kinh trung ương trong não của Chu Thủy Mạo. Phỏng chừng là nó ép lên thần kinh của Chu Thủy Mạo, do đó khiến cho thần khí của lão có chút thiếu minh mẫn.
Diệp Phàm nói.
- Ừ, não phát ra chỉ thị, thông qua hệ thống thần kinh trung ương, và thông qua các phần cụ thể của các dây thần kinh kết nối chính xác đến các vị trí, do đó điều khiển các hành động.
Trương Hùng nói,
- Chúng ta đem tình huống này đi hỏi chuyên gia tổ Khoa học Năng lượng một chút, bọn họ hiểu biết sâu rộng có thể biết đó là cái gì?
Diệp Phàm cũng cho là có lý, vì thế Trương Hùng gọi đện thoại cho các chuyện gia tổ Khoa học Năng lượng nói về tình huống này.
Chẳng bao lâu, bên kia có hồi âm lại, nói việc này rất có thể là độc của miền nam Điền Nam. Nếu như nó lớn lên giống như là sâu, phỏng chừng chính là trùng độc rồi.
- Trong truyền thuyết cách thức chế tạo độc điên, sẽ đem rất nhiều loại có kịch độc như rắn rết, bò cạp rồi bỏ vào trong một dụng cụ.
Khiến cho chúng tàn sát, ăn lẫn nhau, cuối cùng còn dư lại duy nhất độc trùng sống sót đó là độc điên. Có rất nhiều chủng loại độc điên, nhiều nhất là có độc rắn, độc chó , độc mèo ma, độc bò cạp, độc cóc, độc côn trùng, độc bay...
Hơn nữa, các chuyên gia dự đoán. Những đám lông màu tím này phụ thuộc vào một con mẹ. Bị khống chế bởi nó.
Trương Hùng nói.
- Có phải là người nuôi dưỡng độc mẹ không?
Kế Vĩnh Viễn hỏi.
- Đúng vậy, loại độc mẹ này cũng rất khó để nuôi dưỡng. Nếu như những con phụ thuộc đã bị tổn thương, tình trạng độc mẹ cũng không khác biệt là mấy. Nếu như chúng ta có thể diệt được những con phụ thuộc, thân thể con mẹ sẽ bị thương nặng, nghiêm trọng hơn là có thể nguy hiểm đến tính mạng.
Trương Hùng nói,
- Chuyện gia Tổ Khoa học Năng lượng Tọa Chuyên Cơ đang tới. Chắc buổi chiều sẽ tới nơi.
Hai giờ chiều, hai vị chuyên gia mang theo thiết bị đi tới.
Không lâu sau, bắt đầu quét nhìn kiểm tra.
- Nghe nói đã chụp CT cho Chu Thủy Mạo, làm sao lại không thấy hình ảnh ở đây?
Diệp Phàm hỏi.
- Ha hả, tuy nói chụp CT có thể nhìn thấy mọi thứ, tuy nhiên, vẫn không thể quét những loại đồ vật đặc biệt.
Bởi vì, cái này có tính ẩn náu. Trên người nó phản xạ lại sóng quét hình, không khác mạch là mấy.
Do đó, anh đã bị nó lừa bịp rồi, tưởng là kinh mạch hoặc thịt mà không quản nó.
Một lão chuyên gia tóc trắng xóa tự hào cười, nói.
- Thiết bị này có nhìn được không?
Trương Hùng hỏi.
- Đương nhiên là được, mọi người có thể không biết. ‘Thái cùng’ xuất thân từ miền Nam Vân Nam. Nếu nói về vấn đề độc, anh ta là chuyên gia về độc . Cho nên, qua nhiều năm nghiên cứu, không ngờ đã có thể tìm ra một dụng cụ chuyên dụng có thể quét từng chút một.
Một vị chuyên gia tóc đỏ khác cười nói.
Tên này cũng thật là kỳ lạ, không ngờ lại gọi là ‘Thái Cùng’. Trong lòng Diệp Phàm oán thầm chuyên gia đầu bạc một câu.
Thiết bị bắt đầu làm việc, bởi vì có Diệp Phàm chỉ điểm, cho nên, lập tức định vị được vị trí hệ thống thần kinh trung ương.
Không lâu sau, quả nhiên là có phản ứng.
Ở trên màn hình xuất hiện một cái trùng không rõ hình dạng.
‘Thái Cùng’ lại điều chỉnh dụng cụ, một lúc sau, quái trùng càng được hiện lên rõ hơn.
- Rắc rối thật.
‘Thái Cùng’ có chút khiếp sợ nói.
- Là như thế nào?
Kế Vĩnh Viễn hỏi.
- Nếu tôi đoán không sai, loại này được gọi là độc tím thân, là độc có rất nhiều nhánh, rất khó có thể tìm ra người nuôi dưỡng. Loại độc côn trùng này lấy ra rất khó khăn, hơn nữa nó được tạo thành từ mấy chục năm nay. Bằng không, ngay cả người đi vào cũng sẽ bị cắn trả mà chết.
‘Thái Cùng’ nói.
- Có thể diệt nó không?
Diệp Phàm hỏi.
- Nếu độc này ở vị trí khác thì sẽ dễ hơn một chút, chúng ta có thể theo dõi việc sử dụng thuốc bằng camera, sau đó dùng một ít thuốc độc để lấy độc trị độc, diệt nó.
Tuy nhiên, làm như vậy kết quả sẽ khiến các bộ phận trên cơ thể được trú đóng đều bị thương nặng.
Mà hiện tại nó trú đóng trong các bộ phận của hệ thống thần kinh trung ương của bộ não, như vậy là không dễ để giải quyết rồi. Cho dù là giết được nó, phỏng chừng Chu Thủy Mạo cũng không tốt hơn được mấy.
Bộ não làm sao có thể chịu đựng được sức ép như vậy có phải không?
‘Thái Cùng’ khẽ lắc đầu.
- Có thể khống chế phạm vị của người nuôi dưỡng độc, không thể kiểm soát được nó nếu khoảng cách xa mấy ngàn km đúng không?
Diệp Phàm hỏi.
- Đương nhiên, đó là điều không thể, việc nuôi dưỡng độc và trình độ công lực cũng có quan hệ. Ví dụ như cao thủ ngũ đẳng, có thể khống chế nhiều nhất trong phạm vi hơn mười dặm.
Nếu như là cao thủ 12 đẳng, có thể khống chế ở trong phạm vi trên trăm km. Còn trình độ cao hơn, tôi cũng không rõ lắm.
Đương nhiên, cho dù là vượt qua phạm vi này, trong khoảng thời gian ngắn vẫn có chút cảm nhận được. Trừ phi anh vượt quá nhiều so với phạm vi cho phép.
Tuy nhiên, người nuôi dưỡng cảm giác được, nếu trên cơ thể của anh có độc, có nghĩa là sẽ không cho anh thoát ra bên ngoài phạm vi khống chế.
Hơn nữa, loại này không có khả năng nuôi dưỡng nhiều, có thể khống chế đồng thời được hai đến ba mục tiêu đã là đại cao thủ rồi.
Bình thường chỉ có thể khống chế một cái cũng là không tệ rồi. Tuy nói loại độc tím thân này lợi hại, nhưng nếu như các nhánh con bị diệt vong, khẳng định nhánh mẹ cũng bị thương nặng, việc nuôi dưỡng các nhánh cũng không khác biệt lắm.
‘ Thái Cùng’ nói.
- Nếu đó là một âm mưu, vậy tại sao lại nhằm vào một quản gia như Chu Thủy Mạo. Vậy rất có thể, Chu Thủy Mạo biết cái gì đó, nhà chủ không muốn cho ông ta nói ra, mới biến ông ta thành thế này. Việc này có liên quan đến nhà họ Vân chăng? Mà đột nhiên Vân Hùng bị đột quỵ, có phải nguyên nhân cũng là trúng loại độc trùng này không?
Diệp Phàm nói.
- Cũng có thể.
Kế Vĩnh Viễn gật gật đầu.
- Chúng ta có thể dụ rắn ra khỏi hang không?
Diệp Phàm hỏi.
- Dụ như thế nào chứ? Bộ não rất phức tạp, cơ bản là chúng ta không thể đi vào. Cho dù là phẫu thuật cũng không được. Một khi đi vào, Chu Thủy Mạo chắc chắn sẽ chết không còn gì phải nghi ngờ..
‘Thái Cùng’ nói.
- Việc này ông không cần phải lo, tôi sẽ nghĩ cách, ông chỉ cần nói cho tôi biết có thể thông qua việc quấy nhiều mà dụ được người nuôi dưỡng độc đi ra ngoài không?
Diệp Phàm hỏi.
- Có thể dùng cách quấy nhiễu, ví dụ, anh quấy nhiễu, khiến cho trùng độc không động đậy, hoặc là khiến cho chúng đau đớn.
Thông qua các nhánh con nhánh mẹ có thể cảm giác được. Bình thường người đó sẽ đi qua nhìn một chút, bằng không, bản thân người đó cũng sẽ rất khó chịu.
Nhưng đây là bộ phận của hệ thống thần kinh trung ương não bộ, anh quấy nhiễu ở trong đó, nếu như chọc cho trùng độc làm loạn, rất có thể Chu Thủy Mạo sẽ chết.
Vẻ mặt ‘Thái Cùng’ thận trọng, nói.
- Nghe nói anh Xa đã đỡ hơn rất nhiều, anh ấy có tới đây không?
Diệp Phàm hỏi.
- Anh ấy đang tới đây.
Chuyên gia tóc đỏ nói.
- Thế này nhé, tôi sẽ quấy nhiễu độc trùng, tôi sẽ hết sức bảo vệ Chu Thủy Mao. Còn anh Xa chịu trách nhiệm bắt nó lại?
Diệp Phàm nói.
- Được, quyết định như vậy đi.
Kế Vĩnh Viễn nói.