Thôi Cảnh Ba muốn nâng đỡ Nhiếp Vi, chắc chắn cũng muốn nâng cô ta lên vị trí quán quân toàn quốc, quán quân khu vực thì càng không cần nói, tất nhiên là phải chắc chắn.
Lục Hi cũng muốn A Đóa giành giải quán quân khu vực, đầu tiên, A Đóa có thực lực, thêm nữa, nếu không phải là quán quân khu vực, muốn giành được quán quân trong trận chung kết toàn quốc thì rất khó.
Lục Hi đứng lên, đi đi lại lại trong phòng, hồi lâu sau, Lục Hi mới nói.
“Thế này đi, A Đóa đã không có vấn đề lớn trong cuộc thi suất thứ ba, bây giờ cũng không cần thiết quá quyết liệt, cô đi gặp Thôi Cảnh Ba đó, cảnh cáo ông ta không được dùng thủ đoạn này, để bọn họ dựa vào thực lực quyết định ra quán quân, á quân, giải ba, nếu không, tập đoàn Giai Mĩ sẽ chiến đấu với ông ta, không tiếc mọi giá cũng sẽ nâng đỡ A Đóa, cho ông ta biết, phía sau A Đóa cũng có người chống lưng”.
Hoắc Tư Duệ nghe vậy, gật đầu ra ý đồng ý.
Bây giờ tập đoàn Giai Mĩ cũng là tập đoàn lớn, tuy Thôi Cảnh Ba cũng rất giàu, nhưng Hoắc Tư Duệ ra mặt, nói rõ với ông ta, chắc chắn Thôi Cảnh Ba cũng phải suy nghĩ thật kỹ.
Một khi đấu với tập đoàn Giai Mĩ, muốn đẩy Nhiếp Vi lên vị trí quán quân toàn quốc thì phải cần một số tiền lớn, có đáng làm như vậy không, Thôi Cảnh Ba là thương nhân, cũng phải suy nghĩ cẩn thận.
Lúc này, A Đóa ngồi một bên, nói với vẻ mặt có lỗi: “Anh Lục Hi, chị Tư Duệ, em gây thêm rắc rối cho hai người rồi, hay là thôi đi, giải ba khu vực, e cũng rất hài lòng rồi”.
Bây giờ A Đóa ở Tây Bắc cũng coi có chút danh tiếng, chất giọng tự nhiên đã chinh phục rất nhiều khán giả, còn biểu diễn trên truyền hình, nếu là trước đây, cô ấy nghĩ cũng không dám nghĩ đến chuyện này.
Bây giờ thấy Lục Hi và Hoắc Tư Duệ khó xử vì mình, trong lòng cô ấy hổ thẹn không thôi, đã có suy nghĩ muốn rút lui.
Lục Hi nghe vậy, lại nói chắc như đinh đóng cột: “Tuyệt đối không được, em có thực lực, làm sao có thể bị chôn vùi tại đây, không được có suy nghĩ như vậy, em cứ hát cho thật hay, mọi việc còn lại, cứ để anh và Tư Duệ xử lý, một Thôi Cảnh Ba còn làm khó được anh chắc, biết chưa”, nhìn ánh mắt kiên định của Lục Hi, trong lòng A Đóa rất xúc động, gật đầu thật mạnh.
Lúc này, Lục Hi lại nói: “ Tư Duệ, cô lập tức sắp xếp chuyện gặp mặt Thôi Cảnh Ba, đồng thời đảm bảo chuyện A Đóa thì dành suất thứ ba, nếu Thôi Cảnh Ba không chịu nghe, thì để tôi xử lý ông ta”.
Hoắc Tư Duệ đáp một tiếng, sau đó dẫn Miwa Nozaki và A Đóa rời đi, lúc này Vân Khả Thiên nói: “Có cần bố tôi ra mặt nói chuyện với ban tổ chức cuộc thi tiếng hát thanh thiếu niên không, bọn họ để mặc cho Thôi Cảnh Ba gian lận như vậy, cũng thật quá đáng”.
Lục Hi cũng cảm thấy đúng, nếu không phải ban tổ chức cuộc thi mặc kệ cho ông ta ngang nhiên rầm rộ gian lận, thì Nhiếp Vi đã bị hủy bỏ tư cách từ lâu rồi.
“Cũng được, vậy phiền bố của cậu rồi, cậu về nói với ông ấy một tiếng”, Lục Hi nói.
Vân Khả Thiên gật đầu rồi tạm biệt Lục Hi ra về.
Sau khi mọi người về hết, Lục Hi lại trầm tư một lúc, cảm thấy chắc không có vấn đề gì.
Tuy Thôi Cảnh Ba rất có thực lực, nhưng huyết chiến với tập đoàn Giai Mĩ vì một cô gái, ông ta cũng phải nghĩ đến hậu quả, dù sao, cái giá phải trả là tiêu tốn tiền bạc vô ích, là một thương nhân, ông ta chắc chắn sẽ cân nhắc thận trọng.