Lúc này, Hoắc Tư Duệ nhìn hai người phụ nữ trần truồng khác ở trong phòng rồi nói với Lục Hi: "Phải làm sao đây?"
Lục Hi chậm rãi nói: "Đưa em gái về đi, tôi sẽ xử lý chuyện ở đây".
Hoắc Tư Duệ gật đầu, biết những chuyện xảy ra kế tiếp mình không thích hợp can dự vào cho nên liền đỡ e gái đang thất kinh hồn via rời khỏi.
Sau khi hai người rời đi thì Lục Hi mới bỏ chân ra, lạnh lùng nhìn gã đàn ông đeo kính.
Gã đàn ông đeo kính chậm rãi ngồi dậy, đỡ cặp kính nát của mình rồi mỉm cười với Lục Hi.
Lục Hi châm một điếu thuốc, hút hai hơi rồi mới trừng mắt nói với gã đàn ông: "Tao phải làm thế nào với mày đây?"
Gã đàn ông lau vết máu trên khóe miệng, vô cảm nói: "Giết tao đi".
“Giết mày sao?”, Lục Hi lặp lại.
"Đúng vậy, mau giết chết tao đi, trong người tao có quỷ, ngày nào nó cũng cám dỗ tao, tao sắp hóa điên rồi", gã đàn ông đeo kính dữ tợn nói.
“Trong người ai cũng có quỷ nhưng mọi người đều chịu được sự cám dỗ của quỷ, đây không phải là lí do”, Lục Hi chậm rãi nói.
Gã đàn ông đeo kính nhìn Lục Hi, một lúc sau mới nói: "Mày không hiểu được đâu".
Lục Hi cười nói: “Tao tất nhiên là không hiểu được những kẻ biến thái như mày”.
Vừa nói Lục Hi vừa cởi xiềng xích trên người hai người phụ nữ kia rồi xích gã đàn ông đeo kính xuống đất.
Sau đó anh dùng tay không đánh gãy bốn chân giường được hàn bằng ống thép rồi lại dùng tay không đóng nó sâu xuống mặt đất, lần lượt xích bốn sợi xích sắt trói hai tay hai chân của gã đàn ông đeo kính vào đó.
Gã đàn ông đeo kính ngay lập tức đã bị xích như chờ bị ngũ mã phanh thây.
Lúc này, Lục Hi cầm cái xẻng dính đầy máu và đất đi tới chỗ gã đàn ông đeo kính rồi cười nói với gã.
"Tao chỉ có thể trừng phạt mày một chút. Về phần sống chết của mày thì tao sẽ giao cho người khác quyết định".
Gã đàn ông đeo kính nhìn thấy Lục Hi đang cầm xẻng nhắm vào đũng quần của mình thì trên mặt lập tức hiện lên vẻ hoảng sợ.
"Không… không…"
"Tao còn tưởng rằng mày thật sự rất biến thái, sao bây giờ lại sợ rồi, tao thật sự thất vọng lắm đó".
Lục Hi lắc đầu, cầm xẻng đâm xuống.
"Á!"
Gã đàn ông đeo kính vừa hét lên một tiếng thì thứ ở dưới đũng quần cũng nói lời từ biệt với gã, máu tươi ngay lập tức đổ ra nhuộm đỏ nền nhà.
Trong lúc gã đàn ông đeo kính đang không ngừng la hét thì Lục Hi đã dùng xẻng chặt vật nhỏ của gã thành nhiều mảnh sau đó mới cắm cái xẻng xuống đất.
Nhìn hai người phụ nữ vẫn đang cuộn tròn dưới chân giường, Lục Hi nói với bọn họ: "Các người cứ tự nhiên, muốn làm gì thì làm".
Nói xong, Lục Hi liền xoay người rời đi.
Sau khi Lục Hi rời đi, hai người phụ nữ xinh đẹp khỏa thân nhìn gã đàn ông đeo kính vẫn đang la hét trên mặt đất với vẻ mặt đờ đẫn.
Một lúc lâu sau, cả hai cố gắng xuống giường, rụt rè đứng trong góc.
Gã đàn ông đeo kính vẫn đang gào thét, cơn đau cùng với việc mất máu quá nhiều khiến cho gã không thể bận tâm đến chuyện gì khác.
Hai người phụ nữ nhìn gã đàn ông đeo kính không ngừng la hét, giãy giụa nhưng không thể thoát khỏi xiềng xích, hai mắt từ từ sáng lên.
Một người trong số họ đi từ từ đến chiếc xẻng rồi kéo nó lên.
Gã đàn ông đeo kính lúc này mới phát hiện ra hai người, nhìn khuôn mặt đang dần dần bộc lộ sát khí của hai người, gã kinh hãi hét lên: "Không!"
"Bang bang bang!"
Cái xẻng lại đập liên tục vào đầu gã đàn ông.
Như phát điên, hai người phụ nữ thay nhau dùng xẻng đập xuống.
Không lâu sau, gã đàn ông đeo kính chết trong tang thương, cơ thể biến thành một đống máu thịt bê bết.