Chu Kiến Cương chỉ có thể hy vọng Đường San San nể tình chuyện trước đây mà nói giúp hắn một câu, giúp hắn giữ được mạng sống. Dù thế nào đi nữa thì cô ta cũng là bạn gái của hắn, hơn nữa cô ta còn ngủ với tên Lục Hi này rồi, chỉ cần cô ta nói một tiếng, Lục Hi nhất định sẽ tha cho hắn.
Lúc này, Đường San San nhìn về phía Chu Kiến Cương, chậm rãi nói.
"Chu Kiến Cương, tôi đã nhìn thấu con người anh rồi, anh chính là một con rắn độc mất nhân tính, tôi sẽ không có bất kỳ lòng thương xót nào với anh nữa đâu, tất cả mọi chuyện hôm nay đều do chính anh tạo nên, anh tự chịu trách nhiệm cho hậu quả này đi”.
Sau khi nói xong, Đường San San không thèm để ý đến Chu Kiến Cương nữa.
Chu Kiến Cương nghe vậy thì đột nhiên vô cùng tuyệt vọng, quỳ xuống đất, gào khóc.
Hiện tại, Oona đã rút kiếm chuẩn bị sẵn sàng, lặng lẽ nhìn Lục Hi, chỉ cần anh đưa ra ánh mắt xác định, cô ta sẽ lập tức giết chết hai tên điên này ngay tại chỗ. Về lý do tại sao bọn họ lại xúc phạm đến Chao Phraya đại nhân, Oona không quan tâm chút nào, Oona chỉ biết bọn họ đã phạm tội tử hình rồi.
Lúc này, Lục Hi mới chậm rãi nhìn về phía Oona gật đầu, Oona thấy vậy liền đi về phía hai người với vẻ mặt đằng đằng sát khí.
Ban đầu Lục Hi không có ý định giết Độc Xà và Chu Kiến Cương, vốn dĩ anh chỉ nghĩ, đợi Oona đến rồi dạy cho bọn họ một bài học, từ nay về sau tránh xa Đường San San ra là được.
Nhưng Độc Xà lại dám huênh hoang đòi thêm tiền của anh, Lục Hi nhất thời tức giận, dám moi tiền của anh?
Nếu đã như vậy thì để Oona ra tay giết hai tên rác rưởi này đi, tránh phiền phức về sau, dù sao anh cũng không cần ra tay, chỉ là chuyện một câu nói mà thôi.
Lúc này, Chu Kiến Cương nhìn Oona cầm thanh kiếm đi tới, hắn đột nhiên giật nảy mình, phân và nước tiểu thi nhau trào ra, lập tức chảy xuống đũng quần của hắn, một mùi hôi thối nhanh chóng lan toả khắp căn phòng, Lục Hi vội vàng đưa tay bịt mũi lại, vẻ mặt ghét bỏ.
Oona cũng cau mày, tăng nhanh tốc độ, lập tức đến trước Độc Xà, một kiếm đâm xuống.
Đúng lúc này, Độc Xà đột nhiên gầm lên, trên người nổ ra một luồng sáng trắng lao về phía Oona, tấn công cô ta.
Mọi người đều vô cùng kinh hãi, còn Lục Hi chỉ lạnh lùng nhìn Độc Xà, mặt không chút cảm xúc.
Khoảnh khắc này, chỉ nghe thấy tiếng Oona hét lên: "To gan”.
Ngay lập tức, một luồng sáng trắng chói lóa bùng nổ từ thanh kiếm của cô ta, trực tiếp phá vỡ lớp chân khí hộ thân của Độc Xà, một kiếm đâm xuyên qua người gã.
Độc Xà không kịp kêu lên tiếng nào, trực tiếp ngã xuống đất, một dòng máu nhỏ từ trên ngực gã chảy xuống, chết ngay tại chỗ. Mặc dù ở trước mặt Lục Hi, Oona không là gì, nhưng cũng là một cao thủ Tiên Thiên đỉnh phong, Độc Xà hoàn toàn không phải là đối thủ của cô ta.
Sau đó, Oona đi đến bên cạnh Chu Kiến Cương, hắn sợ đến nỗi hồn bay phách lạc, muốn cầu xin tha mạng, nhưng Oona đã lập tức đâm kiếm vào miệng hắn, mũi kiếm xuyên qua sau gáy, kết liễu mạng sống hắn.
Nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu trước mắt, sắc mặt Đường San San trắng bệch rất muốn nôn, lúc này cô ta đột nhiên nhớ tới lời Lục Hi nói, cho dù có nhìn thấy gì cũng đừng sợ hãi, hoá ra chính là chuyện này, xem ra ngay từ đầu anh đã không định tha cho bọn họ!