Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nghe được lời này của Phù Đồ, hai mắt Lục Hi liền sáng rực.  

 

Thú khổng lồ?  

 

Có thể được gọi là một con thú khổng lồ, còn có thể khiến người trong giang hồ thương vong nghiêm trọng, vậy tuyệt đối là thứ tu luyện thành tinh.  

 

Máu thịt, gân cốt của một thứ như vậy chắc chắn đều là đồ bổ tuyệt vời đối với võ giả, nó có thể cải thiện đáng kể thể chất và thúc đẩy quá trình tăng cấp của họ, có thể nói đây là thứ mà một võ giả tha thiết mong ước.  

 

Với một thứ như vậy, bản thân nó đã hàm chứa sức mạnh, cũng là một thứ hiến tế tốt.  

 

Chỉ là những thứ tu luyện thành tinh này đều sinh sống chốn rừng thiêng nước độc, người bình thường rất khó có thể phát hiện ra sự tồn tại của chúng, cho dù phát hiện ra, cũng khó có thể sống sót trở ra bởi vậy cực hiếm xuất hiện trong phạm vi tầm nhìn của con người.  

 

Lục Hi cân nhắc một hồi mới đáp: “Anh biết vị trí cụ thể ở đâu không?”  

 

“Biết”, Phù Đồ trả lời: “Sau khi nhận được thông tin, tôi đã bỏ ra chút tiền tìm được tên săn trộm may mắn còn sống đó, mua được một bí mật từ trong miệng hắn”.  

 

“Anh làm tốt lắm, bây giờ chuẩn bị một chiếc xe lái đến biệt thự số 27 bờ hồ Quy Tâm đợi tôi”, Lục Hi trầm giọng căn dặn.  

 

“Vâng, anh Lục, anh xem, chúng ta có cần mang thêm vài người không?”, Phù Đồ lo nghĩ.  

 

“Không cần, thứ như thế này người bình thường tới cũng không có tác dụng gì, tôi dẫn thêm anh và Miwa Nozaki là được rồi”.  

 

“Được, tôi sẽ lập tức tới ngay”.  

 

Lục Hi cúp điện thoại, trên gương mặt lộ ra ý cười, đúng là đi mòn gót giày tìm chẳng thấy, đến khi thấy được chẳng tốn công.  

 

Vừa rồi anh còn đang sầu muộn không biết tìm đồ cúng tế ở đâu để đổi lấy thuốc trị thương cho Tần Lam, trong chớp mắt lập tức xuất hiện một con thú khổng lồ, Lục Hi cảm thấy, kể từ lần trước sau khi gặp được kỳ ngộ, dường như vận may của bản thân cũng trở nên tốt hơn.  

 

Miwa Nozaki, người đang xoa bóp cổ cho anh lúc này mới lên tiếng: “Ông lớn, anh muốn đưa chúng tôi tới đâu vậy?”  

 

“Dẫn mọi người đi săn, có hứng thú không?”, Lục Hi cười đáp.  

 

Miwa Nozaki kích động: “Chỉ cần là việc của ông lớn, tôi đều có hứng thú”.  

 

Ông lớn có thể dẫn cô ta đi cùng là biểu hiện của sự công nhận đối với cô ta, cô ta làm sao có thể không có hứng thú đây.  

 

Một lúc sau, Hoắc Tư Duệ đích thân bưng lên một khay thịt nướng lớn, đây là nửa miếng sườn bò được nướng tới vàng giòn, bên trên còn tưới đẫm nước sốt thơm phức, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến người khác phải thèm thuồng.  

 

Lục Hi cũng không khách sáo, để dao nĩa sang một bên, trực tiếp dùng tay cầm lấy bắt đầu cắn xé.  

 

Phần sườn này đủ cho sức ăn của năm người, như gió cuốn mây tan, mười phút sau cứ như vậy đã được anh ăn sạch.  

 

Nhìn cách ăn ngon lành này của Lục Hi, Hoắc Tư Duệ không khỏi thầm nuốt một ngụm nước miếng.  



Lục Hi ăn xong mới chợt nhớ tới hai cô gái còn lại, nhìn Hoắc Tư Duệ hỏi: “Các cô không ăn à?” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK