Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cứ thế, Lục Hi bình tĩnh ứng chiến. Ba phút sau, cơ thể Tần Lam bỗng nhiên cứng lại rồi dừng tay đứng tại chỗ với vẻ mặt mệt mỏi.

 

Lục Hi cũng dừng tay lại, nhìn Tần Lam cười ha ha.

 

Long Thần Chúc Phúc chỉ có ba phút, hơn nữa sau khi sử dung sẽ có một giai đoạn suy yếu, cũng xem như rất tệ. Nhưng so với hiệu quả của nó thì điểm yếu này lại chẳng đáng là gì. Năng lực này cũng khá là mạnh mẽ, tiếc rằng không thể dùng lên người mình, không thì Lục Hi cũng chẳng dám nghĩ đến mình sẽ mạnh đến mức nào nữa.

 

Giờ phút này, cả người Tần Lam giống như tan thành từng mảnh, ngã ngồi xuống đất thở hổn hển.

 

Năng lượng của Long Thần Chúc Phúc không phải là nhỏ, sau khi người bình thường sử dụng sẽ suy yếu cũng là hiển nhiên.

 

Cái này giống như thuốc kích thích, khi sử dụng thì có sức mạnh vô cùng, các hạng chỉ tiêu của cơ thể tăng lên như vũ bão. Nhưng sau khi dùng xong cũng sẽ suy yếu. Dù sao sức chịu đựng của cơ thể người cũng có hạn, dùng quá độ thì đương nhiên sẽ dẫn đến hậu quả như thế.

 

Lúc này, Vân Vệ Hoành nhìn Lục Hi với vẻ mặt sùng bái, sư phụ thật là quá lợi hại, anh có đủ loại thủ đoạn. Mình có thể gặp được một người sư phụ như vậy cũng không biết đời trước đã tích được công đức gì nữa.

 

Còn Tư Không Trích Tinh thì lại hơi nheo mắt nhìn Lục Hi, cũng không biết là đang nghĩ cái gì.

 

Lục Hi vừa định chọc Tần Lam mấy câu thì thấy Phù Đồ bước tới.

 

Chỉ thấy hắn ta đi đến trước mặt Lục Hi, cúi chào rồi nói: "Anh Lục, có người muốn khiêu chiến anh".

 

"Ồ", Lục Hi lập tức hứng thú hỏi: "Ai muốn khiêu chiến tôi thế?"

 

Phù Đồ lại cúi người nói: "Thấp Long Bà, quốc sư Thái Lan thả tin nói anh giết đệ tử yêu quý của ông ta. Mấy ngày nữa, ông ta sẽ đến..."

 

Phù Đồ nói đến đây rồi ngập ngừng.

 

Lục Hi trầm giọng nói: "Nói tiếp đi".

 

"Vâng, Tháp Long Bà kia nói, sắp tới ông ta sẽ đến, thề muốn giết chết anh, tàn sát giang hồ Hoa Hạ để báo thù cho Somchai", Phù Đồ không dám ngẩng đầu nói.

 

Lục Hi nghe xong cười ha ha nói: "Mẹ nó, một nước Thái Lan nho nhỏ cũng dám lớn lối như thế, truyền ra bảo khỏi cần chờ ông ta tới. Anh đặt vé máy bay giúp tôi, ngày mai tôi sẽ đi Thái Lan để gặp Tháp Long Bà kia. Chính là phải có cái gọi có qua có lại mới toại lòng nhau, đệ tử ông ta đến Hoa Hạ quậy một trận thì chúng ta cũng nên đáp trả mới đúng".

 

Anh nói xong bèn chắp tay sau lưng chậm rãi đi về phía khách sạn, trong miệng còn ngâm nga một câu hát kịch.

 

"Nhìn đằng trước đen thùi lùi thì chắc là hang ổ của tên khốn kia, đợi tôi đuổi tới sẽ giết ông ta trở tay không kịp".

 

Phù Đồ nhìn Lục Hi đi vào khách sạn, gập người cúi chào rồi tạm biệt mọi người, bắt đầu lên lịch cho chuyến đi của Lục Hi.

 

Lúc này, Tư Không Trích Tinh chậm rãi nói: "Tên Thấp Long Bà kia cũng không đơn giản".

 

"Ồ, anh biết chuyện của ông ta?", Tần Lam vẫn đang thở dốc hỏi.

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK