Tạ Trường Mai khinh thường nói: “Cậu mà có hai trăm triệu, chó không ăn phân”.
Lục Hi quay đầu nhìn bà ta rồi cười nói: “Vậy sao?”
Tạ Trương Mai liếc nhìn Lục Hi, chẳng thèm để ý anh.
Lúc này, Lục Hi cầm lấy điện thoại nói với Lục Viễn Chí: “Số tài khoản của công ty là bao nhiêu, cháu chuyển cho bác”.
Lục Viễn Chí mở máy tính xách tay ở trên bàn ra, sau đó chuyển cho Lục Hi.
Lục Hi liếc nhìn, phía trên hiện ra thông tin tên công ty, số tài khoản và người đại diện trước pháp luật.
Ngay lập tức Lục Hi mở điện thoại di động lên, lập tức chuyển tiền.
Số tài khoản của anh là số tài khoản đặc biệt của ngân hàng Thụy Sỹ ở nước ngoài, trong nháy mắt Lục Hi liền chuyển hai trăm triệu vào tài khoản công ty Lục Viễn Chí.
“Được rồi”, Lục Hi cất điện thoại di động cười nói.
Lúc này, Lô Hiểu Du mặt đầy cười nhạo nói: “Lòi cái dốt ra rồi, hai trăm triệu tiền vốn cần phải đủ mọi nghiệm chứng mới có thể chuyển tiền, cầm điện thoại lắc lắc vài cái là chuyển được tiền, cậu đừng làm trò cười nữa”.
Lục Hi nghe xong liền cười nói: “Xin lỗi, tài khoản của tôi không có hạn ngạch, bất cứ lúc nào muốn chuyển bao nhiêu thì chuyển”.
“May mà nói dối không đóng thuế, nếu không thì người nào đó sẽ phá sản ấy”, Tạ Trường Mai giễu cợt nói.
Đúng lúc này, nhân viên kế toán Trương Huệ Lan lại đi vào nói: “Giám đốc Lục, tiền đã chuyển đến tài khoản cá nhân của Lục Viễn Cảnh và Lục Viễn Quang, hơn nữa ở tài khoản của chúng ta có thêm hai trăm triệu tiền vốn vừa mới rót vào”.
Lục Viễn Chí gật đầu nói: “Biết rồi, cô đi làm việc đi”.
“Vâng giám đốc Lục”, Trương Huệ Lan bụng đầy nghi ngờ rời đi.
Lúc này, điện thoại của đám Lục Viễn Cảnh vang lên nhắc, hai người liếc nhìn, vốn cổ phần đã vào tài khoản.
Bây giờ hai người đứng dậy nói: “Anh cả, sau này chúng ta sẽ đi con đường riêng, chúc anh và Lục Hi phát triển lớn mạnh xưởng gia công của chúng ta”.
Hai người ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng cười lạnh.
Tình hình công ty thế nào bọn họ còn không rõ sao? Cho dù không biết Lục Hi lấy đâu ra hai trăm triệu, nhưng có thể chống đỡ được bao lâu. Tin chắc không đến nửa năm, hai trăm triệu này của Lục Hi sẽ trôi theo dòng nước.
Đúng lúc này, Triệu Quảng Minh nhận điện thoại, sau đó vẻ mặt anh ta đầy khẩn trương che micro, anh ta nói với Lục Viễn Chí: “Giám đốc Lục, chủ tịch Miwa Nozaki của công ty cổ phần Masatake và trưởng phụ trách chi nhánh công ty ở Tây Kinh là Nozaki Aihara đang ở bên ngoài công ty muốn gặp ông nói chuyện hợp tác”.