Mà lúc này Lương Thông cũng kêu Lương Bách Hiếu tới căn dặn bên tai anh ta vài câu, Lương Bách Hiếu lập tức nhận lệnh rời đi và thông báo với những người khác về kế hoạch.
Sau khi Lục Hi tiến vào trong rừng rậm lập tức tăng tốc, bắt đầu lao điên cuồng trong khu rừng rậm rạp, mười mấy phút sau anh liền đi theo hình vòng cung chặn lại trước mặt vượn khổng lồ.
Đây là nơi được Lục Hi đặc biệt lựa chọn, là một bãi đất trống bán kính mấy dặm không có thảm thực vật xanh tốt, rất có lợi đối với việc chiến đấu.
Lục Hi chính là ở đây chờ đợi vượn khổng lồ tới.
Sau một lúc, theo từng nhịp rung chuyển của mặt đất, chỉ thấy một con vượn khổng lồ màu đen giống như một ngọn núi nhỏ xuất hiện trước mắt Lục Hi.
Con vượn khổng lồ này tứ chi chạm đất cao tầm hai mươi mét đang cuồng loạn xông tới, phàm là những chướng ngại vật chắn đường đều bị nó một phát nhổ bỏ, quả thực là sở hữu sức mạnh vô tận.
Còn Lục Hi đứng trước mặt nó giống như chuột trước mình voi vậy, vượn khổng lồ căn bản không phát hiện ra anh.
Lúc này máy bay trực thăng miễn cưỡng truy đuổi theo phía sau, đạn bắn xuống như mưa trút nước, vượn khổng lồ đã tới một khoảnh đất trống trải, vừa vặn có vài chục viên đạn bắn trúng lên thân mình nó.
Vượn khổng lồ lại gầm vang dữ dội, nó tiện tay nhổ một gốc cây cổ thụ bên cạnh rồi ném về phía chiếc trực thăng khiến trực thăng phải khẩn trương né tránh.
Trong tay Lục Hi cũng đã ngưng kết ra một thanh trường thương, anh dùng sức phóng nó về phía con vượn, trong miệng cũng quát lớn: “Đứng lại cho ông”.
Trường thương màu vàng mang theo tiếng gió rít gào giống như tên rời khỏi cung bắn vụt về phía con vượn.
Vượn khổng lồ lúc này mới chú ý tới sự tồn tại nhỏ bé cách nó không xa, nó vung bàn tay to lớn của mình liền làm vỡ nát ngọn thương được tạo nên từ linh khí kia của Lục Hi, nhưng tay nó cũng bị chém rách một vệt.
Lúc này vượn khổng lồ nhìn Lục Hi chòng chọc bằng đôi mắt đỏ tươi, dường như vô cùng căm phẫn mà phát ra từng tiếng rống ngột ngạt, nó cũng cảm nhận được sức mạnh khủng bố của Lục Hi từ một đòn công kích vừa rồi, rõ ràng nó đã bắt đầu nâng cao cảnh giác.
Nghe được tiếng thét bóp nghẹt của vượn khổng lồ, Lục Hi cũng có phần kinh ngạc, lực phòng ngự của con vượn khổng lồ này quả thực kinh người, cho dù bản thân chưa tung ra toàn lực nhưng cũng chỉ có thể cắt rách một tầng da của nó, điều này cũng tương đối lợi hại rồi, phải biết rằng ngay cả tông sư cũng chưa chắc có thể cứng rắn chống lại được một đòn này của bản thân.
Tuy nhiên anh dự định sẽ giải quyết xong thứ này trước khi những người kia tới, nếu xảy ra hỗn chiến nói không chừng sẽ tạo thành thương vong, vậy thì không hay rồi.
Lúc này chỉ thấy Lục Hi hét một tiếng trong veo, trên người anh lập tức nhen nhóm lên ngọn lửa vàng, bàn tay cũng ngưng kết ra một thanh trường thương dài mười mét với ngọn lửa cháy rừng rực, nhiệt độ trong bán kính một dặm nháy mắt tăng vọt.