Sau hơn nửa giờ, một nhân viên mới nói điều gì đó với Julien.
Julien mỉm cười vẫy tay, ra hiệu cho những người này tiếp tục làm việc.
Sau khi quét, bọn họ phát hiện phía sau vách đá quả thực có một không gian rất lớn.
Khoảng không gian đó lớn tới mức đủ để chứng minh bên trong còn có một bí ẩn khác, xem ra tư liệu chính xác đến tám chín phần, trong lòng Julien tất nhiên là tràn đầy vui sướng.
Tuy nhiên, sẽ mất một khoảng thời gian để tìm ra cách an toàn để mở ra hang động, vì vậy Julien cũng bình tĩnh trở lại, ngồi xuống chiếc ghế tựa bên cạnh và bắt đầu hút một điếu xì gà.
Mà người đàn ông tóc vàng kia vẫn thỉnh thoảng thông qua tai nghe ẩn để duy trì liên lạc với quân nhân ở hai bên sườn núi.
Thời gian dần trôi qua, sau gần ba tiếng đồng hồ thì các nhân viên công tác mới đột nhiên vỡ òa trong những tiếng hoan hô.
Julien đứng dậy ngay lập tức rồi đi đến trước mặt bọn họ.
Sau khi trao đổi thì ông ta mới biết bọn họ đã tìm ra được phương pháp mở hang động ra.
Julien mỉm cười, bảo họ mở hang động ra ngay lập tức.
Nhóm nhân viên công tác ngay lập tức bắt đầu dọn dẹp cỏ dại trên vách tường đá, một lúc sau, trong phạm vi ba trượng trên vách tường đã hoàn toàn lộ ra.
Sau đó lại có một lão thủ lĩnh mò mẫm trên vách tường đá, một lúc sau thì chạm được vào một mỏm đá nhô cao rồi dùng sức ấn mạnh xuống.
"Ầm" một tiếng, vách tường đá rung lên dữ dội, sau đó liền có một khoảng vách đá rộng ba thước cao hai thước tách ra khỏi vách tường đá lớn, chậm rãi chìm xuống dưới để lộ ra lối vào hang động tối tăm.
Julien kích động nhìn lối vào hang động, chậm rãi vẫy tay bảo mọi người đeo mặt nạ phòng độc, bật sáng đèn trên đầu rồi chuẩn bị tiến vào.
Đúng lúc này, người đàn ông tóc vàng bỗng nhiên biến sắc nói: "Ông Julien, có người đang tới đây".
"Tạm thời dừng thăm dò di tích, chuẩn bị chiến đấu".
Julien ra lệnh, các nhân viên công tác lập tức cởi trang bị và nấp vào góc khuất, trong khi Gonzalez bắt đầu phát mệnh lệnh qua tai nghe, ra lệnh cho quân nhân trên núi ngay lập tức âm thầm lên đây.
Julien cau mày chậm rãi hỏi: "Gonzalez, tình hình như thế nào?"
Người đàn ông tóc vàng được gọi là Gonzalez trả lời: "Có một nhóm khoảng mười người đang tới, có mang theo vũ khí".
Julien suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Có vẻ như giáo sư Hạ Nguyên Phi của chúng ta đã đến".
...
Lúc này, Lục Hi cùng những người khác chậm rãi đi tới.
Thạch Kế Đông đã hết sức, phải có người hỗ trợ đỡ đi khiến cho cả đoàn bị chậm lại.
Cuối cùng, Thạch Kế Đông lại ngồi bệt xuống đất, ngượng ngùng nói: "Haiz, tôi già rồi, tôi không thể đi nổi nữa, đã kéo chân mọi người rồi".