Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Hoắc Hướng Anh đã đặt Lục Hi vào hàng ngũ thần tiên, cách nói chuyện làm việc đương nhiên là vô cùng cung kính.  

 

“Cô đây là chủ tịch Hoắc Tư Duệ của tập đoàn Giai Mĩ”, Lục Hi cười giới thiệu: “Tư Duệ, ông đây là Hoắc Hướng Anh, ông ấy rất có danh tiếng ở đây”.  

 

“Chào cô Hoắc”.  

 

Hoắc Hướng Anh nhìn thấy bạn của Lục Hi thì nào dám lạnh nhạt, ông ta vội vàng cúi người thật sâu nói.  

 

“Chào ông Hoắc, chuyện này phải làm phiền ông rồi. Mời ông ngồi, tôi rót cho ông cốc trà”.  

 

Hoắc Tư Duệ nhìn thấy một ông già cung kính khách sáo với mình như vậy, thật sự có chút không quen, cô cũng vội vàng khách khí nói.  

 

“Không cần khách khí, không cần khách khí, để tự tôi làm là được”, Hoắc Hướng Anh nào dám để người phụ nữ của Lục Hi rót trà cho mình, ông ta hoảng hốt nói.  

 

“Ha ha, ông không cần khách khí, ngồi đi”, Lục Hi cười cười thân thiết kéo Hoắc Hướng Anh ngồi xuống ghế sofa bằng da thật.  

 

“Uống trà”.  

 

Lục Hi chỉ vào trà vừa mới pha trên bàn và nói.  

 

Hoắc Hướng Anh nói cảm ơn, lúc này ông ta mới nâng trà lên nhấp một ngụm.  

 

“Cái tên Dương Hải Phong đó lại đổi địa điểm đàm phán rồi, đổi thành bên bờ sông Thanh Hà”, sau khi cùng Hoắc Hướng Anh uống một hớp trà, Lục Hi nói.   

 

“Cậu Lục, Dương Hải Phong vô lễ như vậy, chỉ bằng để tôi trực tiếp gọi người…”, Hoắc Hướng Anh nghe thấy vậy, trong mắt thoáng qua vẻ lạnh lẽo.  

 

Trước kia, Hoắc Hướng Anh đã đặc biệt hỏi thăm về Dương Hải Phong, tên này lập nghiệp từ buôn bán ma túy, nổi danh với lòng dạ nham hiểm, sau khi tích lũy số lượng lớn vốn, hắn ta nhanh chóng quật khởi, bây giờ lại bắt đầu tẩy trắng đổi nghề làm ăn chân chính.   

 

Bây giờ hắn ta ở Cảng Đài quả thật chơi rất hay, nhưng đối với Hoắc Hướng Anh mà nói, Dương Hải Phong chẳng tính là gì.  

 

“Ha ha, hay là cứ xem một chút trước di. Dù sao tranh chấp lợi ích trên phương diện làm ăn cũng không thể vừa lên liền bất phân phải trái đi trừng trị đối phương. Nếu làm như vậy, ngược lại sẽ thành chúng ta ỷ thế ức hiếp người. Đương nhiên, nếu như Dương Hải Phong không biết phải trái, tôi cũng không ngại để ông kiên quyết trừng trị hắn ta một trận”.  

 

Nói đến phần sau, trong mắt Lục Hi cũng thoáng qua vẻ hung ác.  

 

Đùa sao, Giai Mĩ là sản nghiệp của anh, một Dương Hải Phong có thể tùy tiện thôn tính?  

 

Chớp mắt đã đến thời gian đàm phán như đã hẹn.  

 

 

 

Ba người đi xuống tầng, Khang Hiểu Vũ đã chờ ở nơi đó từ lâu, bên cạnh hắn ta còn có một người đàn ông trẻ tuổi. Người đàn ông đó ăn mặc rất tinh tế, tay đeo đồng hồ vàng sáng chói, kích thích ánh mắt của mọi người.  

 

“Anh Phùng Nham, kia chính là chủ tịch Hoắc Tư Duệ của chúng tôi”.  

 

Khang Hiểu Vũ thấy ba người đi xuống liền thấp giọng nói một câu với người đàn ông trẻ tuổi, sau đó hắn ta vội vàng đứng dậy nghênh đón.  

 

Còn người đàn ông nghe nói cô gái đang đến đối diện có khí chất ưu nhã, tướng mạo tuyệt đỉnh này chính là chủ tịch tập đoàn Giai Mĩ, hai mắt không khỏi sáng lên, anh ta đi theo Khang Hiểu Vũ ra nghênh đón.  



“Chủ tịch, mọi người tới rồi. Để tôi giới thiệu một chút, anh đây là Phùng Nham, có chút tình cảm qua lại với Dương Hải Phong, cũng là người bạn tôi quen biết ngày trước khi đi du học. Vừa rồi trong lúc đợi chủ tịch, vừa hay gặp lại, nhắc đến chuyện hôm nay, Phùng Nham rất nhiệt tình, nói có thể giúp chúng ta hòa giải hai bên. Phùng Nham, cô đây chính là chủ tịch tập đoàn Giai Mĩ của chúng tôi – cô Hoắc Tư Duệ”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK