Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Anh Lục, hay là đưa cả bọn họ đi cùng nữa”.  

 

Ngư Bạch nhìn sang Sử Kiếm Ba và Cảnh Lăng Tuyên.  

 

Lục Hi thở dài, nhìn sắc mặt trắng bệch và mất hồn của hai kẻ kia, lạnh lùng nói: “Hai người cũng qua đây đi”.  

 

Hai bọn họ như trút được gánh nặng, vội vàng đi theo.  

 

Lục Hi đi, bỏ lại bọn họ ở đây thì không khác nào thêm dầu vào lửa.  

 

Như vậy không những tỏ vẻ bọn họ không có quan hệ gì với Lục Hi mà còn có khả năng nảy sinh mâu thuẫn.  

 

Nếu bọn họ là bạn của Lục Hi thì Lâm Kính đương nhiên không dám làm gì. Nhưng nếu biết họ không là gì của Lục Hi mà lại còn có mâu thuẫn thì chỉ e Lâm Kính cũng sẽ chỉnh chết bọn họ.  

 

Mà Lục Hi cũng nghĩ đến chuyện này nên mới đồng ý Ngư Bạch, đưa bọn họ đi cùng.   

 

Lục Hi đã lên tiếng thì Lâm Kính đương nhiên không dám ngăn cản, chỉ đành nhìn bọn họ rời đi.  

 

Mà đoàn người Lục Hi đã lên đến tầng hai Ngũ Phụng lâu dưới sự chỉ dẫn của Lâm Tiêu.  

 

Vừa lên trên tầng, Lâm Tiêu đã cao giọng nói: “Cậu Lục đến”.  

 

Mười mấy ông lớn giang hồ nghe vậy thì lập tức đứng lên.  

 

“Kính chào cậu Lục”.  

 

Mười mấy ông lớn đồng thời khom lưng, chắp tay hành lễ với Lục Hi.  

 

Lục Hi chắp tay, lạnh nhạt nói: “Không cần đa lễ”.  

 

Lâm Tiêu đưa Lục Hi đi vào bàn chính giữa, các ông lớn mới dám ngồi xuống.  

 

Thấy cảnh này, hai người Cảnh Lăng Tuyên và Sử Kiếm Ba càng là mặt cắt không còn một giọt máu, Ngư Bạch và Thịnh Tư Vũ cũng kinh ngạc vô cùng.  

 

Những người ngồi ở đây đều trầm tĩnh như núi, khí độ bất phàm, từng cử động đều vô cùng khí khái.  

 

Nhưng bọn họ lại đều cung kính với một thanh niên trẻ tuổi như Lục Hi, còn Lục Hi thì lại chỉ vẫy tay với họ một cái, khí phách tỏa khắp.  

 

Sử Kiếm Ba và Cảnh Lăng Tuyên bất an ngồi xuống, cúi đầu lo lắng nhìn chân mình, trong lòng hoảng loạn không thôi.  

 

Tuy đã giải quyết xong rắc rối về Lâm Kính, nhưng nghĩ đến việc họ còn đắc tội ông lớn trong ông lớn là Lục Hi thì lập tức cảm thấy muốn đánh chết mình.  

 

Ngư Bạch và Thịnh Tư Vũ liếc nhau, lặng lẽ lè lưỡi một cái. Cả hai đều bị cảnh này chấn động vô cùng. Đi cùng Lục Hi khiến bọn họ cảm nhận được cảm giác được người ta tôn kính.  

 

Thấy tất cả đã ngồi xuống, Chu Kiến Bân hầu hạ ở bên cạnh vội vàng cho người đưa thức ăn lên.  

 

Rượu thịt đã được chuẩn bị sẵn sàng, chỉ một lúc sau là mười mấy nhân viên đã nhanh nhẹn bày đồ ăn đầy ắp bàn ăn tầng hai.  

 

Đồ ăn ở đây đơn giản mà hào phóng, đều là các loại tương thịt, gà cá, tu hài, vân vân được chế biến bằng công thức bí mật, sau đó cắt thành miếng lớn cho vào bát.  

 

Mỗi bàn có đến mười tám món đồ ăn, mười tám cái bát to. Đây chính là Giang Hồ Thập Bát Oản nổi danh của Túy Giang Hồ, hào khí vô cùng.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK