Trên khóe miệng ông ta vẫn còn vết máu, trong mắt tràn đầy sự căm thù giống như một con quỷ ăn thịt người, hung tợn nhìn chòng chọc về phía Lục Hi.
Hắc Ngục bị phá vỡ, ông ta phải hứng chịu phản phệ, lúc này lục phủ ngũ tạng đang nóng như lửa đốt. Hơn nữa, gậy Độc Xà kia là pháp khí mà ông ta đã phải trải qua thập cửu nhất sinh, khó khăn lắm mới có thể lấy được, vì pháp khí này mà ông ta suýt chút nữa đã chết trong huyệt mộ đó.
Còn trận pháp Hắc Ngục mạnh mẽ này chính là những gì mà ông ta lĩnh hội được từ trong pháp khí đó. Giờ đây, Hắc Ngục đã bị phá vỡ, pháp khí cũng không còn, con át chủ bài của ông ta đã hoàn toàn biến mất. Lúc này, Thấp Long Bà cảm thấy bản thân như sắp nổ tung.
“Lục Thiên Hành, mày đừng quá kiêu ngạo, mày tưởng có thể phá được Hắc Ngục của tao thì chính là vô địch rồi sao?”, Thấp Long Bà hung tợn nói.
“Tôi chưa bao giờ tự cho bản thân mình là vô địch, nhưng trước mặt đám rác rưởi các người, tôi chắc chắn là vô địch”, Lục Hi đứng chắp tay sau lưng tự hào nói.
Lúc này sắc mặt Thấp Long Bà đỏ bừng vì tức giận, mấy chục năm nay ông ta chưa bao giờ bị sỉ nhục như thế này, thực sự là ức hiếp người quá đáng.
"Lục Thiên Hành, mày đi chết đi”.
Thấp Long Bà hét lớn vang vọng trời xanh, tiếng gào thét chói tai gần như xuyên thủng màng nhĩ của tất cả mọi người. Số võ giả bình thường kia đều khuỵu người bịt chặt tai, vẻ mặt cực kỳ đau đớn.
Cùng lúc đó, cơ thể của bốn vị tông sư vẫn luôn đứng phía sau Thấp Long Bà cũng nhanh chóng trở nên khô héo, khi bọn họ phát hiện ra có điều gì đó không ổn thì đã quá muộn, trong sự kinh hoàng, bọn họ đã trở thành những cái xác khô.
Còn lúc này, thân thể của Thấp Long Bà lại trở nên to lớn một cách bất thường, trong nháy mắt đã biến thành một người khổng lồ cao hai mét, cơ bắp cuồn cuộn, cả người giống như chỉ mới ngoài ba mươi tuổi.
Lúc này, tất cả mọi người trong quảng trường đều sững sờ, kinh hãi ngồi im trên mặt đất, thở mạnh cũng không dám
Bởi vì bọn họ đã nhận ra cái chết của bốn vị tông sư là do Thấp Long Bà gây nên, ông ta hấp thu năng lượng của bốn người này nên mới trở nên to lớn và trẻ trung như vậy.
Nghĩ đến chuyện quốc sư vậy mà lại sử dụng pháp thuật tàn nhẫn vô nhân đạo như thế lên chính người dân của mình, bọn họ sợ đến mức chân tay bủn rủn, thậm chí không còn chút sức lực nào để đứng dậy. Hình tượng cao cao tại thượng của quốc sư ngày trước trong lòng bọn họ cũng hoàn toàn sụp đổ, biến thành một ác ma đến từ địa ngục.
Lúc này, chỉ nghe thấy Thấp Long Bà gầm lên: "Lục Thiên Hành, là mày ép tao, mày phải trả giá cho tất cả”.
“Hừ, tôi biết ngay ông không phải thứ tốt đẹp gì, còn ở đây giả thần giả quỷ”, Lục Hi cười khẩy nói.
Có thể dạy dỗ nên một tên đồ đệ ác độc như Somchai, Lục Hi hoàn toàn không hề nghĩ Thấp Long Bà theo hướng tốt. Quả đúng như vậy, ông ta chính là một thuật sĩ chuyên tu hành ma đạo.
Lúc này, Thấp Long Bà lại rống lên, thốt ra mấy câu nói cổ khó nghe, sau đó, trên đầu đột nhiên xuất hiện mười mấy ngàn cây loan đao, tạo thành một đao trận cực lớn trên không trung.
Đao trận vừa được hình thành, một luồng sát khí đáng sợ nhanh chóng bao trùm toàn bộ quảng trường, những võ giả vốn dĩ đã sợ mất hồn mất vía lúc này lại càng hoảng loạn hơn, cả người vô lực nằm rạp trên mặt đất, run cầm cập.