Còn Lục Hi chào hỏi Lương Thông xong, anh cũng tựa lưng vào ghế ngủ, đến Lịch Sơn mất khoảng một tiếng, đây là một trận chiến lớn, vẫn nên nghỉ ngơi một chút cho khỏe.
Cứ như vậy, khi Lục Hi tỉnh dậy, xe đã xuống cao tốc, đi về phía một ngọn núi.
Lục Hi nhìn một chút, nơi này chắc là Lịch Sơn rồi.
Lịch Sơn được mệnh danh là ‘Lá phổi xanh’ của Hoa Bắc, tương truyền năm đó khi Thuấn Vương canh tác vùng núi này, ông ta đã từng biên soạn ra bộ lịch vật hậu “Bảy mươi hai mùa” dùng để hướng dẫn các hoạt động nông nghiệp trên lưu vực Hoàng Hà, đó là lý do người đời sau gọi núi này là Lịch Sơn.
Nơi này cũng là khu bảo tồn tự nhiên của tỉnh Tây Sơn, diện tích lên đến hơn hai chục ngàn héc ta, trong núi sâu là rừng rậm nguyên thủy diện tích lớn, rất ít người có thể đi vào.
Chỉ có những cư dân địa phương sẽ căn cứ vào kinh nghiệm và đường đi qua nhiều thế hệ khai thác để tiến vào trong rừng rậm nguyên thủy, hái vật lạ trên núi đổi lấy tiền.
Cũng chính những người này bị mãnh thú gây thương tích trong rừng rậm nguyên thủy, cho nên chính phủ mới biết có chuyện này.
Dọc đường ngắm phong cảnh, đi hơn hai tiếng, xe đã đến điểm cuối của quốc lộ, đi vào trong chính là rừng rậm nguyên thủy dài bất tận.
Lúc này, xe chậm rãi dừng lại, khi mọi người đang muốn xuống xe thì Lục Hi nói: “Các vị, tôi phải thay đổi chút dung mạo, mọi người đừng thấy kỳ quái”.
Mọi người có chút không hiểu nhìn Lục Hi.
Đúng lúc đó, trên mặt Lục Hi đột nhiên biến hóa.
Trong chốc lát mọc ra tóc dài tung bay sau gáy, mặt đẹp như ngọc, trở thành một mỹ nam vô cùng có sức hút.
Diêu Na và Tiết Cảnh Thiên đều sợ ngây người, bọn họ ngơ ngác nhìn Lục Hi.
Còn Lương Thông cảm thán nói: “Cậu Lục thần kỳ quá, lão hủ thật sự bội phục”.
Thuật biến hóa này của Lục Hi thật sự là thần kỳ khó lường, không cần nhờ bất cứ ngoại lực gì đã đạt đến trình độ thay đổi hoàn toàn tướng mạo, Lương Thông cũng không làm được.
Lúc này, Lục Hi cười nói: “Được rồi, chúng ta lên đường thôi”.
Nói xong, Lục Hi dẫn đầu xuống xe, mọi người bấy giờ mới như tỉnh lại từ trong mộng, đi xuống xe theo anh.
Sau đó, Lương Bách Hiếu và bốn người đàn ông trung niên đã đứng bên cạnh nghênh đón đám người Lục Hi.
Khi Lương Bách Hiếu nhìn thấy Lục Hi thay đổi diện mạo, hắn ta mặt đầy khiếp sợ, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, chỉ hành lễ.
Lúc này, Lương Thông nói: “Chúng ta lên đường đi gặp con yêu thú kia thôi”.
Nói xong, mọi người bắt đầu xuất phát đi về phía rừng rậm nguyên thủy.