Nhưng Burns và những người khác bị thương nặng, đó tuyệt đối là một tin tức tốt đối với ông ta.
Mà lúc này Hàn Kim Sinh lại nói: “Ông Niwan, còn có một người họ Lục, hắn ta cũng vô cùng quan trọng, Lore và Burns rất tôn trọng hắn ta, có thể hắn có lai lịch không nhỏ, chúng ta nhất định phải tìm được hắn, nếu không có lẽ sẽ có điều bất trắc".
Niwan lúc này nhìn hướng Lore nói: “Lore, các ông ngấm ngầm thao túng Tunisia bao nhiêu năm nay, bây giờ đã đến lúc phải trả giá rồi, nói đi, tên họ Lục đó có quan hệ gì với các người, hắn có nguồn gốc như thế nào”.
Một kẻ biết được thân phận của Lore cùng Burns như Niwan cũng biết rằng người có thể nhận được sự kính trọng từ họ chắc chắn là có xuất thân hiển hách, quả thực không thể xem thường, việc này cần được điều tra rõ ràng, khi cần thiết ngay cả bọn họ cũng bị tận diệt, có đại sư Zaka ở đây, Niwan cũng không sợ hãi bất kỳ thế lực nào.
Mà Lore lúc này lại cao ngạo đáp: “Thành viên của gia tộc Antonio sẽ không bị uy hiếp, tôi từ chối trả lời bất kỳ câu hỏi nào”.
Lore chính là người phát ngôn của gia tộc Antonio tại Tunisia, là người đứng sau màn, cũng có niềm tự hào của riêng mình, muốn ông ta cúi đầu trước Niwan từ bỏ vinh dự của gia tộc xem ra vô cùng khó khăn.
Lúc này Vân Khả Thiên mặt không chút biểu cảm nhưng trong lòng lại không ngừng cười khẩy.
“Nhanh chóng tìm đi, mau tìm cho ra Lục Hi, anh ấy còn chưa biết chuyện ở đây, đợi anh ấy biết được, những thứ rác rưởi như mấy người một kẻ cũng đừng mong chạy nổi”.
Trong lòng Vân Khả Thiên chỉ mong sao bọn họ lập tức tìm được Lục Hi.
Chỉ thấy Niwan hừ lạnh một tiếng: “Khá có khí phách đó chứ, nhưng đợi tôi tìm được Congo và tên họ Lục kia, lại tới thu dọn lũ lợn da trắng các người”.
Ngay lập tức, Niwan ra lệnh liệt Lục Hi vào danh sách mục tiêu cực kỳ quan trọng, Vân Khả Thiên cùng Lore và thư ký của Congo cũng bị dẫn xuống, bắt đầu thẩm vấn.
Một lúc sau thuộc hạ tiến vào báo cáo.
Vân Khả Thiên thoải mái khai báo Lục Hi đã ra ngoài dùng bữa rồi, còn nói rõ địa điểm chi tiết.
Còn thư ký sau một hồi tra tấn cũng khai ra Congo bí mật tới đại sứ quán Viêm Hạ trước khi vụ việc xảy ra.
Niwan giật mình sửng sốt, không lẽ Congo nhận được tin tức nên đến tìm sự giúp đỡ từ đại sứ quán Viêm Hạ?
Ông ta chọc không nổi quốc gia Viêm Hạ này, nhưng Congo cực kỳ quan trọng, không tìm được ông ta đồng nghĩa với việc ông ta (Niwan) không thể kiểm soát được cục diện, mọi chuyện có thể phát sinh đủ loại biến hóa khôn lường, chuyện lớn như vậy chắc chắn không thể là trò chơi của trẻ con.
Ông ta tức khắc đưa mắt ánh mắt cầu cứu về phía đại sư Zaka.
Đại sư Zaka lúc này trầm giọng nói: “Đến đại sứ quán Viêm Hạ tìm người, nếu cần thiết có thể dùng vũ lực, đây là địa bàn của Châu Phi chúng ta, những kẻ khác đều không có quyền can thiệp vào”.
“Vâng, bây giờ tôi sẽ đi làm ngay”.
Tiếp đó Niwan sai bảo đám thuộc hạ chia thành hai đội, Hàn Kim Sinh dẫn một đội đi lùng bắt Lục Hi, còn bản thân đưa đội còn lại đến đại sứ quán đòi người.
Có sự ủng hộ của đại sư Zaka, dù xảy ra chuyện lớn mức nào Niwan cũng không e sợ, chỉ cần đại sư hạ lệnh, hơn một tỷ người dân của châu Phi mỗi người nhổ một bãi nước bọt cũng đủ dìm chết bọn họ.