Như vậy, Lục Hi ngồi bên vườn hoa, bắt đầu tu luyện thức thứ nhất “Thăng Long Kích” của Tiên Võ Thập Bát Thức.
Cứ như vậy, mấy ngày trôi qua.
Hôm nay Lục Hi chậm rãi mở mắt.
Chỉ thấy trong đôi mắt anh lại phun ra thần mang màu vàng khá dài, dường như đã luyện đến mức đoạt được hồn phách của người khác.
Một lát sau, Lục Hi mới trở lại bình thường, lúc này, đôi tay anh một âm một dương, hư ảo ôm vào trong lòng, Long Tinh trong cơ thể điên cuồng chuyển động.
“Thăng Long Kích!”
Cùng với tiếng quát trong veo của Lục Hi, giữa hai tay anh vậy mà xuất hiện một con rồng nhỏ màu vàng dài khoảng một thước được ngưng tụ từ pháp lực.
Lúc này chỉ thấy hai tay Lục Hi đẩy mạnh ra ngoài, rồng vàng nhỏ gầm một tiếng rồi bất thình lình lao về phía trước.
"Bùm!"
Với một tiếng nổ lớn, một cây cảnh hai người mới ôm vừa cách đó chừng mười mét bị con rồng chặn ngang rồi đụng gãy.
Lúc này lại thấy Lục Hi vỗ vỗ tay, nở nụ cười hài lòng.
Thăng Long Kích này anh mới chỉ chập chững luyện tập qua, còn chưa dùng toàn lực đã tạo ra uy lực lớn như vậy, không hổ danh là tiên võ, Lục Hi ước đoán nếu anh dốc hết sức lực thì tông sư căn bản không đỡ nổi một chiêu này.
Đúng lúc này điện thoại của Lục Hi đổ chuông, liếc mắt thấy là Tần Lam gọi tới liền nghe máy.
“Phóng viên Tần đó à, tìm tôi có chuyện gì thế?”, tâm trạng Lục Hi vô cùng tốt liền nói đùa với Tần Lam.
“Đến phòng 108, khách sạn Khải Thịnh đi, bà đây mời anh ăn cơm”, Tần Lam nói.
“Ai yo, cô mời tôi dùng bữa đúng thật là mở lòng từ bi mà, tôi sẽ tới ngay”, Lục Hi đáp.
“Ừm, đợi anh đó”, Tần Lam nói một câu này xong liền cúp điện thoại.
Lục Hi nghe được lời này của Tần Lam không khỏi rùng mình nổi da gà.
Nhưng Tần Lam gọi bản thân tới chắc chắc là có chuyện gì đó, Lục Hi cũng không chút do dự chạy tới.
……
Lúc này, Tần Lam đang cũng một nhóm người ngồi trong gian phòng 108 của Khải Thịnh.
Bên cạnh là đồng nghiệp của cô, thực tập sinh Cốc Tuyết vừa mới tốt nghiệp đại học đã tới tòa soạn thực tập và được phân cho Tần Lam phụ trách.
Về phần những người khác Tần Lam cũng lần đầu tiên gặp mặt, chính là bố mẹ và vài người họ hàng của Cốc Tuyết.
Vốn dĩ Tần Lam dự định sau khi tan sở sẽ trở về Thiên Nhân Cư nhưng Cốc Tuyết lại kéo cô lại, nói buổi tối có một bữa tiệc xã giao muốn Tần Lam đi cùng cô ấy, Tần Lam không tiện từ chối nên đành đồng ý, chẳng ngờ sau khi tới nơi chỉ nghe qua vài câu nói xém chút đã khiến Tần Lam tức chết.
Hóa ra bữa ăn tối nay là do bố mẹ của Cốc Tuyết cầu xin dì nhỏ của cô ấy, cũng chính là em gái ruột của mẹ Cốc Tuyết giúp đỡ thu xếp công việc cho cô.
Tần Lam vốn cũng cảm thấy không có gì không đúng, người một nhà nâng đỡ nhau mà thôi, đây là chuyện thường tình.
Nói cho cùng Cốc Tuyết cũng vừa tốt nghiệp tới thực tập tại tòa soạn, lương một tháng chỉ hơn một nghìn tệ nên không phải là giải pháp lâu dài. Trong nhà có mối quan hệ có thể giúp cô tìm được một công việc tốt hơn sẽ không thể tốt hơn.