Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lục Hi đột nhiên đứng bật dậy, đi đi lại lại trong phòng.  

 

Kiếm ngọc của nhà họ Vân, cuộn giấy của nhà họ Hoàng và câu nói trước lúc chết của Hoàng Chân, cộng thêm trải nghiệm của bản thân khiến anh có một suy đoán.  

 

Trước kia Trái Đất cũng là nơi có rất nhiều người tu chân, chỉ là không biết tại sao, những tu chân giả này biến mất.  

 

Những thế gia võ đạo này chắc là tu chân giả của trước kia, gia tộc được lưu truyền nhiều đời, những thứ này chắc là do họ để lại cho đời sau, dạng như pháp bảo gì đó.  

 

Chỉ là do thời gian thất lạc, có lẽ Trái Đất càng lúc không phù hợp để tu luyện, thế nên món đồ mà các tu chân giả để lại dần dần thất truyền, gia tộc của tu chân giả tiến triển thành thế gia võ đạo như hiện giờ.  

 

Lục Hi lại suy ngẫm về chuyện này theo một hướng, cảm thấy suy đoán của mình không có vấn đề gì.  

 

Thế nhưng, tuy biết được một bí mật lớn trong lịch sử, nhưng hiện tại chẳng giúp được gì cho anh.  

 

Mà cuộn giấy này, Lục Hi quyết định ngày mai sẽ đem nó đi hiến tế, bây giờ thứ trợ giúp cho anh nhiều nhất là sự nghiệp vĩ đại như hiến tế.  

 

Đặt cuộn giấy xuống, liếc mắt nhìn Hoắc Tư Duệ đang ngủ say, Lục Hi xuống tầng, nằm ngủ trên sofa.  

 

Lúc này, tại biệt thự số một ở đại viện của tỉnh ủy.  

 

Vân Thắng Quốc ngồi trên sofa, mặt mũi xanh lét, Mục Duy Trân hoảng loạn ngồi bên cạnh.  

 

Bà ta đã không làm theo lời dặn của chồng mình.  

 

 

 

Mục Duy Trân từ đầu chí cuối vẫn luôn nghĩ rằng Lục Hi chẳng qua chỉ là một thằng lừa đảo, chồng mình đã quá căng thẳng thôi.  

 

Mấy người trong nội các không phải là sự tồn tại mà một ông chủ tiệm tạp hóa như Lục Hi có thể quen được.  

 

Thế nên, bà ta không thông báo tới nhà họ Hoàng và Dương Quân.  

 

Thế nhưng, Hoàng Chân vừa thất bại, bà ta đã nhận được tin tức ngay.  

 

Sau đó, Dương Quân báo với bà ta là hắn ta bị quân đội triệu tập khẩn cấp, phải quay về thủ đô ngay trong đêm.  

 

Hai chuyện này xảy ra cùng một lúc cuối cùng cũng giúp Mục Duy Trân nhận thức được rằng những điều chồng bà đã phân tích là đúng, chuyện này tuyệt đối không hề trùng hợp, Lục Hi là một sự tồn tại với năng lượng cực lớn, bà ta đã nhìn nhầm rồi.  

 

Nhận được tin, biết sự việc không thể chậm trễ thêm, vậy nên bà ta đánh thức Vân Thắng Quốc đang ngủ, hai người bàn bạc với nhau.  

 

Tuy rất phẫn nộ, nhưng Vân Thắng Quốc biết bây giờ mà tức giận cũng chẳng được tích sự gì, vì vậy ông ta im lặng hồi lâu rồi nói.  

 

“Ngày mai, bảo Khả Thiên hẹn cậu Lục ra ngoài ăn cơm, hai chúng ta ra mặt xin lỗi cậu Lục”.  

 

Mục Duy Trân biểu cảm đờ đẫn, tuy bà ta không muốn cúi đầu trước Lục Hi, nhưng chuyện này đã uy hiếp tới tiền đồ của chồng, bà ta cũng chỉ có thể nín nhịn.  

 

Đúng lúc này, tiếng gõ cửa đột ngột vang lên, hai người cảm thấy kỳ lạ.  



Giờ này còn ai đến được nhỉ? 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK