Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


 

Mặc dù ông ta đã nhảy lên không để tránh thoát viên đạn đó nhưng vẫn bị một viên đạn khác bắn trúng vào bụng.  

 

Lúc viên đạn sắp găm vào ổ bụng của Thịnh Quốc An thì ông ta đã vô cùng kinh hãi vận chuyển toàn bộ chân khí tạo thành một lớp chân khí hộ thể.  

 

Tuy nhiên, súng ống mà bên kia sử dụng cực kỳ mạnh, một phát bắn xuyên qua lớp chân khí hộ thể của ông ta khiến cho ổ bụng của ông ta vỡ ra.  

 

Chỉ nghe một tiếng nổ, Thịnh Quốc An hét lớn một tiếng rồi bay ngược về sau, cuối cùng ngã quỵ ở trên mặt đất.  

 

Ổ bụng của ông ta đã bị khoét ra một cái lỗ lớn, đổ máu đầm đìa, sắc mặt ông ta tái mét, thở dốc không ra hơi, dường như đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.  

 

Lúc này tất cả mọi người đều hoảng sợ.  

 

Thường Tiên Minh, đội trưởng đội lính đặc công quát lớn: "Có địch tập kích!"  

 

Anh ta và hai cấp dưới của mình ngay lập tức nấp rồi bắt đầu bắn ra một loạt đạn theo hướng phát ra tiếng súng.  

 

Loạt đạn này không phải để bắn trúng kẻ địch mà là để che chắn cho đoàn người ở phía sau.  

 

Có ba lính đặc công khác đồng thời lao về phía Thạch Kế Đông, Hạ Nguyên Phi và Hạ Huyên Huyên rồi ghì chặt họ xuống đất, sau vài lần lăn lộn thì họ cũng đã di chuyển được đến một vị trí tương đối an toàn.  

 

Trong đoàn này thì ba người này là mục tiêu bảo vệ trọng yếu, bọn họ đã sớm được căn dặn rồi cho nên cho dù xảy ra chuyện gì thì hành động của bọn họ cũng sẽ nhằm vào việc bảo vệ ba người này trước, những người khác phải tự lo.  

 

Lúc này, ba trợ lý của Hạ Nguyên Phi và Thạch Kế Đông vẫn đang đứng ngây người ở đó.  

 

Họ đều là những người nghiên cứu khoa học ở trong văn phòng cả ngày, chưa bao giờ trải qua chuyện như vậy nên trong lúc nhất thời cũng không biết phải làm như thế nào.  

 

Lục Hi vừa thấy, lập tức nói: "Còn chưa trốn đi!"  

 

Một lời này ẩn chứa năng lượng của thần thức khiến cho ba người kia bừng tỉnh, vội vàng tìm chỗ trốn.  

 

Lục Hi liếc nhìn vết thương của Thịnh Quốc An, âm thầm lắc đầu.  

 

"Đạn xoắn xuyên giáp!"  

 

Đây là thứ mà lính đánh thuê thường dùng để đối phó với cao thủ võ đạo, cho dù là cao thủ tiên thiên bị bắn trúng ở cự ly gần đều sẽ chết, còn bị bắn trúng ở cự ly xa thì cũng sẽ đều bị trọng thương.  

 

Mà hai tay súng bắn tỉa kia rõ ràng cũng là cao thủ cho nên mới có thể phán đoán ra được bên trong đoàn người thì Thịnh Quốc An là nhân vật nguy hiểm nhất, liền muốn giải quyết ông ta đầu tiên. Về phần Lục Hi, bọn chúng rõ ràng là nhìn không thấu bởi vì trông anh không khác gì người bình thường.  

 

Hai tay súng bắn tỉa này cũng rất lợi hại, tính cực kỳ chuẩn đường bắn, một phát liền khiến cho Thịnh Quốc An bị thương nặng, hoàn toàn mất đi khả năng chiến đấu.  

 

Lục Hi đang đứng ở một chỗ trống trải, cau mày nhìn hai ngọn núi cách đó không xa trước mặt.  

 

"Cậu điên rồi sao, còn không mau trốn đi?"  



Thạch Kế Đông kinh hoàng nói. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK