Anh Lục này là thần tiên trên trời, còn cô chỉ là một cô gái bình thường đến vô cùng, vì ước mơ mà phải chật vật.
Một người trên trời, một kẻ dưới đất, người như anh Lục Hi chắc chắn sẽ chẳng thích kẻ phàm tục như cô.
Nhan Phi Hoa lắc đầu, đi về một căn phòng ngủ khác.
Hai căn phòng ngủ lớn đóng lại, Lục Hi đang xem TV chăm chú bỗng thở dài thườn thượt.
“Mẹ nó, sao các cô không làm theo lẽ thường chứ. Trong phim không phải là anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân lấy thân báo đáp hay sao. Các cô đi ngủ thế mà được à?”
Mà lúc này, trên mặt biển lạnh lẽo, có một con thuyền màu đen đang di chuyển như u linh.
Không bao lâu sau, nó hơi dừng lại rồi thả thang dây xuống.
Trong chốc lát, có một người bò lên.
Người này được hai người khác đỡ vào khoang thuyền.
Dưới ánh đèn mới thấy rõ gương mặt, không ngờ lại là Phùng Tích Phạm.
Chỉ thấy hắn ta cởi bỏ quần áo ướt nhẹp trên người, lộ ra một thân mập mạp.
Hắn ta cau mày, nói với hai người bên cạnh: “Một đám vô dụng, lập tức báo cho hội trưởng, kế hoạch thất bại, xin chỉ thị tiếp theo”.
“Rõ”.
Một trong hai người đáp lại, mở ra điện thoại vệ tinh.
Lúc này, Phùng Tích Phạm hít sâu một hơi.
Dáng người mập mạp của hắn ta lúc này bỗng nhiên biến đổi, chậm rãi cân đối lên, càng đáng sợ hơn là mặt của hắn ta cũng thay đổi.
Tướng mạo hắn ta đang không ngừng biến hóa, dần dần biến thành một người trẻ tuổi mặt hơi tái, khác hẳn dáng vẻ của Phùng Tích Phạm, biến thành một người khác hoàn toàn.
Ngày hôm sau.
Lục Hi ngủ một giấc đến trưa, ngáp một cái, bịn rịn rời khỏi chiếc giường to rộng, đi ra phòng khác.
Nhan Phi Hoa và Thần Hi Quân ở ngoài phòng khách, cả hai đã dậy từ sớm, thấy Lục Hi thì khom người nói.
“Anh Lục, ông John vừa mới tới mời anh tham gia bữa tiệc, thấy anh đang ngủ nên cũng không quấy rầy”.
Lục Hi nhìn hai người đẹp, quệt miệng nói.
“Hai người đẹp à, chúng ta từ sau đừng khách sáo vậy nữa, các cô như vậy làm tôi khó chịu lắm đó”.
Hai cô gái không hiểu, nhìn Lục Hi, mà Lục Hi thì lắc đầu đi tắm.
Một lúc sau, Lục Hi tắm xong thì cùng hai cô gái đi đến buổi tiệc.
Đi đến sảnh thì chỉ thấy các ông to bà lớn đã có mặt đủ cả. Thấy Lục Hi tới, mọi người lập tức nổ một tràng pháo tay kéo dài không ngớt.
Lục Hi mỉm cười vẫy tay với mọi người rồi đi vào.
Mà Nhan Phi Hoa cùng Thần Hi Quân hôm nay cũng trang điểm thật đẹp, cực kỳ quyến rũ.
Thần Hi Quân là minh tinh nên đẹp từ dáng người đến gương mặt.
Mà Nhan Phi Hoa tuy không nổi tiếng nhưng cũng chẳng kém Thần Hi Quân là bao.
Hai cô gái vốn muốn ôm cánh tay Lục Hi, nhưng mãi không lấy được dũng khí, cuối cùng chỉ đành đi sau lưng anh, hưởng thụ một lần được mọi người chú ý.
Lúc này, John đi lên hành lễ với Lục Hi.
“Anh Lục đáng kính, để cảm tạ ơn cứu mạng của anh, mọi người ở đây đã làm một danh sách ghi cách thức liên lạc của mình, sau này anh có cần thì cứ tìm đến chúng tôi, chúng tôi sẽ phục vụ anh”.